Quỳ Hoa Bảo Điển thì còn đang ở trong túi trữ vật của Trần Tiêm Tiêm, loại tà thư này đương nhiên là sẽ bị nàng trấn áp ở trong tầng trữ vật thấp nhất, Trần Tiêm Tiêm còn bố trí một tầng phong ấn ở bên ngoài, tránh khỏi việc đại ca ca ngày nào cũng nhìn thấy quyển sách này, nhưng mà một mặt khác, thì có quan hệ đến bộ quần áo kia của đại ca ca…không biết vì sao, đã bị Thông Thiên Phù Đồ ở trong cơ thể của Trần Tiêm Tiêm hấp thu hết.
Thông Thiên Phù Đồ sau khi hấp thu hết quần áo đã diễn hóa ra một vị lão hòa thượng, vào mỗi lần tu vi của Trần Tiêm Tiêm có chỗ tiến bộ, cũng sẽ giao thủ cùng với vị lão hòa thượng kia, rèn luyện kinh nghiệm chiến đấu của bản thân, củng cố căn cơ, đồng thời vào thời khắc mấu chốt còn có thể dẫn dắt ra một bộ phận lực lượng của lão hoà thượng...
Nhưng vấn đề là: đây đều là do Trần Tiêm Tiêm vụng trộm làm!
Ca ca không biết!
Bởi vì chuyện này có quan hệ đến bí mật lớn nhất của Trần Tiêm Tiêm, cho nên nàng vẫn luôn không dám thổ lộ đối với Trần Khuynh Địch, hơn nữa Trần Khuynh Địch cũng một mực không có hỏi, cho nên nàng vẫn giữ lại ở trong lòng cho tới hôm nay, mà bây giờ, vào sau khi Dương Xuân chủ động nói ra "Bí mật" của bản thân trước một bước, Trần Tiêm Tiêm tự nhiên cũng liên tưởng đến bản thân.
Cuối cùng ở dưới lời chủ động hỏi thăm của Trần Khuynh Địch, Trần Tiêm Tiêm liền lập tức giựt mình tỉnh lại.
Chuyện lúc trước đã bị bại lộ!
"Ách, cái này, cái kia..." Trần Tiêm Tiêm chớp mắt, nhìn trái nhìn phải, lộ ra bộ dáng rất là bối rối.
Mà ở phía đối diện, Trần Khuynh Địch thì cảm thấy không rõ ràng cho lắm.
Chuyện này là sao a? Đã phát sinh ra cái gì? Bị ốm sao?
Trần Khuynh Địch nhìn sắc mặt đỏ bừng của Trần Tiêm Tiêm, sau khi trầm ngâm trong chốc lát, liền quyết định thể hiện ra EQ vốn có của người xuyên việt một chút, thế là hắn ôn nhu nói với Trần Tiêm Tiêm: "Nên uống nhiều nước nóng."
Trần Tiêm Tiêm: "? ??"
Không đợi Trần Tiêm Tiêm kịp phản ứng, Trần Khuynh Địch liền mang theo một loại cảm giác thành tựu kỳ quái quay người nhìn về phía Dương Xuân cùng với tiểu Yêu, nói: "Được rồi, tiểu Yêu, thời gian không còn nhiều, nếu muốn tái tạo thân thể ở bên trong bí cảnh mà nói, vậy thì hãy thực hiện càng sớm càng tốt, ta cũng sẽ toàn lực hỗ trợ ngươi."
"Cám ơn đại ca ca." Tiểu Yêu liếc mắt đưa tình đối với Trần Khuynh Địch, vừa cười vừa nói.
Sau đó Trần Khuynh Địch liền cùng với Dương Xuân còn có tiểu Yêu mở ra một cái hang động nhỏ đơn sơ ở phụ cận, sau đó nhờ Lạc Tương Tư hộ pháp, chuẩn bị bắt đầu quá trình tái tạo nhục thân.
Chỉ còn lại một mình Trần Tiêm Tiêm đang đứng tại chỗ trầm tư.
Ca ca nói như vậy là có ý gì?
Vào giờ khắc này, Trần Tiêm Tiêm đang toàn lực vận chuyển đầu óc của mình, không ngừng tự hỏi năm chữ "nên uống nhiều nước nóng" mà ca ca vừa nói là có ý gì, ca ca từ trước đến nay đều rất thông minh, tuyệt đối là sẽ không có khả năng làm ra sự tình không có ý nghĩa, cho nên ở trong lời nói này khẳng định sẽ mang theo lời nhắc nhở.
Ca ca rốt cuộc là muốn hi vọng bản thân mình làm gì? Chẳng lẽ nói ca ca đã sớm phát hiện ra sự tình mình lấy đi bộ quần áo kia, chỉ là vẫn một mực không nói! Ách! Chuyện này thật đúng là quá xấu hổ!
Gương mặt nhỏ của Trần Tiêm Tiêm trở nên đỏ rực, ở trong nội tâm mừng thầm.
Hoặc nói là, ca ca không thích những cô gái không thành thực, muốn bản thân mình phải chủ động tự thú? Cũng không phải là không có cái khả năng này a! Nhưng, nhưng mà nếu như chủ động tự thú, vậy mình ở trong mắt của ca ca, còn không phải sẽ biến thành muội muội biến thái vụng trộm tiến vào mật thất bế quan để ăn trộm quần áo đã mặc của ca ca hay sao?
Đến lúc đó nhất định sẽ biến thành như thế này:
"Ồ? Nguyên lai là Tiêm Tiêm sư muội khi đó còn từng vụng trộm tiến vào mật thất bế quan của ta, chính là vì mấy bộ quần áo? Muội thích ta đến như vậy sao? Kỳ thật là không cần phải làm như thế, cứ trực tiếp nói với ta là được rồi, chỉ là mấy bộ quần áo mà thôi, coi như có tặng cho muội cũng không có vấn đề gì a."
"Thật dễ thương."
Không được!
Đúng, đúng! Nếu không cứ dứt khoát giá họa cho con nhóc Dương Xuân kia là tốt rồi, dù sao thì lúc trước nàng cũng vụng trộm…Ách, không được a, vạn nhất sư huynh kỳ thật là đã sớm biết mình làm thì sao, đây chẳng phải là khiến cho sư huynh nhận định mình là một người dám làm không dám nhận, kết quả là càng chán ghét mình hơn thì phải làm sao bây giờ?
Đến lúc đó vạn nhất biến thành như thế này:
"Muội cho rằng ta không biết việc mà muội đã làm hay sao? Vốn còn muốn cho muội một cơ hội, nếu thành thật thì ta sẽ tha thứ cho muội, nhưng không ngờ được muội thế mà lại mảy may không có ý muốn hối cải, ngược lại còn giá họa cho Xuân sư muội! Đủ rồi! Muội hãy đi đi! Từ nay về sau ta chỉ có Xuân sư muội mà thôi!
Dương Xuân nở một nụ cười chiến thắng: "Ha ha ha."
A a a! Nếu như phát sinh loại chuyện này còn không bằng chết đi cho xong!
Trần Tiêm Tiêm ôm đầu ở phía dưới ánh mắt ngạc nhiên của Lạc Tương Tư, rơi vào xoắn xuýt thật sâu.
"Rốt cuộc nên làm cái gì?"
Mà vào thời điểm Trần Tiêm Tiêm đang khổ não…
"Được rồi, đại ca ca hãy cho ta mượn một giọt tinh huyết a, sau đó cứ rót vào trong bình là được."
"Còn dư thì cứ giao cho Dương Xuân là được rồi!"
"Không có vấn đề gì chứ?" Trần Khuynh Địch khá là nhiệt tình nói ra, dù sao thì tiểu Yêu thế nhưng cũng đã ôm chặt đùi của nhân vật chính, mà bản thân hắn tối đa chỉ có thể thuộc về bạn bè của nhân vật chính, còn không biết là có thể ôm đùi hay không đây, tự nhiên là muốn tạo mối quan hệ cùng với loại nhân vật như tiểu Yêu.
"Yên tâm đi!" Tiểu Yêu đung đưa cái đuôi mèo.
"Cũng đừng xem thường Dương Xuân a, hiện tại nàng đã đạt được Tạo Hóa Viêm – một trong ba đại kỳ hoả, có Tạo Hóa Viêm, chỉ cần sinh mệnh lực của đại ca ca không đoạn tuyệt, muốn tái tạo nhục thân quả thực là một chuyện dễ như trở bàn tay, thuận tiện nhắc tới, Tạo Hóa Viêm còn có thể giúp Dương Xuân làm hao mòn độ khó đột phá Hỏa Luyện Kim Đan đấy."
"Lợi hại đến như vậy?"
Tâm tình muốn ôm chặt đùi của Dương Xuân ở trong lòng của Trần Khuynh càng trở nên nóng bỏng!
"Hãy bắt đầu nào!"
"A a!"
Sau khi Trần Khuynh Địch nói ra, gương mặt mèo nhân tính hoá của tiểu Yêu cũng dần dần toát ra mấy phần vẻ nghiêm túc, mà gần như đồng thời, ở trên tay của Trần Khuynh Địch, quang mang màu trắng nồng nặc giống như hồng thủy vỡ đê cũng đổ ra, rõ ràng là sinh mệnh lực do Trần Khuynh Địch dung hợp nguyên thần, cương khí, khí huyết mà thành.
Mà ở một bên, hai tay của Dương Xuân cũng kết ấn quyết, Tạo Hóa Viêm màu tím bỗng nhiên sáng lên, cũng không quá dồi dào, chỉ là một tia lửa màu tím, rõ ràng là ngọn lửa vô hình, lại toát ra sinh mệnh lực khủng bố còn muốn vượt qua Trần Khuynh Địch, đồng dạng rơi vào phía trên hồn thể hư ảo của tiểu Yêu.