Cơn bão nguyên khí đang hoành hành dần dần ngừng lại.
Bốn nữ Dương Xuân, Lạc Tương Tư, Trần Tiêm Tiêm, Doanh Phượng Tiên đứng ở bốn phương, bốn đạo dị tượng Kim Đan tiến hành bình định phong thủy địa hỏa, trấn áp toàn bộ cơn bão khủng bố cùng với sóng biển ngập trời mà Khương Hằng tạo ra, không để cho bọn chúng lan đến bến cảng ven biển, từ đó gây ra lũ lụt quy mô lớn.
"Kỳ quái, tên khoác lác kia đâu rồi?"
"Không rõ ràng."
"Đột nhiên lại biến mất."
Dừng lại một chút, bốn nữ có một chút tò mò nhìn địa phương mà Khương Hằng đứng yên trước kia.
Không thể không thừa nhận thực lực của Khương Hằng là rất khủng bố, bằng vào tu vi Võ Đạo Tông Sư đủ để áp chế mỗi một người, nếu như không phải bốn nữ liên thủ với nhau, chỉ sợ là sẽ thật sự đánh không lại hắn, mà cho dù là ở dưới tình huống liên thủ, cũng vẫn bị Khương Hằng chế trụ.
Nhất là một chiêu cuối cùng mà Khương Hằng thi triển ra kia.
"Ta còn tưởng rằng phải cưỡng ép đột phá Võ Đạo Tông Sư mới có thể ngăn chặn hắn."
"Đúng vậy a."
Cưỡng ép đột phá, cái hành động này ở trên ý nghĩa nghiêm ngặt mà nói là không thể thực hiện, có rất ít người có thể làm được, mà coi như làm được, hậu quả của chiến đấu vẫn sẽ cản trở võ đạo của võ giả, từ đó khiến cho võ giả bẩm sinh yếu đi một bậc, cho nên tuyệt đại đa số võ giả sẽ không nguyện ý đột phá trong khi chiến đấu.
Đương nhiên cũng không phải là không có ngoại lệ.
Nói thí dụ như một vị Đạo Tử chân truyền họ Trần nào đó.
Ngày xưa Trần Khuynh Địch đi trên con đường nhục thân Kim Đan, chính là coi quấy nhiễu ở ngoại giới xem như là củi lửa trui luyện, có thể nói là cầu phú quý trong nguy hiểm, tự nhiên là không lo lắng về việc đột phá trong chiến đấu, mà bốn nữ mặc dù cũng không phải là không thể đột phá trong chiến đấu, sau đó cũng sẽ có biện pháp bù đắp thiếu sót. Nhưng nếu không cần làm, vậy thì tốt nhất là không cần làm.
Giống như là bây giờ, trạng thái của bốn nữ không thể nghi ngờ là đều đã đạt đến điểm tới hạn Hợp Đạo Tôn Giả chân chính, chỉ cần một cái ý niệm ở trong đầu là liền có thể lập ra võ đạo, chân chính đột phá, nhưng vì có thể đạt tới trạng thái tốt nhất vào sau khi đột phá, bốn nữ đều áp chế cảnh giới, mà không lựa chọn lập tức đột phá.
"Được rồi, biến mất thì biến mất a, dù sao thì coi như là chúng ta đã đánh thắng."
"Tiếp theo các ngươi định tính toán như thế nào? Nói trước, cho dù là ai cũng không được trở về Cơ Quan Thành."
"Ách!"
Sắc mặt của ba người khác lập tức trở nên cứng đờ, hiển nhiên là đã bị Trần Tiêm Tiêm nói trúng tâm sự, nhất là Dương Xuân, trên gương mặt còn lộ ra vẻ không phục: "Ta cảm thấy Cơ Quan Thành là an toàn nhất, là một địa phương tốt để bế quan!"
Doanh Phượng Tiên tiếp lời: "Ta cũng cảm thấy như vậy!"
Cuối cùng mới là Lạc Tương Tư nói một cách bình thản: "Nếu các ngươi đều muốn đi mà nói, vậy thì ta sẽ miễn cưỡng đi theo."
"Không được!" Lời nói nghiêm túc của Trần Tiêm Tiêm đánh gãy ý định của ba nữ, lộ ra biểu lộ ta muốn tốt cho mọi người: "Chuyện cho tới bây giờ, Phượng Tiên sư tỷ, Xuân sư muội, chẳng lẽ các ngươi không muốn vào sau khi đột phá, cho sư huynh một sự kinh hỉ hay sao? Nếu như đột phá ở Cơ Quan Thành, chẳng phải là sẽ không có một chút cảm giác kinh hỉ nào hay sao?"
Doanh Phượng Tiên cùng với Dương Xuân: "! !!"
"Ngẫm lại mà xem, sau khi sư huynh thật khó khăn mới vượt qua trận pháp, vừa ra bên ngoài, liền thấy chúng ta đột phá đến Võ Đạo Tông Sư…"
"Không biết là sư huynh sẽ cao hứng đến cỡ nào a!"
"Có đạo lý!"
"Không sai!"
Lời nói của Trần Tiêm Tiêm lập tức đưa tới sự đồng tình của Dương Xuân cùng với Doanh Phượng Tiên, mà Lạc Tương Tư ở bên cạnh cũng hiếm khi gật đầu, lộ ra bộ dáng công nhận.
"Cho nên ta cảm thấy tất cả mọi người đừng nên trở về Cơ Quan Thành, chuyện này cũng là vì sự công bằng."
"Mọi người đều biết, Trần Tiêm Tiêm ta là người coi trọng sự công bằng nhất..."
Sau khi nghe thấy lời này, Dương Xuân cùng với Doanh Phượng Tiên lập tức quăng ánh mắt khinh bỉ về phía Trần Tiêm Tiêm.
Người coi trọng sự công bằng nhất?
Dương Xuân thế nhưng còn chưa quên, lúc trước Trần Tiêm Tiêm chính là người đầu tiên muốn đánh vỡ quy tắc, vụng trộm mang theo sư huynh bỏ trốn! Mà Doanh Phượng Tiên sẽ càng không quên sự tình bản thân ngoan ngoãn chờ đợi trong mấy tháng, vào thời điểm nghĩ đến việc có thể ở cùng một chỗ với sư huynh, lại đột nhiên biết được ngoại trừ mình ra thì những người khác đều đã phá vỡ quy định, có thể biết được sự phẫn nộ cùng với biệt khuất trong cái nháy mắt đó.
Nói tóm lại…
"Ngươi nhất định phải bế quan cùng với chúng ta mới được!"
"Ách!" Sắc mặt của Trần Tiêm Tiêm trở nên cứng đờ.
Chuyện gì đang xảy ra vậy? Chẳng lẽ ta đã bị tất cả mọi người nhìn thấu, kế hoạch bản thân vụng trộm chạy về Cơ Quan Thành gặp sư huynh đã bị bại lộ, hỏng bét!
Cuối cùng, Trần Tiêm Tiêm ở dưới sự liên thủ khống chế của Doanh Phượng Tiên cùng với Dương Xuân vẫn bỏ qua tính toán ở trong nội tâm, đi theo đám người cùng nhau rời khỏi Đông Hải, dự định tiến về trong thành thị ven biển để bế quan, chuẩn bị điều chỉnh trạng thái, sau đó nhất cử đột phá Võ Đạo Tông Sư, cho sư huynh một niềm kinh hỉ to lớn.
Cùng lúc đó…
"Khuynh Địch a, ngươi hãy bế quan ở chỗ này đi."
Ở Trấn Hải Quan trong Phủ Thành Chủ, Long Thiên Tứ tự mình đưa Trần Khuynh Địch vào bên trong một căn mật thất hoàn toàn khép kín, nói một cách thấm thía: "Hỏa Luyện Kim Đan cũng không phải là dễ đột phá như vậy, sự chuẩn bị trước là rất quan trọng, đầu tiên là trạng thái cá nhân, tiếp theo là sự viên mãn của tâm trí và ý chí. Nhớ kỹ, một khi xảy ra vấn đề, liền trực tiếp dùng bí pháp để trấn áp Tam Vị Chân Hỏa, có tông chủ, ngươi sẽ không chết được!"
"Đã hiểu." Trần Khuynh Địch gật đầu một cái, nhìn bộ dáng quan tâm của Long Thiên Tứ, hắn đột nhiên cảm thấy cái bộ dáng này là không phù hợp với phong cách của Đại trưởng lão, sau khi trầm tư trong chốc lát, hắn đột nhiên cười một tiếng, nói: "Thái Thượng trưởng lão."
"Nhắc đến, năm nay ta chỉ mới khoảng chừng hai mươi tuổi, thế mà đã bắt đầu đột phá Hỏa Luyện Kim Đan rồi a, hồi tưởng lại một chút, đây thật sự là một đoạn hồi ức làm cho người ta khó quên a, nhớ ngày đó, Thái Thượng trưởng lão hẳn cũng là vào thời điểm bảy, tám mươi tuổi già cả mới đột phá Hỏa Luyện Kim Đan a? Thật sự là khiến cho người ta thổn thức, không ngờ được ta đã sắp đạt đến tu vi cảnh giới giống như Thái Thượng trưởng lão rồi a."
Khóe mắt Long Thiên Tứ hơi giật một cái, nụ cười ân cần trên khuôn mặt cũng trở nên cứng đờ.
"Đúng rồi Thái Thượng trưởng lão, ngươi cũng đã biết, ta ở bên trong đồng cấp vẫn luôn được xem như là nhóm người tương đối lợi hại kia, vào thời điểm là Hợp Đạo Tôn Giả cũng đã rất lợi hại, có thể chống lại Võ Đạo Tông Sư, mà khi trở thành Võ Đạo Tông Sư, càng là lấy một địch nhiều, hơn nữa qua không bao lâu liền đạp phá Sinh Tử Quan."
"Tiểu tử thúi, ngươi muốn nói cái gì?"