Bất quá thì dù sao Trần Khuynh Địch cũng không biết, trước tiên dọa đối phương một cái, nhiễu loạn tinh thần của đối phương, nếu như đối phương quan tâm sẽ chủ động từ bỏ liều mạng với hắn, nếu đối phương lựa chọn mang theo Huyền Lưu Ly cùng với Trần Tiêm Tiêm rời đi mà nói, vậy thì tất cả đều vui vẻ.
Mà Trần Khuynh Địch quả thật là cũng đã bị lời nói này làm cho dao động. Dương Xuân là không cần phải lo lắng, dù sao thì nàng cũng là nhân vật chính a, nhưng Lạc Tương Tư thì lại không phải a! Nhất định phải nhanh chóng tìm được hai nàng!
"Ta đã biết." Chỉ thấy Trần Khuynh Địch nghiêm túc gật gật đầu, nói: "Ta biết là thời gian rất cấp bách, cho nên...các ngươi hãy chết đi!"
Gầm lên giận dữ như sét đánh, Trần Khuynh Địch trực tiếp dùng một cước đạp vỡ mặt đất dưới chân, giống như mũi tên liền vọt tới trước mặt thái tử Hoành Xương trong chớp mắt, nâng cao đôi thiết quyền, cương khí vàng óng sôi trào mãnh liệt, vẽ một vòng cung vàng óng có thể nhìn thấy bằng mắt thường ở trong không khí, đập về phía đỉnh đầu của thái tử Hoành Xương.
Quyền chưa đến, ý đã tới, quyền ý ngập trời áp súc thành một điểm, giống như là thái sơn áp đỉnh vậy, một mực khoá chặt thái tử Hoành Xương, dù là lấy tu vi của hắn, cũng cảm thấy thân thể bị hãm sâu vào vũng bùn, hô hấp không lưu loát, trong tầm mắt chỉ còn lại đôi thiết quyền kia, trong lúc nhất thời vậy mà không đề nổi một điểm khí lực!
Tiếng xé gió chói tai theo nhau mà tới, nổ vang ở bên tai của hắn, khiến cho tai mắt đau nhức kịch liệt.
"Đến rất tốt! !!"
Ở dưới một quyền này của Trần Khuynh Địch, thái tử Hoành Xương trợn hai mắt lên, ẩn ẩn có tơ máu hiện lên, trong chớp mắt xông phá sự phong tỏa của quyền ý, đồng thời dâng trào cương khí toàn thân trên dưới, một đầu Hắc Sắc Thần Long bảy sừng gào thét mà ra, theo hai tay của hắn kết ấn, Hắc Sắc Thần Long cũng giương nanh múa vuốt đón nhận thiết quyền của Trần Khuynh Địch!
Sau đó Hắc Sắc Thần Long liền bị đánh nổ.
Đúng là như vậy, Hắc Sắc Thần Long giương nanh múa vuốt trực tiếp bị một quyền của Trần Khuynh Địch đánh xuyên qua đầu, sau đó từ đầu rồng đến eo rồng, cuối cùng đến đuôi rồng, toàn bộ đều bị một quyền của Trần Khuynh Địch đánh nổ tung, hóa thành hạt cương khí màu đen bắn ra bốn phía hai người, xuyên thủng mặt đất.
"Hừ!" Thái tử Hoành Xương lui về phía sau, sắc mặt có một chút khó coi, lại phóng ra một cỗ cương khí màu đen, lần thứ hai hóa thành một đầu Hắc Sắc Thần Long vờn quanh người.
"Quả nhiên, tin tức ngươi giết một vị Võ Đạo Tông Sư tại Ung Châu Đạo mà trước đó ta nhận được là sự thật, xem ra so với lúc ở Viêm Hán Quốc ngươi đã có tiến bộ rất lớn, không hổ là địch nhân mà ta công nhận!"
"Ta là địch nhân của ngươi?"
Ngữ khí của Trần Khuynh Địch lập tức chọc giận thái tử Hoành Xương, chỉ thấy hắn vặn vẹo thân hình, trực tiếp nằm rạp trên mặt đất, nâng cao đùi phải, bày ra một cái tư thế kỳ quái, mà gần như đồng thời, cương khí màu đen như sông lớn không ngừng gào thét mà ra từ trong cơ thể của hắn, bao phủ thân thể của hắn.
Ầm một tiếng! Đại địa nứt toác, một tràng tiếng xương cốt nứt vỡ truyền ra từ trong cơ thể của thái tử Hoành Xương, vảy rồng màu đen rậm rạp chằng chịt không ngừng mọc ra từ dưới làn da của hắn, dày đặc giống như là áo giáp, hai tay hai chân dần dần biến hình, hóa thành hai cặp trảo rồng, mặt mày méo mó, một đôi sừng rồng sắc bén nhô ra từ đỉnh đầu...
Toàn thân cao thấp, mỗi một cái vảy rồng, mỗi một khối huyết nhục, thậm chí là mắt rồng, râu rồng, trảo rồng, đuôi rồng, mọi thứ vậy mà đều sinh động như thật, theo đó còn có một cỗ long khí trùng trùng điệp điệp, nồng đậm đến cực điểm, cao quý không tả nổi, phảng phất như là một con Hắc Long có thân thể máu thịt thật sự giáng lâm đến thế gian!
Hét dài một tiếng, Hắc Long ngẩng đầu, tiếng long ngâm trùng trùng điệp điệp, quét sạch bát phương.
"Đến đây! Trần Khuynh Địch! Tiến bộ của ta so với lúc ở Viêm Hán Quốc cũng không chỉ có một bậc, ta sẽ cho ngươi biết cái gì là bí thuật hoá long của Đại Chu chúng ta!"
Nhìn thái tử Hoành Xương hóa thành một con Hắc Sắc Thần Long, Trần Khuynh Địch hít vào một hơi thật sâu, trong mắt lóe lên một vòng đỏ như máu.
Từ sau khi đi đến Tây Cương Đạo, hắn có thể nói là mọi chuyện đều không thông thuận, còn chưa cứu được Phượng Tiên sư muội, đã bị người khác chơi xỏ, kết quả là dẫn đến việc ba người Dương Xuân, Trần Tiêm Tiêm, Lạc Tương Tư đều bị tập kích, mà Huyền Lưu Ly lại tới dây dưa với bản thân hắn, làm cho hắn hết sức bực bội.
Nhưng hết lần này tới lần khác hắn đều khắc chế bản thân, không ra tay đánh nhau với Tần Kiền Hoàng, yên lặng nhẫn nại sự ngang ngược của Huyền Lưu Ly, cũng không có xuất thủ đối với Lãnh Huyết lòng mang ý đồ xấu...
Hắn đã sớm chịu đựng đủ rồi!
"Coi như là ngươi xúi quẩy, địch nhân của ta! Hồng cái gì thái tử, mau tới đây!"
"Ta tên là Hoành Xương! Cơ Hoành Xương! Tốt xấu gì thì cũng phải nhớ tên của ta chứ, đáng chết! !"
Chiến đấu từ lúc vừa mới bắt đầu đã tiến vào giai đoạn ác liệt.
Thái tử Hoành Xương hóa thân thành Hắc Sắc Thần Long, chỉ là đầu rồng thì đã có kích thước lớn bằng cả người Trần Khuynh Địch, trảo rồng càng là hết sức to lớn, khí tức sắc bén xé rách hư không, cái đuôi rồng to lớn nâng lên, phảng phất như là chuỳ công thành vậy, vung vẩy một cái liền giống như là một ngọn núi nhỏ sụp đổ, mang theo lực đạo vô cùng kinh khủng.
Mà Trần Khuynh Địch thì cũng không yếu thế một chút nào, hai mắt bắn ra Thần Quang, Vô Lượng Quang Như Lai thâm tàng trong cơ thể, từng đạo từng đạo phật quang thẩm thấu ra từ da thịt của hắn, hóa thành từng đạo từng đạo Phạn văn in lên trên người, sau đó chính là oanh ra từng quyền, mạnh mẽ va chạm cùng với cơ thể Thần Long của thái tử Hoành Xương.
Hắc Sắc Thần Long nhìn qua vô cùng to lớn, nhưng lại hoạt động linh hoạt ngoài ý liệu, hơn nữa thái tử Hoành Xương hiển nhiên đã quen thuộc với việc dùng cơ thể Thần Long để chiến đấu, vào thời điểm đánh cận chiến cũng không kém Trần Khuynh Địch một chút nào, nương tựa theo lực lượng cùng với sức khôi phục của cự long, hoàn toàn là lấy lực áp người.
Mà Trần Khuynh Địch thì là uyển chuyển tung người, vờn quanh Hắc Sắc Thần Long, không ngừng ra chiêu, một thân quyền ý càng là không ngừng biến hóa, đôi thiết quyền thỉnh thoảng chập ngón tay lại đâm ra, hóa thành lợi kiếm ngút trời, thỉnh thoảng dựng thẳng chưởng thành đao trảm xuống, phát ra lôi minh cuồn cuộn, thỉnh thoảng vung tay như trường thương, đâm ra một thương lôi đình vạn quân.
Thế công liên tiếp ở trên tay của Trần Khuynh Địch cơ hồ là được phát huy ra không có một chút dừng lại nào, trọng yếu hơn chính là quyền ý của hắn cũng không ngừng biến hóa theo chiêu thức khác biệt, vào thời điểm chập ngón tay thành kiếm, quyền ý liền biến thành sắc bén như kiếm, phảng phất như có thể đâm xuyên tinh thiết, vào thời điểm dựng thẳng chưởng thành đao, quyền ý liền trở nên vô cùng bá đạo, một đao trảm xuống không có ai có thể ngăn cản, vào thời điểm vung tay như trường thương, quyền ý liền biến thành tiến tới không lùi, mang theo chiến ý ngập trời.