"Đúng rồi, sau khi tiêu diệt Tà Thần, tòa trận pháp trấn áp này cũng sẽ giao cho ngươi, ngươi có thể dùng phương pháp ghi chép ở bên trong Đô Thiên Tọa để thu hồi trận pháp, về phần Mặc Môn, có cỗ Đô Thiên Tọa này, đám gia hỏa tôn sùng cơ quan thuật kia sẽ không tiếc bất cứ giá nào mà quỳ xuống liếm chân của ngươi."
"Đã chuẩn bị xong chưa?"
Lúc này Trần Khuynh Địch mới phản ứng được: "Hả? Cái gì?"
"Nói thật." Thuần Dương Đạo Tôn xoay chuyển lời nói: "Ta thực sự là cực kỳ hâm mộ ngươi a! Tân tân khổ khổ mới tạo ra được Đô Thiên Tọa, kết quả là ngay cả bản thân cũng chưa điều khiển qua, đây chính ước mơ cao nhất của một nam nhân a, ngươi còn có cái gì bất mãn hay sao?"
"Ách..." Trần Khuynh Địch vô thức ngẩng đầu, nhìn về phía Đô Thiên Tọa đỉnh thiên lập địa ở cách đó không xa.
"Mau cút!"
Thừa dịp Trần Khuynh Địch ngẩn người trong nháy mắt, thân ảnh Thuần Dương Đạo Tôn hư ảo trực tiếp bay ra phía sau lưng Trần Khuynh Địch, thâm ý nhìn Trần Khuynh Địch một cái, nhưng lại phảng phất như không phải là đang nhìn Trần Khuynh Địch, mà là đang nhìn thứ gì đó trong cơ thể của Trần Khuynh Địch, bất quá rất nhanh, Thuần Dương Đạo Tôn liền thu liễm ánh mắt. Chợt tung ra một cước!
"Ối!" Trần Khuynh Địch trực tiếp nhảy lên một cái, nguyên thần hóa thành một vệt ánh vàng rơi vào bên trong khoang điều khiển của Đô Thiên Tọa, sau đó cửa khoang khép lại, hóa thành một viên pha lê màu trắng, lấp lóe ánh sáng trắng.
---
Tâm tình của Áo Mễ Gia lúc này là rất sảng khoái.
Dù sao thì kế hoạch đột phá phong ấn hoàn mỹ lần này của hắn cũng rất ly kỳ khúc chiết, trước sau thay đổi rất nhanh thật sự là cực kỳ mạo hiểm kích thích, bây giờ nhìn thấy Trần Khuynh Địch bắt đầu tu luyện Đại Thuần Dương Công nghe lời như vậy, sự tình phá phong ấn chỉ gần trong gang tấc, tự nhiên là tâm thần rất thư sướng, hận không thể cất giọng ca vàng hát một khúc.
"Không sai biệt lắm cũng đã được 15 phút đồng hồ rồi a?" Áo Mễ Gia nhìn về phía Trần Khuynh Địch ở trên mặt đất, muốn biết đối phương đã tu luyện như thế nào.
"Bịch!"
Sau đó đập vào mắt của Áo Mễ Gia, là Trần Khuynh Địch nằm ngã sóng xoài trên mặt đất, sắc mặt tái nhợt, nghiễm nhiên là không có một tiếng động.
"Chết rồi sao?"
Áo Mễ Gia: "? ??"
Tu luyện Đại Thuần Dương Công còn có thể tẩu hỏa nhập ma mà chết hay sao? ! Không đúng! Tên tiểu tử này không phải là Thuần Dương Chi Thể hay sao? Làm sao có thể tu luyện đến mức chết đi a? !
Cho dù Áo Mễ Gia phủ nhận cái sự thật này, Trần Khuynh Địch ngã trên mặt đất đã không có khí tức nguyên thần vẫn đang còn ở đó, khiến cho hắn kém chút nữa là phát điên.
"Nhục thân và khí huyết vẫn còn, nguyên thần lại tịch diệt? Điều này làm sao có thể!"
"Không!"
"Tiểu tử, ngươi mau tỉnh lại a! Ngươi không nên làm cho ta sợ a!"
Đây là lần đầu tiên Áo Mễ Gia thật sự hi vọng một nhân loại không chết, ngay vào lúc hắn muốn áp sát tới xem xét tình huống cụ thể của Trần Khuynh Địch, nhìn thử còn có thể cứu hay không?
Ầm ầm!
Cũng không phải là hóa thân hiển lộ ở bên ngoài, mà là bản thể của Áo Mễ Gia ở trong phong ấn cảm thấy không đúng.
Trực giác Tà Thần khiến cho hắn khôi phục lại sự tỉnh táo trước tiên, cũng thu hồi tinh thần từ trên hóa thân ở bên ngoài phong ấn, bắt đầu thôi động thân thể đã mấy ngàn năm không nhúc nhích của mình, ở bên trong phong ấn tà khí đầy trời, một đôi mắt đỏ tươi như máu chậm rãi mở ra, ánh mắt đảo qua trên dưới phong ấn.
Cuối cùng ánh mắt ngừng lại ở trung ương phong ấn. Ở bên trong cảm ứng của Áo Mễ Gia, đó là hạch tâm phong ấn, tràn ngập khí tức Thuần Dương của Thuần Dương Đạo Tôn, trên thực tế vào mỗi lần Áo Mễ Gia dự định trùng kích phong ấn, đều là do đối phương ngăn hắn lại, cho nên Áo Mễ Gia mới hi vọng mượn nhờ khí tức Thuần Dương ngoại giới để làm tan rã tầng phong ấn này.
Nhưng mà bây giờ xem ra, không chỉ có kế hoạch xảy ra chuyện ngoài ý muốn, ngay cả tầng phong ấn vạn năm không đổi này cũng đều xuất hiện biến hóa.
"Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì..."
"Tà Ma!"
Một cỗ ý niệm dương cương kinh khủng bỗng nhiên nổ ra, khuếch tán ra từ hạch tâm phong ấn, đi theo sự bùng nổ còn có khí tức Thuần Dương đã khiến cho Áo Mễ Gia cảm thấy nhức đầu trên vạn năm, phảng phất như một vành mặt trời giáng lâm, vô số tà khí bị cỗ ý cảnh chí dương khủng bố kia đốt sạch sẽ.
Mà hiện thân ở trong mặt trời, chậm rãi đi tới, thì là một bóng người cao mấy chục mét.
"Đây là...cái đồ chơi gì?"
Áo Mễ Gia phát thệ, bản thân hắn xâm lấn nhiều thế giới như vậy, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một cái đồ chơi như vậy, nhìn qua dường như là Cự nhân tộc, tràn đầy khí tức sinh mệnh, nhưng toàn thân lại được dùng kim loại để chế tạo, nếu như nói đó là khôi lỗi, thì lại có những biến động tinh thần rõ ràng.
Thật sự là quá quỷ dị!
Nhưng không thể phủ nhận là, Áo Mễ Gia cảm thấy cảm giác nguy cơ to lớn từ trên người của đối phương! Nếu như là Áo Mễ Gia ở trong thời kỳ đỉnh phong mà nói, một người khổng lồ như vậy ở trong mắt hắn tự nhiên không được tính là cái gì, đơn giản chỉ là một món đồ chơi to lớn, nhưng bây giờ Áo Mễ Gia đang ở trong trạng thái gì? Tinh hoa bị rút ra trong vạn năm đã sớm khiến cho hắn suy yếu đến mức cực hạn, mà trước đó vì thực hiện kế hoạch phá phong ấn, còn thiêu đốt một lượng lớn sinh mệnh tinh hoa để đề thăng thể chất cho Trần Khuynh Địch, chuyện cho tới bây giờ trạng thái của hắn quả thực là đã yếu đến mức cực hạn. Nếu như dùng thực lực của cái thế giới này để xác định, chỉ sợ tối đa cũng chỉ còn lại có thực lực Hỏa Luyện Kim Đan.
"Hừ!" Dừng lại một chút, Áo Mễ Gia rốt cục cũng đánh tan hoá thân ở bên ngoài, gia nhập toàn bộ tinh thần lực vào bản tôn.
Một giây sau, ở bên trong tà khí đầy trời, một thân ảnh màu đen chậm rãi xuất hiện, thình lình cũng là một vị cự nhân cao mấy chục mét, hai mắt đỏ tươi, trên mi tâm có một con mắt nằm dọc, nhưng lại không có tai mũi miệng, có hơn tám thành tương tự với bộ dáng nhân loại.
Đây mới là chân thân của Áo Mễ Gia, cỗ thân thể này tượng trưng cho thân phận và địa vị của Tà Nhãn Chi Vương - người nổi bật ở bên trong Tà Thần thiên ngoại ngày xưa. Trọng yếu hơn chính là, lúc này Áo Mễ Gia đã phát hiện ra một phương pháp đột phá phong ấn hoàn toàn mới!
"Khí tức Thuần Dương nổ tung, thế mà hiển lộ ra một đồ vật cổ quái như vậy, nhưng mà không có khí tức Thuần Dương phong ấn, bản tôn muốn rời khỏi nơi này là chuyện dễ như trở bàn tay! Nhưng khí tức Thuần Dương lại ngưng tụ không tan, trên thực tế là có liên lạc với món đồ chơi cổ quái kia, chỉ cần bản thần có thể đánh nát món đồ chơi này...phong ấn sẽ tự động sụp đổ!"
Ý niệm tới đây, Áo Mễ Gia không khỏi ngẩng đầu thét dài một tiếng!
Hắn không có miệng, nhưng cũng không cần dùng miệng, thần niệm kinh khủng trực tiếp dẫn động tà khí bốn phương, nhấc lên một tiếng gầm thật lớn, chậm rãi đánh về phía "Đô Thiên Tọa".
Mà thẳng đến lúc này…