Mà ở đối diện với hắn, ở trên mặt mũi của Thái Tử Đại Càn Võ Chiêu Không treo một nụ cười ấm áp.
Cùng so sánh với trước đây, sau khi đột phá Hỏa Luyện Kim Đan hắn đã hoàn toàn khác biệt, cả người đều mang theo một cỗ khí chất hướng lên, phảng phất như về tới ngày vừa mới ngồi lên vị trí Thái Tử vào 300 năm trước, rất hăng hái, phảng phất như là ở trên đời này không có chuyện gì là có thể ngăn được hắn.
"Bản cung cảm thấy rất hứng thú đối với học vấn Nho Gia."
"Cho nên đặc biệt tới đây cầu kiến Đại Tế Tửu, hi vọng Đại Tế Tửu có thể đích thân giảng kinh luận đạo với ta."
"Sao thế?"
"Đại Tế Tửu không nguyện ý?"
Võ Chiêu Không liếc nhìn Đại Tế Tửu Nho Gia, âm dương quái khí nói ra, vừa nói, vừa lấy ấn tỉ Thái Tử của mình ra thả trên mặt đất, ấn tỉ lóng lánh áng vàng, giống như hận không thể để cho người trong khắp thiên hạ đều biết vậy.
Cái ý tứ này rất đơn giản…
Có thấy được không? Ta là Thái Tử Đại Càn! Có biết rõ cha ta là ai hay không? Là Thánh Thượng Đại Càn! Thiện hạ đệ nhất nhân! Ngươi có bản lĩnh thì hãy rời đi cho ta xem, nếu như ngươi dám rời đi, vậy thì chính là không nể mặt ta, không nể mặt ta, vậy chính là không cho Thánh Thượng Đại Càn mặt mũi, mà không cho Thánh Thượng Đại Càn mặt mũi. Có tin hay không ngày mai ta liền dẫn người đến kê biên tài sản toàn bộ Tắc Hạ Học Cung? !
Đại Tế Tửu không nói gì, chỉ là khí thế ở quanh người mơ hồ có xu thế giương lên.
Mà nhìn thấy một màn này, Võ Chiêu Không không những kinh sợ mà còn lấy làm mừng.
Làm sao? Không phục? Ngươi có bản lãnh thì cũng kiếm một người cha tốt đi! !!
Ở bên trong Thái Miếu.
Đại Tế Tửu Nho Gia run rẩy khóe mắt, yên lặng mà nhìn Thái Tử Đại Càn Võ Chiêu Không ở trước mắt.
"Chẳng lẽ lần này triều đình muốn can thiệp sự tình của giới tông phái?"
"Nói gì thế." Võ Chiêu Không cười ha ha, nói: "Tắc Hạ Học Cung đời đời đều có tài tử xuất thế, vào triều đình ta làm quan, kinh nghĩa Nho Gia càng là khiến cho bản cung bội phục không thôi, lúc này bản cung mới đặc biệt xin phụ hoàng, cho phép bản cung tới nơi này tiếp nhận văn hóa khai trí của Nho Gia, làm sao lại biến thành can thiệp sự tình của giới tông phái?"
"Hay là nói..." Trong mắt của Võ Chiêu Không lóe lên lãnh quang: "Đại Tế Tửu không nguyện ý khai trí cho bản cung?"
"Bản cung thế nhưng là rất có thành ý!"
Đại Tế Tửu Nho Gia: "..."
Thành ý cái đầu của ngươi!
Đại Tế Tửu Nho Gia nhếch nhếch khóe miệng, bất đắc dĩ nhìn Võ Chiêu Không rõ ràng đang bày ra bộ dáng vô lại.
Nói thật, người khó đắc tội nhất ở trong toàn thiên hạ đúng là vị đại gia này.
Con trưởng của thiên hạ đệ nhất nhân! Kẻ kế tục triều đình Đại Càn! Vô luận là loại thân phận nào, đều đủ khiến cho Võ Chiêu Không xông pha ở bên trên đại địa Trung Nguyên, nhất là ở loại địa phương có liên lạc rất sâu cùng với triều đình như Tắc Hạ Học Cung, thật đúng là đánh cũng đánh không được, mắng chửi cũng mắng không được, lấy thân phận của Đại Tế Tửu cũng chỉ có thể ở chỗ này nói chuyện phiếm với hắn để kéo dài thời gian.
Có lẽ đối với rất nhiều người mà nói, cái thân phận Thái Tử Đại Càn của Võ Chiêu Không kỳ thật cũng không có gì, làm Thái Tử 300 năm, còn từng trải qua một lần tạo phản, một số tên gia hỏa có ánh mắt thiển cận chỉ sợ đúng là sẽ cho rằng có thể tùy tiện khi dễ vị Thái Tử này.
Nhưng mà Đại Tế Tửu Nho Gia cũng không phải là đám ngu xuẩn không có đầu óc kia.
Mà hắn còn rất rõ ràng.
Không sai, Thái Tử đúng là đã tạo phản, hắn đã làm Thái Tử 300 năm, mà tu vi của hắn xác thực cũng không cao.
Nhưng mà vậy thì sao? Hắn vẫn ngồi ở trên cái vị trí Thái Tử này nhiều năm như vậy! Ngay cả loại sự tình tạo phản cũng không thể đánh cho hắn rớt xuống! Chớ đừng nói chi là gần đây vị đại gia này lại còn đột phá đến Hỏa Luyện Kim Đan? !
Gặp quỷ! Hắn làm sao có thể đột phá đến Hỏa Luyện Kim Đan! Tin tức Thái Tử Đại Càn Võ Chiêu Không năm đó lọt vào ám sát, nhận phải ám thương, đời này vô vọng trở thành Hỏa Luyện Kim Đan, ở giới tông phái tuyệt đối là một sự tình mà người người đều biết, nhưng mà bây giờ thì sao? Vị đại gia này đi một chuyến đến Vị Ương Cung, sau đó không hiểu ra sao liền đột phá đến Hỏa Luyện Kim Đan, điều này nói rõ cái gì? Rõ ràng là Thánh Thượng Đại Càn đã xuất thủ! Nói một cách khác, vị Thái Tử điện hạ này chỉ sợ vẫn là người thừa kế mà Thánh Thượng Đại Càn khâm định, là chủ nhân tương lai của đại địa Trung Nguyên, thân phận của hắn so với chưởng môn của rất nhiều thánh địa võ đạo cũng không hề kém một chút nào. Vị đại gia này mới là phú nhị đại số một! Mà một vị phú nhị đại như vậy mà muốn bày ra bộ dáng vô lại, vậy thì đúng là thật sự có thể người cản giết người, phật cản giết phật, dù sao thì Đại Tế Tửu Nho Gia đúng là ngay cả một chút biện pháp cũng đều không có, chỉ có thể ngồi ở chỗ này đàm kinh luận đạo cùng với Võ Chiêu Không.
"Haizzz." Thở dài, Đại Tế Tửu Nho Gia đành phải thu hồi khí tức của bản thân, thậm chí ngay cả con mắt cũng đều nhắm lại.
Mà ở phía đối diện, Võ Chiêu Không lại là không thèm để ý một chút nào.
Hừ hừ... Nói thật, trong hơn ba trăm năm này, trong khoảng thời gian gần đây hắn mới sống tương đối thư thái.
Không chỉ là do sự tán thành của Thánh Thượng Đại Càn, trọng yếu hơn chính là việc tu vi của hắn đột phá, thương thế ngày xưa biến mất, cũng khiến cho vị Thái Tử Đại Càn này tìm về tự tin một lần nữa.
Mà người a, một khi có tự tin, tiềm năng cũng sẽ rất dễ dàng được kích hoạt. Bản thân Võ Chiêu Không cũng không phải là đồ đần. Cho nên hắn vừa biết rõ sự tình Thuần Dương Cung bị người vây công lần này, liền lập tức làm ra lựa chọn chính xác nhất: viện trợ Thuần Dương Cung.
Lý do rất đơn giản…
Trần Khuynh Địch vẫn là Tổng chỉ huy Cẩm Y Vệ của Đại Càn, hơn nữa Thuần Dương Cung ở trong những năm này vẫn ở bên trong Thanh Châu Đạo nhỏ bé, luôn luôn duy trì thái độ siêu nhiên, cũng không can thiệp thế tục, cũng không có xung đột gì quá lớn với triều đình Đại Càn, là một đối tượng liên minh rất lý tưởng.
Nhìn thử đám người vây công Thuần Dương Cung đi…
Phật Môn? Hàng ngày tuyên dương cái gì là Phật Tổ, tuyên dương đến cuối cùng bách tính sẽ tin Phật hết, còn cần triều đình để làm gì? Nhất định phải kiên quyết chống lại! Căn bản chính là mâu thuẫn không thể điều hòa.
Kiếm Tông? Nguyên một đám đều vểnh mũi lên trời, lộ ra bộ dáng trời là lão đại, địa là lão nhị, còn ta là lão tam! Cả ngày chỉ biết cầm kiếm hung hăng hiếu chiến, nhìn chung ở trong các địa vực của Trung Nguyên, mâu thuẫn do đệ tử Kiếm Tông đưa tới là nhiều nhất, động một chút là lại ưa thích rút kiếm ra chém người.. Không văn minh! Tẩy chay!
Liên minh trung, tiểu thế lực, nói đùa! Lúc trước vào thời điểm khai tông lập phái có báo cáo với triều đình hay không? Không có? Tà giáo! Nhất định phải kiên quyết thủ tiêu! Không có một chút bản lãnh cũng dám tùy tiện khai tông lập phái, thật sự cho rằng ngươi cũng là thánh địa võ đạo sao?