Phản Diện Siêu Cấp ( Dịch Full )

Chương 76 - Chương 76: Nghịch Mệnh

Danh Sách Chương - Phản Diện Siêu Cấp (Dịch FULL) - vipTruyenGG.com Chương 76: Nghịch mệnh

 

 

 

"Ta đã biết rồi tiểu Yêu." Dương Xuân hít vào một hơi thật sâu lần thứ hai, lúc này nàng đã hoàn toàn tỉnh táo lại, tiểu Yêu nói rất đúng, nàng còn xa xa chưa đạt đến thời điểm có thể buông lỏng! So với đại ca ca, bản thân còn kém xa lắc! Nàng nhất định phải cố gắng hơn, trở nên mạnh hơn! Nếu không thì sẽ không đuổi kịp đại ca ca!

"Tiểu Yêu, ngươi nói xem chúng ta bây giờ có nên đi đến xem toà kiến trúc kia hay không?" Dương Xuân đề nghị, nàng hiện tại cũng có tu vi Hậu Thiên đỉnh phong, nếu có tiểu Yêu hỗ trợ, hẳn là cũng có thể phát huy ra thực lực Luyện Khí Hóa Thần đỉnh phong, coi như đánh không lại, cũng có thể chạy trốn, cho nên lúc này Dương Xuân mới bắt đầu sinh ra ý nghĩ đi ra ngoài nhìn đám Man tộc kia.

"Chuyện này ngược lại là có thể cân nhắc." Tiểu Yêu chỉ do dự trong chốc lát, liền gật đầu một cái.

Chỉ là khiến cho hai người không nghĩ tới chính là, vào thời điểm các nàng đi sâu vào trong di tích, lại phát hiện ra đỉnh đài lâu các, quỳnh lâu ngọc vũ ban đầu, thế mà lại bị một tòa quang tráo thật to bao phủ, nghiễm nhiên là một tòa trận pháp bất phàm! Trực tiếp phong tỏa toàn bộ nơi này, không cho phép đi vào cũng không cho đi ra.

"Đây là...đại trận Phong Giới? !"

Tiểu Yêu ở trong đầu của Dương Xuân kinh ngạc nói ra: "Chỗ di tích này thế mà dùng tới loại trận pháp có cấp bậc này? Mặc dù đồ vật bày trận có đẳng cấp không cao, cho nên trận pháp chỉ có hai, ba thành uy lực, nhưng...không có đạo lý, chẳng lẽ người kiến tạo chỗ di tích này có địa vị rất cao ở Man Tộc? Nhưng là loại địa vị gì mới có thể..."

"Tiểu Yêu?"

"Không được, xem ra chúng ta đã muộn một bước, đã không thể đi vào."

"Ây cha, vậy thật đúng là đáng tiếc." Dương Xuân thở dài, cũng không có quá thất lạc, chiếm được là nhờ vận may của ta mất đi là do số mệnh của ta, điểm này thì nàng nhìn rất thoáng, có thể đột phá cảnh giới cũng đã khiến cho nàng rất thỏa mãn.

"Vậy chúng ta đi ra ngoài trước đi a? Đám Man tộc kia đang ở trong nơi này, đến lúc đó chờ đại ca ca tới liền hốt gọn một mẻ! Chúng ta cũng có thể đạt được truyền thừa ở trong di tích." Tiểu Yêu nói.

"Ừm, chỉ có thể làm như vậy." Ngay vào thời điểm Dương Xuân làm ra quyết định, lúc này ở bên trong di tích lại xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Càn khôn đấu chuyển, nhật nguyệt tinh di.

"Nơi này... ?!" Lạc Tương Tư kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt, vào giờ này khắc này rất khác biệt cùng với lúc mới vào toà kiến trúc này, nàng rõ ràng là đi theo đám Man tộc vào hành lang kiến trúc, kết quả thế mà lại trực tiếp xuất hiện ở bên trong một căn phòng mờ tối, chỉ có từng chiếc từng chiếc đèn đuốc như ẩn như hiện, mà ở đối diện với nàng chính thì là một cái bàn vuông.

Ở trên bàn trưng bày ba tấm thẻ tre, đều có màu đỏ máu khiếp người.

Lạc Tương Tư hít vào một hơi thật sâu, ổn định tâm thần, cũng không trực tiếp tiến lên, mà trước tiên là lấy ra mấy thanh trường kiếm ở bên trong túi trữ vật bên hông, sau đó ném tới cái bàn trước mặt, sau khi xác nhận không có bẫy rập gì, mới chậm rãi đi tới bên cạnh bàn vuông, sau đó lại lấy ra một đôi bao tay được dệt bằng tơ tằm màu vàng đeo lên trên tay.

Sau khi chuẩn bị vẹn toàn, nàng mới cầm tấm thẻ tre thứ nhất lên, đồng thời bắp thịt toàn thân cũng trở nên căng cứng, lòng cảnh giác cũng tăng lên tới cao nhất, một khi có nguy hiểm gì, sẽ lập tức ném thẻ tre trong tay để đào mệnh, nếu phải chọn một trong hai thứ sinh mệnh cùng với cơ duyên mà nói, nàng tuyệt đối sẽ không chọn cơ duyên.

Lật thẻ tre ra, câu nói đầu tiên ở phía trên đã hấp dẫn toàn bộ tâm thần của Lạc Tương Tư.

"Người có thể đến căn mật thất này, đều là người trong đồng đạo!" Kiểu chữ hào phóng trong thẻ tre không bị trói buộc, mang theo một cỗ khí thế duy ngã độc tôn bá đạo ập tới trước mặt, có thể thấy được người viết năm đó là bá khí bực nào, có một loại tự tin trên trời dưới đất, không có sự tình gì là ta không làm được.

"Cả đời này của ta, đều là nghịch mệnh mà đi, nhìn chung ở trong quá trình tu hành của ta, có ba lần đảo nghịch lớn."

"Ta mới sinh đã bị bệnh, thầy thuốc nói ta vào lúc 3 tuổi hẳn phải chết, nhưng ta đạt được một dị bảo thần kỳ, thông qua được sự tình phi thường ở bên trong bảo vật sẽ thu hoạch được thù lao, ta nhờ vào đó sống đến sáu tuổi, sau khi giết một võ giả, liền bước vào con đường tu luyện, thoát khỏi tật bệnh, đây là lần đảo nghịch đầu tiên. Ta tu Sát Lục Đạo, kết thù cùng với vô số người, bị thiên hạ truy sát, vô số người nói ta hẳn là phải chết, sau đó ta ở trong một đêm trăng tròn, dùng đại trận sát sinh mai phục mấy ngàn người, hấp thu tính mệnh của bọn hắn cho bản thân, cảnh giới phóng đại, từ đó thoát khỏi vận mệnh hẳn phải chết, đây là lần đảo nghịch thứ hai."

"Vào lúc ta già cả, cường địch vây quanh, đều là đang chờ đợi ta chết già sau đó cướp đoạt thi cốt của ta, tước đoạt truyền thừa của ta, Thiên Hạ Đệ Nhất Thần Y nói tuổi thọ của ta đã hết, không có thuốc nào có thể trị, sau đó ta ngộ đạo vào thời khắc sinh tử, dùng một cỗ ý chí bất khuất bước ra một bước cuối cùng ở giữa ở mông lung, trèo lên đỉnh võ lâm, thọ mệnh lại tăng lên! Đây là lần đảo nghịch cuối cùng!"

"Cho nên, võ đạo của ta, chính là đại đạo ngịch mệnh! Cũng chỉ có người nghịch mệnh, là đồng đạo của ta mới có thể kế thừa!"

"Ngày xưa vào thời khắc ta lưu lại truyền thừa, đã từng nhờ cậy một người bạn chí cốt sử dụng thuật bói toán tìm kiếm người đồng đạo cho ta, nhìn chung trên dưới mấy ngàn năm, chỉ có người nâng thẻ tre vào giờ phút này, cũng chỉ có vào lúc này, mới có được tư cách nhận được dị bảo ngày xưa của ta!"

Lạc Tương Tư: "! !!"

Lạc Tương Tư bị lời trong thẻ tre dọa đến mức lùi lại một bước, phảng phất như người viết thẻ tre, đang đứng ở một chỗ khác trong dòng sông thời không, đưa ngón trỏ ra chỉ về phía nàng.

Nói đến nghịch mệnh, bản thân nàng thế nhưng là người trùng sinh a, đây chẳng lẽ không phải là nghịch mệnh trực tiếp nhất hay sao? Về phần dị bảo, nàng mặc dù không có, nhưng thuật bói toán phi thường huyền ảo, cũng có khả năng chính xác 100%, nói như vậy...bởi vậy mới chọn trúng nàng?

Lạc Tương Tư thả tấm thẻ tre thứ nhất xuống, lần thứ hai hít sâu vài hơi, lúc này mới buông lỏng tâm thần, tiếp tục lật xem.

"Nhưng mà, người nghịch mệnh cũng không phải là có chủ tâm nghịch mệnh, có lẽ là có trùng hợp, vả lại người nghịch mệnh bình thường, đều là phải có đại ý chí, đại khí vận, đại thực lực, trong ba thứ thiếu một thứ cũng không được, nếu không thì chẳng hơn gì một kẻ điên. Người nâng thẻ tre, trên thẻ tre có thấm có kịch độc, nếu như ngươi không có đầy đủ lực ý chí để kiềm chế dục vọng, vội vã đạt được truyền thừa, dùng tay không nâng tấm thẻ tre này lên, vậy thì không quá ba phút đồng hồ, ngươi tất vong, nếu là như vậy, vậy thì hãy tùy tiện tìm một nơi rồi nằm xuống chờ chết a."

 

 

Bình Luận (0)
Comment