"Đúng thế." Lạc Tương Tư lộ ra vẻ mặt nghiêm túc nhìn Trần Khuynh Địch, đây là phương án tốt nhất mà nàng suy nghĩ ra, nhưng nếu so sánh cùng với sư huynh trí kế vô song, nói không chừng là sẽ có địa phương mà nàng bỏ sót.
"Giống như là ý nghĩ của ta!"
"Thật sao?"
"Đúng vậy!" Trần Khuynh Địch quẹt mồ hôi lạnh ở trên trán, khá là mất tự nhiên nói ra.
"Ta hiểu rồi." Nhìn Trần Khuynh Địch xoay người sang chỗ khác, Lạc Tương Tư mới vừa rồi còn lộ ra vẻ mặt bình thản liền nắm chặt nắm đấm, đồng thời đè nén xúc động muốn cười to.
Xúc động rồi, lúc này không thể cười! Bây giờ nhất định phải biểu hiện ra sự khôn khéo tài giỏi của bản thân!
Cố gắng lên a Lạc Tương Tư! Đây chính là cơ hội tốt thiên cổ khó gặp a! Mình phải nắm lấy cơ hội này để khiến cho quan hệ với sư huynh tiến thêm một bước...ở trong này cũng không có tâm tư kỳ quái gì a! Thuần túy là bởi vì, là bởi vì...đúng, là bởi vì ta muốn hiểu rõ sư huynh hơn! Đây chỉ là muốn lý giải và hiểu rõ sư huynh nhiều hơn mà thôi!
Mà ở phía đối diện, Trần Khuynh Địch thì âm thầm suy tư: "Ta sẽ không bị Lạc sư muội ghét đó chứ? Dù sao thì từ đầu tới đuôi nàng đều lộ ra bộ dáng nghiêm túc, rõ ràng là khó gần hơn so với trước đây."
Hai người Trần Khuynh Địch cùng với Lạc Tương Tư đều mang tâm tư rất nhanh liền đi đến cửa thành Thành Thượng Kinh.
Bất quá làm cho hai người cảm thấy ngoài ý muốn là, lúc này ở ngoài cửa thành Thành Thượng Kinh, thế mà có một đội binh sĩ mặc giáp sắp hàng, ở trên người đều tản ra khí tức cảnh giới Tiên Thiên, mặc dù chỉ có trình độ Luyện Tinh Hóa Khí, nhưng số lượng hơn trăm người cũng đã là tương đối không tệ. Đặt ở địa phương khác, võ giả cảnh giới Tiên Thiên hoàn toàn có thể làm sĩ quan, hơn nữa còn có địa vị không thấp, cho dù chỉ là Luyện Tinh Hóa Khí
Nhưng ở Thành Thượng Kinh thì lại không giống, loại võ giả Tiên Thiên Luyện Tinh Hóa Khí cấp thấp nhất này cũng chỉ có thể trở thành binh lính, mà lĩnh đội thì là một vị võ giả Luyện Khí Hóa Thần.
Áo giáp của những binh lính này đều phi thường đặc thù, hai vai là một đôi đầu rồng, trước ngực đeo huy hiệu đặc thù, là một đầu Thần Long đang bay, nếu như là người biết rõ chế độ của quân đội triều đình thì sẽ biết rõ, đây là quân hiệu của Long Tương Quân - một trong ba nhánh quân đoàn Cận Vệ bảo vệ kinh thành Đại Càn.
Xem như là Đế Đô Đại Càn, Thành Thượng Kinh tự nhiên là không thể không đề phòng, trên thực tế ở trong toà Đế Đô này có khoảng chừng 30 vạn quân thường trực, tổng cộng chia thành ba nhánh, một nhánh có mười vạn quân, có xưng hào phân biệt là Long Tương, Hổ, Phi Hùng, bởi vậy cũng được gọi là ba đại quân đoàn Cận Vệ.
Binh sĩ ở trong ba nhánh quân đoàn này toàn bộ đều là tinh nhuệ trong tinh nhuệ được Đại Càn điều tới từ khắp nơi, có thể nói là chọn lựa võ giả trong toàn bộ Trung Nguyên, tiến hành dưỡng thành đại quân, binh sĩ chính quy trong quân đoàn đều không ngoại lệ, toàn bộ đều là võ giả cảnh giới Tiên Thiên, chỉ có binh sĩ hậu cần như đầu bếp mới là cảnh giới Hậu Thiên.
Mà quân quyền của ba nhánh quân đoàn Cận Vệ cũng nằm vững vàng ở trong tay của hoàng thất, do ba vị Thân Vương thống soái, phân biệt là Võ Uy Vương, Kháo Sơn Vương, Thần Võ Vương, ba vị Thân Vương này chính là cực kỳ trung thành với Thánh Thượng Đại Càn, có bọn họ tọa trấn, Thành Thượng Kinh có thể nói là vững như kiềng ba chân.
Mà bây giờ một đội ngũ Long Tương Quân thế mà xuất hiện ở cửa thành, tướng lĩnh cầm đầu càng là cầm trong tay một tấm quyển trục, vừa nhìn những người đi đường tiến vào cửa thành, vừa đối chiếu với quyển trục, lộ ra bộ dáng giống như là đang muốn bắt nghi phạm, mà ở bên cạnh thì là mấy binh sĩ gác cửa thành.
"Ồ? !" Đột nhiên, ánh mắt của tướng lĩnh cầm đầu rơi vào trên người của Trần Khuynh Địch, hai mắt chợt tỏa sáng.
"Hắn đang tìm ta?" Trần Khuynh Địch có tu vi cỡ nào, cơ hồ là trong nháy mắt đối phương nhìn thấy hắn liền phản ứng lại, rất rõ ràng hắn dường như chính là người mà đối phương muốn tìm, quả nhiên, chỉ thấy vị tướng lĩnh cầm đầu kia tung người nhảy xuống ngựa, cơ hồ là rất nhanh chóng đi tới trước mặt của Trần Khuynh Địch.
"Chào đại nhân."
"Ngươi là?"
Nhìn thấy thần sắc của Trần Khuynh Địch, tướng lĩnh cầm đầu hơi cúi người nói: "Là Nhị Hoàng Tử điện hạ bảo mạt tướng chờ đợi ở nơi này, dù sao thì ngài cũng có thân phận đặc thù, vì đề phòng vạn nhất, Nhị Hoàng Tử mới bảo mạt tướng tự mình đưa ngài vào quý phủ, làm như vậy cũng có thể tránh khỏi sự dây dưa của một số kẻ tiểu nhân."
Quan sát tướng lĩnh cầm đầu, Trần Khuynh Địch khá là ngạc nhiên mà nói ra: "Ngươi biết thân phận của ta?"
"À không!" Thần sắc của đối phương trở nên cứng đờ, nói: "Nhị Hoàng Tử không nói cho mạt tướng, chỉ là miêu tả bộ dáng của ngài..."
Thấy tướng lĩnh cầm đầu trả lời thuyết phục như vậy, Lạc Tương Tư ở sau lưng Trần Khuynh Địch yên lặng gật gật đầu, cảm thấy vị Nhị Hoàng Tử này chí ít là còn biết giữ bí mật, không phải là loại gia hỏa không đáng tin cậy kia, dù sao thì hiện tại Trần Khuynh Địch cũng là người Trần gia, ở dưới tình huống toàn bộ Trần gia bị tống vào thiên lao, thì càng ít người biết thân phận của hắn thì càng tốt.
"Dẫn đường đi." Tướng lĩnh cầm đầu phất tay đối với thuộc hạ của mình, sau đó liền dắt ngựa, dẫn Trần Khuynh Địch tiến vào Thành Thượng Kinh.
Mà trong nháy mắt đi qua cửa thành, Trần Khuynh Địch thì giống như có điều suy nghĩ liếc nhìn qua một phương hướng khác.
Tận mắt nhìn Trần Khuynh Địch được binh lính Long Tương Quân dẫn đi, ở một hướng khác cửa thành, có mấy binh lính đi ra, trên mặt mang theo mấy phần bất mãn.
"Vẫn là đã tới chậm một bước."
"Ngươi hãy trở về, lập tức thông báo cho Thái Tử điện hạ, con cá lọt lưới Trần gia kia đã trở về."
Khác biệt cùng với binh lính Long Tương Quân, trên hai vai áo giáp của bọn hắn là một đôi đầu hổ, ngực đeo huy hiệu một con hổ lớn, đây là quân hiệu của Hổ Bí Quân - một trong ba đại quân đoàn Cận Vệ, , bất quá khác biệt cùng với Long Tương Quân, lần này bọn hắn tới là phụng mệnh lệnh của một người khác - Thái Tử điện hạ.
Chỉ chốc lát sau, liền có một bóng người phiêu nhiên mà tới, mà ở bên cạnh hắn thì là binh lính mới đi báo tin vừa rồi.
"Trần Khuynh Địch đã vào thành?"
Người tới mặc áo bào trắng, nhìn qua hết sức trẻ tuổi, nhiều nhất là chỉ khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, nhưng khí tức ở trên người lại sâu như biển, cùng so sánh với hắn, mấy vị binh sĩ Luyện Tinh Hóa Khí phảng phất như là hạt cát trong đại dương vậy, căn bản là không lật ra được gợn sóng, vẻn vẹn chỉ là nhìn hắn liền sinh ra sự hoảng sợ.
"Xin chào An Quốc Hầu, đúng vậy, chúng ta đã tận mắt nhìn nhìn thấy Trần Khuynh Địch rời đi cùng với người của Long Tương Quân."
An Quốc Hầu Khương Hằng, Võ trạng nguyên Đại Càn thế hệ này, thủ khoa Tiến sĩ, đã từng gặp mặt vào lần thứ nhất Trần Khuynh Địch đi đến Thành Thượng Kinh, vị này ở bên trong lịch đại Võ trạng nguyên cũng là nhân tài kiệt xuất, bằng không thì cũng sẽ không được Thánh Thượng đích thân sắc phong, trở thành một vị Hầu Gia.