Mà vào thời điểm ngoại giới đang điên cuồng thăm dò. Một đoàn người Trần Khuynh Địch đã thông qua truyền tống trận ở bên trong Thái Hoa Sơn trực tiếp trở lại Thuần Dương Cung.
"Xin chào Thái Thượng trưởng lão!"
"Đứng lên đi."
Đối mặt với tất cả các trưởng lão tới đón tiếp ở trước mặt, Long Thiên Tứ ưỡn ngực một cái, ngẩng đầu một cái, lộ ra vẻ rất là kiêu ngạo, còn thuận tiện liếc nhìn Trần Khuynh Địch có một chút hâm mộ một cái.
Có thấy được không? Đây chính là uy thế của Thái Thượng trưởng lão!
So với Long Thiên Tứ, Trần Khuynh Địch mặc dù cũng có thân phận người hành tẩu trong thiên hạ cùng với Đạo Tử chân truyền, nhưng chung quy cũng chỉ là đệ tử, là truyền nhân, dù là vượt qua xa xa chư vị trưởng lão trên thực lực, về mặt thân phận cũng là không thể nào để cho những trưởng lão này cúi đầu, trừ phi là thực sự trở thành chưởng giáo Chí Tôn.
Bất quá còn sớm lắm! Thừa dịp hiện tại không khi dễ tên tiểu tử này một chút, chờ đến khi hắn trở thành chưởng giáo, Long Thiên Tứ ta còn có quả ngon để ăn?
"Chư vị trưởng lão, tình huống hiện tại là rất khẩn cấp, ta cũng không muốn nói nhiều, chỉ có một câu thôi, các ngươi đã xác nhận qua tình huống của chưởng giáo sao?"
Bốn vị trưởng lão cảnh giới Võ Đạo Tông Sư cầm đầu cùng nhìn nhau một cái, sau đó cười khổ một tiếng rồi nói ra: "Thái Thượng trưởng lão, có quan hệ đến chuyện này, chưởng giáo đã sớm có chỗ phân phó, cho nên xin ngài cùng với Khuynh Địch hãy cùng đi đến Vạn Thọ Cung một chuyến a, chưởng giáo đã sắp xếp xong xuôi ở trong đó...‘’
Nói đến, ánh mắt của các trưởng lão cũng đặt ở trên người của Dương Xuân, Lạc Tương Tư, Trần Tiêm Tiêm.
Còn Doanh Phượng Tiên thì cũng không có trở về.
"Đây chính là mấy vị đệ tử đột phá Võ Đạo Tông Sư sao?"
"Quả nhiên là chúng ta đã già a."
"Nghe nói còn có một vị đã đi đến Bái Hỏa Ma Giáo."
"Hơn nữa đều là nữ đệ tử..."
Không biết vì sao, Trần Khuynh Địch đột nhiên cảm thấy đám trưởng lão đồng thời chuyển động tròng mắt, đặc biệt nhìn bản thân quỷ dị một cái.
Chuyện gì đang xảy ra?
"Khụ khụ!" Thấy bầu không khí dần dần trở nên ám muội, Long Thiên Tứ nhất thời ho khan một cái, nghiêm túc nói: "Được rồi, trước tiên truyền tin tức xuống, để cho các đệ tử cũng biết tình huống, sau đó mở ra trận pháp Thuần Dương Cung, lúc này cần phải làm nhất là ổn định hiện trạng, không thể để cho người khác nhìn ra nội tình của Thuần Dương Cung chúng ta.
"Khuynh Địch."
"Đi đến Vạn Thọ Cung cùng với ta."
"Vâng."
Trần Khuynh Địch gật đầu một cái, mặc dù thông qua hệ thống hắn biết được nghĩa phụ nhà mình sẽ không có chuyện gì, nhưng bất kể như thế nào, không được tận mắt nhìn thấy trong lòng vẫn sẽ có lo lắng, cho nên hắn cũng muốn mau chóng biết rõ tình huống của Ninh Thiên Cơ.
Tại Vạn Thọ Cung.
Trần Khuynh Địch cũng không phải là lần đầu tiên đi đến nơi này, bất quá khác biệt cùng với trước kia, vào thời điểm đi đến lần này, uy áp của kiếm ý luôn luôn tồn tại ở bên trong Vạn Thọ Cung đã tiêu tán, phảng phất như đang nói cho tất cả mọi người biết, toà trung tâm quyền lực của Thuần Dương Cung này, đã mất đi chủ nhân của nó.
Xuyên qua tầng tầng cửa cung, đẩy ra đại môn thanh đồng ở chỗ sâu nhất, cuối cùng hai người Long Thiên Tứ cùng với Trần Khuynh Địch mới đi vào địa phương mà bình thường Ninh Thiên Cơ bế quan.
Đó là một tòa điện đường sâu thẳm, cũng khác nhau với bảo điện Đại Hùng huy hoàng tráng lệ, Vị Ương Cung tôn quý uy nghiêm, ở khắp nơi lộ ra khí tức phản phác quy chân, cũng không có trang trí hoa lệ gì, ở bên trong toàn bộ đại điện, cũng chỉ có 18 bức tượng ở mỗi hai hàng bên trái và bên phải, còn có một pho tượng ở ngay phía trước.
Ngoài ra, cũng chỉ có một cái bồ đoàn đơn giản mà thôi.
Nhìn thấy một màn này, Trần Khuynh Địch liền cảm khái một tiếng từ trong thâm tâm: "Chỉ có thể nói thật không hổ là nghĩa phụ hay sao?"
Mọi người đều biết, Thái Hoa Tiên Nhân - Ninh Thiên Cơ gửi gắm tình cảm trong kiếm, tu vi kiếm đạo là vô song trên đời, làm người càng là giản dị tự nhiên, nhưng ở trên đời có bao nhiêu người không giống với bề ngoài mà bọn họ biểu hiện? Bây giờ xem xét ở bên trong Vạn Thọ Cung, mới có thể nhìn ra được, bộ dáng chân thực ở sau lưng của Ninh Thiên Cơ.
Quả nhiên là trước sau như một.
"Sao thế?" Long Thiên Tứ dường như là phát giác ra được nghi hoặc của Trần Khuynh Địch, xoay người hỏi.
"Chỉ là phát hiện ra toà đại điện này thế mà lại mộc mạc như vậy, cảm thấy có một chút kỳ quái mà thôi, dù sao cũng là chỗ ở của chưởng giáo Chí Tôn Thuần Dương Cung chúng ta a."
"Là chuyện này sao?" Long Thiên Tứ cũng gật gật đầu khá là lúng túng.
"Đúng vậy a, nhớ ngày đó ở bên trong toà Vạn Thọ Cung thế nhưng là huy hoàng tráng lệ, khắp nơi bày đầy kỳ trân dị bảo, chung quanh pho tượng của tổ sư cũng là nạm vàng mạ bạc, không biết xa hoa đến cỡ nào, đáng tiếc là vật đổi sao dời, đại kiếp lần trước qua đi, vì điền vào chỗ trống, ngay cả Vạn Thọ Cung cũng kém chút nữa đã bị phá huỷ."
"Cũng khổ cho chưởng giáo."
Trần Khuynh Địch: "? ??"
Trả lại phần cảm động vửa rồi lại cho lão tử!
Sau khi ho khan kịch liệt hai tiếng che giấu sự xấu hổ, lúc này Trần Khuynh Địch mới bắt đầu dò xét bốn phía đại điện, vào thời điểm hắn đến đây lần trước, cơ hồ tất cả lực chú ý đều bị Ninh Thiên Cơ hấp dẫn, cho nên căn bản không có chú ý tình huống ở trong đại điện, bây giờ xem ra hai hàng pho tượng trái phải rất có ý tứ.
"Đây đều là tổ sư của Thuần Dương Cung chúng ta hay sao?"
"À." Long Thiên Tứ liếc nhìn 18 pho tượng ở mỗi hai hàng bên trái và bên phải, tổng cộng là 36 pho tượng, trên mặt không khỏi lộ ra biểu lộ phức tạp: "Không sai, đây đều là tổ sư của Thuần Dương Cung chúng ta, hơn nữa còn là người cùng một thời đại với Thuần Dương Đạo Tôn, là thành viên nòng cốt đời thứ nhất của Thuần Dương Cung chúng ta."
"Vốn dĩ bọn họ đều có truyền thừa lưu truyền xuống, là trụ cột của Thuần Dương Cung chúng ta, nhưng tiếc là sau đại kiếp, tuyệt đại bộ phận truyền nhân của bọn họ đã chiến tử, chỉ còn lại có võ công truyền thừa cùng với ý chí, đặt ở bên trong cái Vạn Thọ Cung trống rỗng này, lại không có người kế thừa..."
"36 vị tổ sư..." Trong lòng của Trần Khuynh Địch xuất hiện cảm xúc kính nể lần thứ hai. Hoàn toàn có thể tưởng tượng được, người có thể ở cùng một thời đại với vị Thuần Dương Đạo Tôn kia, còn trở thành thành viên nòng cốt Thuần Dương Cung đời thứ nhất, tuyệt đối không phải là người yếu gì, thiên tài sẽ không thể nào kết giao bằng hữu cùng với kẻ yếu, sự hữu nghị của cường giả sẽ chỉ dành cho cường giả, có thể tưởng tượng được 36 vị tổ sư này, không ngoại lệ, khẳng định đều là thiên kiêu nhân kiệt ở cái thời đại kia.
"Thái Thượng trưởng lão, có thể giới thiệu cho ta mấy vị tổ sư này một chút không, bọn họ hẳn là đều có danh hào a?"
"Ách!" Không biết vì sao, Trần Khuynh Địch vừa dứt lời, biểu lộ của Long Thiên Tứ liền lập tức trở nên quái dị, miệng há ra lại khép lại, ở trên mặt thế mà lộ ra vẻ do dự.