"Chuyện cần phải làm tiếp theo là ẩn tàng khí tức, không thể để cho Tiêm Tiêm tỷ phát hiện, tiểu Yêu ngươi không có vấn đề gì chứ?"
"Đương nhiên là không có vấn đề!" Tiểu Yêu giơ chân nói, lộ ra bộ dáng rất là bất mãn: "Thuật che đậy khí tức của Cửu Mệnh Miêu Yêu nhất tộc chúng ta chính là thiên hạ đệ nhất! Lúc trước chính là dựa vào chiêu này, ta mới trốn ra được từ trong thiên lao..."
"Ta tin tưởng ngươi!"
Dương Xuân hướng hai mắt nóng bỏng về phía bên ngoài rừng cây, thời thời khắc khắc bắt lấy khí tức ở phía ngoài, tràn đầy sự chờ mong.
Mà cùng lúc đó…
"Hừ hừ hừ, quả nhiên là ta vẫn cao hơn một bậc, con nhóc kia vẫn còn chưa đi đến hay sao?"
Dương Xuân cùng với Lạc Tương Tư ẩn thân ở trong rừng cây bên kia vách núi, còn Trần Tiêm Tiêm thì ẩn giấu khí tức, đi từng bước một lên trên đỉnh vách núi, hướng ánh mắt nhìn ra toàn bộ vùng ngoại ô Cơ Quan Thành.
"Ở nơi này có tầm nhìn tốt nhất, nếu con nhóc Dương Xuân kia tới thì nhất định sẽ bị ta phát hiện, đến lúc đó ta sẽ dùng ngôn từ chính nghĩa, lưu đày nàng tới Đông Hải!"
"Ha ha ha ha!"
"Ta thật là quá thông minh!"
Trần Tiêm Tiêm tràn ngập lòng tin đứng ở bên trên đỉnh vách núi, mong đợi nhìn về phía ngoại ô.
Mà vào giờ này khắc này, trên đỉnh một toà tháp thuộc Cơ Quan Thành trên mặt đất, Quỷ Ảnh lộ ra vẻ mặt vô cùng nghi hoặc sờ cằm một cái.
Ngay mới vừa rồi, nàng đã tận mắt nhìn thấy Lạc Tương Tư, Dương Xuân, Trần Tiêm Tiêm, theo thứ tự đi tới vùng ngoại ô, sau đó ẩn giấu ở các địa phương khác nhau, các nàng đây là muốn làm cái gì? ?? ??
Quỷ Ảnh rơi vào nghi hoặc thật sâu.
Ròng rã ba canh giờ.
"Các nàng thật đúng là ưa thích chơi cút bắt a."
Quỷ Ảnh trợn mắt há hốc mồm mà nhìn ra vùng ngoại ô Cơ Quan Thành, trước đó ba người Dương Xuân, Trần Tiêm Tiêm, còn có Lạc Tương Tư tiến hành ẩn nấp ở trong ba địa phương khác nhau, cho đến bây giờ ngay cả một động tác cũng không có làm, chỉ là che lấp khí tức đến cực hạn, cho dù là đích thân nàng tiến hành ẩn nấp cũng chỉ có thể làm được tới loại trình độ này.
"Thật không hổ là thiên tài a."
Có thể làm việc người khác không thể làm, chính là đồng nghĩa với thiên tài, nhìn ba vị tài nữ này đi, người bình thường ai có thể trốn ở trong một cái địa phương ròng rã ba canh giờ, ngay cả động cũng đều không động một cái...
Sau khi nghĩ thông suốt tất cả, Quỷ Ảnh liền quyết định tiếp tục giữ yên lặng canh gác cho mọi người.
Thân làm một vị gián điệp chuyên nghiệp, bây giờ lại trợ giúp Trần Khuynh Địch quản lý sự tình Cẩm Y Vệ, Quỷ Ảnh rất rõ ràng về vị trí của bản thân, cho nên luôn luôn giấu mình ở trong cái bóng của Trần Khuynh Địch, gần như là không có cảm giác tồn tại, ngay cả Long Thiên Tứ cũng sẽ có lúc quên mất nàng.
Đây cũng là mục tiêu mà Quỷ Ảnh một mực theo đuổi.
Mà đúng vào lúc này.
"A a a a a a!"
"Tiêm Tiêm tỷ! Đi ra đi! Ngươi đang ở chỗ nào? !"
Dương Xuân là người đầu tiên bộc phát ra khí tức của bản thân, nàng rốt cục đã không nhịn được.
Gặp quỷ!
Nàng thực sự đã rất cố gắng! Chờ đợi ở một chỗ không phóng xuất ra một tí khí tức nào, trên cánh tay nhỏ bé trắng noãn cũng đã bị muỗi chích đến mấy lần, mặc dù bọn chúng không chích thủng được da của nàng, nhưng vẫn rất khó chịu, trọng yếu hơn chính là buồn chán a! Đợi ở trong một cái địa phương rõng rã ba canh giờ không động đậy...ai mà chịu nổi a!
Cho nên Dương Xuân đã bất đắc dĩ lựa chọn từ bỏ, bộc phát ra khí tức quét ngang hơn phân nửa ngoại ô, mà vào sau khi nàng xuất hiện bất quá chỉ một, hai giây, khí tức của Trần Tiêm Tiêm ở trên đỉnh vách núi cũng bay lên, đồng thời truyền tới, còn có thanh âm bình tĩnh mang theo vài phần tiểu đắc ý của Trần Tiêm Tiêm.
"Quả nhiên! Ta biết ngay là ngươi đang ở nơi này!"
Không ngờ được a Dương Xuân! Chơi đấu trí thì ngươi vẫn không thể qua được ta!
Dương Xuân mím môi, hai mắt rưng rưng, dùng vẻ mặt không cam lòng nhìn Trần Tiêm Tiêm, nói: "Ngươi thế mà có thể ở yên một nơi trong ba canh giờ!"
Phải biết rằng đây cũng không phải là ba canh giờ tùy tùy tiện tiện, mà là không thể bộc phát ra bất kỳ khí tức gì, nói một cách khác, thì chính là không thể tu luyện, không thể phóng thích cương khí, không thể phóng thích nguyên thần và khí huyết, cơ hồ là giống như một người bình thường ở trong ba canh giờ, đây đâu phải là một chuyện dễ dàng!
"Hừ hừ hừ." Trần Tiêm Tiêm hơi ngửa đầu, nói: "Đây chính là do ý chí võ đạo của ta cao hơn ngươi!"
Vừa khoe khoang, Trần Tiêm Tiêm vừa âm thầm vuốt vuốt bắp chân cùng với một nửa bờ mông tê dại như nhũn ra của bản thân.
Gặp quỷ, nếu như Dương Xuân không đứng ra, nàng cũng đã sắp không nhịn được nữa, ba canh giờ này thật ra không phải là người có thể chịu được...
"Nói tóm lại, ngươi đã thua!" Trần Tiêm Tiêm cười cười, nói: "Ta hiện tại liền muốn đi nói cho Thái Thượng trưởng lão biết, nói là Xuân sư muội e ngại lịch luyện, không dám đi đến Đông Hải, còn muốn vụng trộm chạy trở lại, mà ta thì là vì đi tìm Quỷ Ảnh thương nghị về sự tình Cẩm Y Vệ mới "tạm thời" trở về, kết quả là ở trên đường đi lại ngoài ý muốn phát hiện ra Xuân sư muội..."
Nói đến đây, Trần Tiêm Tiêm lập tức ưỡn ngực một cái, mặc dù cũng không căng lắm, nhưng vẫn thắng được bức tường Dương Xuân.
"Cho nên! Ta đứng ở góc độ chính nghĩa, áp giải Xuân sư muội lười biếng trở về!"
"Ba tháng sau, ngươi hãy hãy sống ở Đông Hải thật tốt a!"
Toàn thân của Dương Xuân run rẩy, khuôn mặt nhỏ trở nên đỏ bừng, kết quả giằng co là bản thân nàng thua không sai, nhưng nếu như quả thật có chơi có chịu, cuối cùng bị đưa đến Đông Hải lịch luyện ba tháng, chờ đến sau khi trở về, cơm canh cũng đã trở nên nguội lạnh!
Chỉ là nghĩ đến một màn kia liền khiến cho Dương Xuân cảm thấy đau đầu.
"Ồ?" Trần Tiêm Tiêm mỉm cười hỏi: "Ngươi muốn nói cái gì?"
"Không chơi với ngươi nữa." Dương Xuân ngẩng đầu, nhìn Trần Tiêm Tiêm gằn từng chữ nói ra: "Tiêm Tiêm tỷ, ngươi có biết hay không, kỳ thật vào rất lâu trước đó ta đã phát hiện ra, ở cái phương diện động đầu óc này, ta căn bản là kém hơn ngươi, Tương Tư tỷ cùng với Phượng Tiên sư tỷ cũng lợi hại hơn ta nhiều lắm, chớ đừng nói là đại ca ca."
Trần Tiêm Tiêm kinh ngạc nhìn Dương Xuân lộ ra vẻ bất đắc dĩ, hỏi: "Ngươi thế mà tự biết mình sao?"
"Đương nhiên là tự biết mình." Dương Xuân hơi hơi kéo khóe miệng một cái, lộ ra một nụ cười quỷ dị: "Mỗi lần ta nghĩ đến âm mưu quỷ kế, thì sẽ càng nghênh đón thua thiệt ở cái phương diện này, không có cách nào, đây chính là chỗ hạn chế của ta a..."
"Ngươi đang muốn nói cái gì?"
"Cho nên a, Tiêm Tiêm tỷ."
Vào giờ khắc này, trong đầu óc của Dương Xuân lóe lên sự tình Trần Khuynh Địch bị người ám toán ở Tây Cương Đạo ngày xưa, cuối cùng giận dữ lật bàn, dùng lực lượng tuyệt đối phá vỡ mưu kế, chợt trở nên kiên định!
"Ta sẽ không chơi mưu kế với ngươi nữa! !!"
"Chỉ có cường giả mới xứng đáng có được đại ca ca!"