Nhưng bây giờ, triều đình đột nhiên quyết định muốn thành lập Cẩm Y Vệ, nghiễm nhiên là muốn tách riêng bộ phận tuần bổ thiên hạ vô cùng quan trọng của Lục Phiến Môn!
"Chuyện này sao được!" Cái tin tức này vừa ra, Hoàng Thu Sinh liền lập tức kích động đến mức muốn chửi bậy.
Những năm gần đây hắn làm Tổng bộ đầu Lục Phiến Môn, tận tâm tận lực vì triều đình, nhất là trong những năm gần đây, ở dưới tình huống long thể của Thánh Thượng Đại Càn không được tốt, hắn vì ổn định các thế lực giang hồ trong Trung Nguyên, không biết đã bỏ ra bao nhiêu tâm lực, ở phía sau càng là mưu đồ vô số, kết quả thì sao?
Kết quả triều đình lại còn muốn chia cắt Lục Phiến Môn của hắn! Chuyện này khiến cho Hoàng Thu Sinh có một loại cảm giác qua sông đoạn cầu.
Hoàng Thu Sinh nhìn hồ sơ trong tay, lộ ra thần sắc lạnh lùng, sự tình chia cắt Lục Phiến Môn này nói lớn cũng lớn, nói nhỏ thì cũng nhỏ, nguyên nhân rất đơn giản, đối với Thánh Thượng Đại Càn ở trong hoàng cung mà nói, chia cắt Lục Phiến Môn chỉ là một chuyện nhỏ, Hoàng Thu Sinh tuyệt đối không tin Thánh Thượng Đại Càn là bởi vì kiêng kị quyền lợi của Lục Phiến Môn mà chia cắt nó.
Nhưng đối với những người khác mà nói, chia cắt Lục Phiến Môn chính là một kiện đại sự. Nói thí dụ như một người: Thái Tử Võ Chiêu Không.
"Thánh Thượng sẽ giao nhiệm vụ thành lập Cẩm Y Vệ cho Thái Tử!"
Thần sắc của Hoàng Thu Sinh biến hóa, nhìn hai chữ Thái Tử ở phía trên hồ sơ, sắc mặt trở nên rất là âm trầm.
Không sai, đối với kẻ ngớ ngẩn đã ngồi trên vị trí Thái Tử hơn 300 năm kia mà nói, việc chia cắt Lục Phiến Môn không thể nghi ngờ chính là chuyện lớn, rất rõ ràng, vị Thái Tử này lại bắt đầu rục rịch ngóc đầu trở lại, bằng không thì cũng sẽ không có khả năng làm ra chuyện như vậy!
"Chia cắt Lục Phiến Môn? Hừ, ta sẽ cho ngươi chia cắt Lục Phiến Môn!" Hoàng Thu Sinh hừ lạnh một tiếng, lại cầm một phần hồ sơ khác lên, đây là tin tức mà hắn mới nhận được trước đó.
"Thái giám Đông Cung đã gặp riêng một vị thống lĩnh của cấm vệ Kiêu Quả? Ồ, bộ phận mà vị thống lĩnh này phụ trách là thiên lao, Trần gia lại vừa vặn bị nhốt ở trong nơi này...Ha ha, xem ra là Thái Tử vẫn không quên được chuyện năm đó, vẫn canh cánh trong lòng đối với vật kia, nhưng làm việc vẫn vụng về như thế!"
Vị Thái Tử kia cũng không suy nghĩ một chút, vì sao Trần gia rõ ràng là do Thái Tử hắn kéo xuống ngựa, nhưng cuối cùng toàn bộ Trần gia lại bị giam ở trong thiên lao trực thuộc Thánh Thượng?
Bởi vì đây là ý tứ của Thánh Thượng!
Thánh Thượng không hy vọng Thái Tử đuổi tận giết tuyệt Trần gia, cũng không hy vọng hắn tiếp tục truy cứu Trần gia về món đồ kia...Ngoài ra tuyệt đối là không có lý do khác! Cho nên Trần gia nhìn qua giống như là gặp rủi ro, nhưng trên thực tế là vẫn vững như bàn thạch như cũ, chỉ là bị mất sạch mặt mũi mà thôi.
"Ngay cả tâm ý của Thánh Thượng cũng không phỏng đoán ra được, làm Thái Tử hơn 300 năm xem ra chỉ là một trò đùa." Hoàng Thu Sinh lắc đầu, lẩm bẩm: "Bất quá rất vừa vặn, cho dù là cấu kết với cấm vệ Kiêu Quả, hay là muốn tiến vào thiên lao, vô luận cái nào cũng đều là trọng tội, ta chỉ cần thúc đẩy một chút là được rồi."
Cấm vệ Kiêu Quả chính là tinh binh tọa trấn trong thâm cung, càng là một đạo phòng tuyến cuối cùng thủ vệ hoàng cung, mà đường đường là Đông Cung Thái Tử, lại thông đồng với thống lĩnh cấm vệ Kiêu Quả, càng là vươn tay vào thiên lao vốn hẳn là chỉ có Thánh Thượng mới có thể khống chế, vô luận là cái nào, cũng đều đủ để khiến cho Thánh Thượng cảm thấy bất mãn.
"Việc này còn phải cẩn thận mưu đồ một phen, còn có vị Trần Khuynh Địch kia..."
Ý niệm tới đây, thần sắc của Hoàng Thu Sinh không khỏi khẽ biến, có vẻ hơi xấu hổ, bởi vì ở trong ấn tượng của hắn, trước đây không lâu Trần Khuynh Địch vẫn chỉ là một vị tài tuấn tuổi trẻ, nhưng ở trong chớp mắt, đối phương cư nhiên đã trở thành Võ Đạo Tông Sư, có cảnh giới giống với hắn!
Chuyện này làm cho Hoàng Thu Sinh có một chút giật mình! Trọng yếu hơn chính là, căn cứ theo tình báo của Lục Phiến Môn, Thái Tử lại có dự định giao chức vị tổng chỉ huy Cẩm Y Vệ cho Trần Khuynh Địch.
"Bởi vì mưu đồ ở Tiêu thành lúc trước, còn có sự tình ở Tây Cương Đạo, chỉ sợ là vị Trần Khuynh Địch này đã có khoảng cách với Lục Phiến Môn, bản thân Thuần Dương Cung lại là một thế lực không ổn định, nếu như hắn trở thành tổng chỉ huy Cẩm Y Vệ, vậy mới thật sự là phiền phức đối với Lục Phiến Môn."
Dù sao thì kết minh cùng với Thuần Dương Cung cũng là triều đình, mà không phải là Lục Phiến Môn của hắn.
Hơn nữa thánh ý là không thể trái, cho nên Hoàng Thu Sinh chỉ có thể lui một bước, cố gắng đưa bộ phận Cẩm Y Vệ này vào trong tay những người mà hắn có thể hợp tác, mà Trần Khuynh Địch cùng với Thái Tử, rõ ràng đều không phải là nhân tuyển.
"Đã như vậy, liền thuận tiện gán cho Trần Khuynh Địch tội danh cấu kết với Thái Tử, mặc dù không làm gì được hắn, nhưng cũng đủ để đuổi hắn ra khỏi Kinh Thành, nếu như có thể làm việc này đầy đủ bí ẩn, sau đó còn có thể chủ động liên hệ hắn, giúp hắn cứu Trần gia ra, còn có thể chữa lành quan hệ..."
Hạ độc thủ trong bóng tối, ở bên ngoài lại làm bạn tốt, loại chuyện này Hoàng Thu Sinh đúng là không thể làm quen tay hơn.
Nghĩ đi nghĩ lại, chính hắn cũng đều cảm thấy cái mưu kế này là quá hoàn mỹ!
"Ừm, cứ làm như vậy a, trước tiên đuổi Trần Khuynh Địch ra khỏi Thượng Kinh, sau đó bản thân lại âm thầm liên hệ hắn, dùng tin tức và sự an nguy của Trần gia để chữa lành quan hệ với hắn, dù sao thì Trần gia hiện tại cũng rất an toàn, là vật thích hợp nhất dùng để thuận nước giong thuyền, cứ như vậy vừa có thể đạt thành mục đích của mình, lại có thể lấy được tình hữu nghị của Trần Khuynh Địch."
Một hòn đá ném hai chim!
"Thật sự là hoàn mỹ..."
Ầm ầm! Không đợi Hoàng Thu Sinh phân phó kế hoạch cho thủ hạ, đột nhiên, một cỗ rung động dữ dội truyền tới từ bên ngoài tổng bộ Lục Phiến Môn.
"Báo! Đại nhân! Không tốt, không tốt rồi!"
"Đã xảy ra chuyện gì?" Hoàng Thu Sinh đứng lên, lộ ra thần sắc tái nhợt, gặp quỷ, ở trong Kinh Thành lại còn có người dám tấn công Lục Phiến Môn? Không biết chữ chết viết như thế nào hay sao?
"Là, là Trần Khuynh Địch! Hắn đang đánh vào!"
Hoàng Thu Sinh: "? ??"
Chẳng lẽ kế hoạch hoàn mỹ của ta đã bị Trần Khuynh Địch phát hiện ra? !
Thân làm người hành tẩu trong thiên hạ của Thuần Dương Cung, Trần Khuynh Địch trên căn bản là không có khả năng động võ ở trong Thành Thượng Kinh.
Dù sao thì Thành Thượng Kinh cũng chính là Đế Đô Đại Càn, nếu như người nào cũng có thể tuỳ tiện động võ ở nơi này mà nói, vậy thì Đại Càn sẽ còn mặt mũi hay không?
Nhưng mọi chuyện đều luôn có ngoại lệ, mà tổng bộ Lục Phiến Môn, chính là một cái địa phương duy nhất mà Trần Khuynh Địch có thể động võ. Bởi vì Trần Khuynh Địch hắn là Thần Bộ Thuần Dương của Lục Phiến Môn!