Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 15 - Chương 15. Tranh Thủ Thời Gian Chạy Trốn

Chương 15. Tranh Thủ Thời Gian Chạy Trốn Chương 15. Tranh Thủ Thời Gian Chạy Trốn

Vẫn là tu luyện tốt hơn!

- Ai, xem ra lần này đả kích với hắn thật sự là quá lớn.

Nhìn bóng lưng Vương Đằng có chút tiêu điều, Lưu Thành thở dài.

- Có điều, ta nhất định sẽ giúp ngươi chữa khỏi bên ẩn trong thân thể.

Về đến phòng, Vương Đằng cũng không biết Lưu Thành suy nghĩ lung tung, nếu như hắn biết thì có thể sẽ trực tiếp đánh Lưu Thành một trận tơi bời.

Nam nhân mà, sao có thể bị người khác nói không được chứ!

Nuốt nuốt một viên Ngưng Nguyên Đan, sau đó Vương Đằng bắt đầu vận chuyển công pháp tu luyện.

Trên yến hội Thành Chủ phủ, Lục thành chủ giới thiệu Trình Thương Hải với mọi người của Thiên Thánh tông.

- Lưu trưởng lão, Vương trưởng lão, vị này là gia chủ Trình gia Trình Thương Hải, lần này nghe nói hai vị trưởng lão đến thành Du Dương thu nhận đệ tử, ta cố ý mang theo mấy vị đệ tử thiên tài trong gia tộc đến đây bái phỏng.

- Kính ngưỡng đại danh hai vị trưởng lão đã lâu, lần này Trình mỗ không mời mà tới, mong rằng hai vị trưởng lão thứ lỗi, thật sự là tiểu bối trong nhà ngưỡng mộ Thiên Thánh tông đã lâu, lần này vừa nghe nói hai vị trưởng lão dẫn đội đến đây thu nhận đệ tử, lập tức đã năn nỉ lão phu mang bọn họ đi tới mở mang kiến thức.

Trình Thương Hải cung kính nói, ở phía sau hắn có mấy cái thiếu nam thiếu nữ đang len lén dùng khóe mắt liếc qua đánh giá hai người Vương Đằng.

- Đây chính là trưởng lão Thiên Thánh tông à, quả nhiên rất uy nghiêm, nghiêm túc, nhất là trưởng lão tuổi tác lớn hơn kia.

Về đến phòng, Vương Đằng lấy ra một cái túi trữ vật, mở ra nhìn một chút, bên trong bất ngờ có 5000 khối linh thạch hạ phẩm.

Đây là gia chủ Trình gia tặng lễ mọn, Vương Đằng và Lưu Thành một người một cái, hai người không từ chối, cũng thuận tay nhận, ai bảo hai người bọn hắn nghèo như vậy chứ, đương nhiên chuyện nên làm hắn cũng sẽ làm.

Cũng tỷ như dưới trướng Lưu Thành còn thiếu khuyết một đệ tử thân truyền, cơ hội này sẽ chọn một người từ trong mấy đệ tử xuất sắc của Trình gia.

- Cũng không tệ lắm, xem như thu hoạch ngoài ý muốn.

Tuy chút linh thạch này với hắn cũng không tính là gì, nhưng đối với một tiểu gia tộc giống Trình gia thì lại là một món của cải lớn, ít nhất cũng là phúc lợi nửa năm.

Vương Đằng nhận lấy linh thạch, tiếp tục tu luyện.

Nhân sinh không thể lười biến, một khi lười biến sẽ rất khó chăm chỉ lại, giống như hắn gõ chữ ở kiếp trước, sau khi gõ xong hắn sẽ chạy tới chơi game.

Đương nhiên, đó là vì động lực của hắn không đủ, nếu như vừa giàu vừa mạnh giống như bây giờ, vậy hắn nhất định sẽ làm 24 giờ không ngừng nghỉ.

Ngày kế tiếp, Vương Đằng vẫn như cũ tu luyện trong trạch phòng, Lưu Thành thì mang theo chấp sự và một đám đệ tử tiến đến thu nhận đệ tử.

- Lưu trưởng lão, Vương trưởng lão đâu?

- Hắn còn trong phòng tu luyện, có thể là cảm giác muốn đột phá cảnh giới.

Lưu Thành thuận miệng trả lời.

- Thật không hổ là trưởng lão Thiên Thánh tông! Vương trưởng lão còn trẻ như vậy, tu vi lại cao như vậy, thật sự là tấm gương cho chúng ta.

Lưu Thành mang theo thâm ý liếc nhìn Lục thành chủ một chút, chẳng lẽ ta không trẻ tuổi sao?

Tuy hắn không trẻ tuổi như Vương Đằng, bộ dạng xem ra có chút từng trải, nhưng tuổi của hắn cũng không lớn lắm, cũng chỉ lớn hơn Vương Đằng hai ba tuổi mà thôi.

Nhìn người không thể chỉ nhìn vẻ bề ngoài được.

- Khụ khụ.

Nhìn thấy ánh mắt của Lưu Thành, Lục thành chủ ngượng ngùng cười cười.

Một đoàn người đi đến quảng trường thành Du Dương, lúc này, nơi này đã có rất đông người đang chờ đợi.

Những năm qua, nơi này đều người đông tấp nập mỗi khi tông môn thu nhận đệ tử, tuy hiện tại không nhiều như vậy, nhưng số người ở đây bây giờ cũng không ít, dù sao hiện tại chỉ có một mình Thiên Thánh tông thu nhận đệ tử, những năm trước chính là hai ba mươi tông môn cùng nhau thu nhận đệ tử.

- Lần này ta nhất định phải bái nhập Thiên Thánh tông, trở thành đệ tử Thiên Thánh tông.

- Chỉ có bái nhập Thiên Thánh tông, ta mới có cơ hội báo thù rửa hận.

- Lấy thiên tư của ta, lần này nhất định có thể bái nhập Thiên Thánh tông, tuy hai lần trước ta thất bại, nhưng lần thứ ba nhất định sẽ thành công, bởi vì cái gọi là quá tam ba bận.

- Con trai ta có cơ hội rồi.

- Mau nhìn kia, đó chính là trưởng lão Thiên Thánh tông, xem ra thật. . . Thật uy nghiêm.

- Đúng vậy, khí chất này, tướng mạo này. . .

. . .

Theo mọi người của Thiên Thánh tông và một đoàn người thành chủ đến, trên quảng trường càng thêm ồn ào.

- An tĩnh!

Một tiếng quát to vang lên, trong lòng những người ở trên quảng trường đều chấn động, cảm thấy một tia thiên uy huy hoàng từ phía trước truyền đến.

Qua một hồi lâu, mọi người mới hồi phục tinh thần lại, nhỏ giọng nghị luận.

- Thật là lợi hại, không hổ là trưởng lão Thiên Thánh tông, thực lực này quả thực quá dọa người.

- Đúng thế, cũng không nhìn xem trưởng lão Thiên Thánh tông có tu vi gì, đó thấp nhất cũng có tu vi Chân Nguyên cảnh đấy, còn lợi hại hơn cả thành chủ nữa.

- Không được, hôm nay cháu trai nhà bác gái ta nhất định phải bái nhập Thiên Thánh tông mới được.

- . . .

Bình Luận (0)
Comment