Lúc này, Vương Đằng lại thật vô cùng mệt mỏi, một thành trì lớn như vậy mà tìm không thấy một đồ đệ thích hợp, tuy hắn vẫn chưa tìm hết trong thành Du Lâm, nhưng cũng đã tìm được hơn phân nửa.
- Đồ đệ Phương Húc của mình giống như thì là đến từ thành Du Lâm, Diệp phủ kia giống như có thiếu gia là khí vận chi tử, trước đi nhìn xem rồi hẵng nói.
Vương Đằng cảm thấy nếu như thành Du Lâm có thiên tài có tư chất hợp cách, vậy thì chỉ có thể là tiểu thiếu gia Diệp phủ mà, người này thật không đơn giản.
Nếu hắn thu khí vận chi tử thu làm đồ đệ, vậy chính là người một nhà.
Nhìn phủ đệ khí phái trước mắt này, Vương Đằng hỏi hệ thống trong đầu:
- Hệ thống, còn chưa phát hiện đệ tử thiên tài thích hợp sao?
- Không có đệ tử thích hợp.
- Không phải, chẳng lẽ thiên tư của tiểu thiếu gia Diệp phủ kia không đạt tới cấp S sao?
Vương Đằng có chút không hiểu, dựa theo phỏng đoán của hắn, tiểu thiếu gia Diệp phủ kia hẳn là một cái khí vận chi tử, thiên tư phải rất cao mới đúng.
- Tiểu thiếu gia Diệp phủ không thích hợp tiêu chuẩn chọn đồ đệ của kí chủ.
- Vì sao không được, không phải thiên phú đạt tới cấp S là có thể sao?
- Bởi vì làm nam sư tôn của khí vận chi tử đều không có kết cục tốt, mỹ nữ làm sư tôn thì sau cùng đều sẽ gả cho khí vận chi tử, kí chủ rõ ràng không phù hợp với yêu cầu.
Σ(ŎдŎ|||)ノノ
- Còn nữa, một số khí vận chi tử khí vận nghịch thiên, không kém gì kí chủ, nếu như thu làm đồ đệ, đến lúc đó sợ sẽ áp chế không nổi.
- . . .
- Ta cảm thấy ngươi không nên tên là hệ thống Nằm Thắng Nhân Sinh, phải lấy tên là hệ thống Phản Phái mới đúng.
Vương Đằng cảm thấy hệ thống này có chút hố người, hạn chế thu đồ đệ lớn như vậy, vậy mình còn có thể nằm thắng nhân sinh sao?
Nói như vậy, khí vận chi tử sẽ có một hai thiên phú bạn thân, những thiên phú cao khác chỉ có thể là kẻ địch của hắn, bảo bảo tặng kinh nghiệm.
Cho nên đây là buộc hắn phải thu phản phái làm đồ đệ!
Làm không tốt đến sau cùng sẽ bị một đám khí vận chi tử mang người bao vây.
Đúng lúc này, từ trong Diệp phủ đi tới một thiếu niên môi hồng răng trắng, trông hắn khoảng mười lăm mười sáu tuổi.
- Mau nhìn kìa, đó là tiểu thiếu gia Diệp gia.
- Quả nhiên không hổ là Kỳ Lân Tử của Diệp gia, nghe nói hơn nửa tháng trước, chỉ một mình hắn đã đuổi Phương gia ra khỏi thành Du Lâm.
- Lợi hại như vậy sao?
- Tiểu thiếu gia Diệp gia đi ra ngoài không phải là đến để tham gia Thiên Thánh tông thu nhận đệ tử chứ?
- Hẳn là sẽ không, ta nghe con dâu nhà bạn của con trai cô cô ta nói, hình như Diệp công tử đã bái nhập một đại tông môn ở quận Thanh Lâm, nghe nói hiện tại đã có một vị đại trưởng lão tông môn đang ở trong Diệp phủ, ít ngày nữa sẽ mang Diệp công tử tiến về đại tông môn đó.
- Oa, lợi hại như vậy!
- Đó là…
. . .
Xung quanh một trận âm thanh huyên náo lớn đánh gãy Vương Đằng suy nghĩ.
Vương Đằng ngẩng đầu nhìn về phía cửa lớn Diệp phủ, nhìn thiếu niên từ trong Diệp phủ đi ra, bên cạnh hắn còn có một vị trưởng lão.
Lão giả kia mang cho Vương Đằng áp lực rất lớn.
- Tê, lão giả này thực lực không kém, sợ là còn mạnh hơn tông chủ một chút, sợ tu vi không phải chỉ Chân Võ cảnh, thậm chí có thể đã là Linh Võ cảnh.
Vương Đằng có chút giật mình, lúc này hắn mới ra không đến hai ngày đã gặp một người có thực lực mạnh như vậy.
Thế giới này cũng quá nguy hiểm rồi!
Chuyện này càng làm Vương Đằng kiên định với quyết tâm về tông môn sớm một chút.
- Viêm nhi, lần này đi Thiên Kiếm tông, nhất định phải nghe lời sư trưởng, nỗ lực tu luyện.
- Yên tâm đi, cha.
Diệp Viêm nhàn nhạt nhẹ gật đầu.
Hắn tương lai muốn thành Thánh thậm chí thành Thần, Thiên Kiếm tông ở quận Thanh Lâm chẳng qua là đá đặt chân của hắn, thậm chí Càn Vương Triều cũng chỉ là một con đường giúp hắn thu hoạch được tài nguyên tu luyện mà thôi.
Từ hơn một tháng trước, sau khi hắn rơi xuống đáy cốc đã thu hoạch được đại cơ duyên, thay đổi thiên phú của mình, tu luyện có thể nói là tiến triển cực nhanh, trước kia chỉ mới là Thối Thể tầng hai, trong thời gian ngắn ngủi hơn một tháng đã tu luyện đến Tụ Khí cảnh, thậm chí có thể vượt cấp giết địch.
- Yên tâm đi, Diệp gia chủ, Diệp Viêm có thiên phú xuất chúng, lần này đi Thiên Kiếm tông nhất định sẽ tỏa sáng rực rỡ.
- Vậy làm phiền Vương trưởng lão.
Đúng lúc này, trong đầu Vương Đằng truyền đến âm thanh của hệ thống.
- Đinh! Chúc mừng kí chủ phát hiện khí vận chi tử, thành công săn giết khí vận chi tử có thể cướp đoạt khí vận, thu hoạch được đại lượng khen thưởng.
Nghe được âm thanh trong đầu, thân thể Vương Đằng chấn động.
Săn giết khí vận chi tử?
Đây không phải nói đùa sao?
Vương Đằng trầm mặc một lát, hỏi:
- Không săn giết khí vận chi tử sẽ như thế nào?
- Đại đạo tranh phong, người có khí vận vô song có thể đứng ở đỉnh cao nhất.
- . . .
Vương Đằng cảm thấy mình chỉ là một tiểu nhân vật, vẫn là không làm nhiệm vụ nguy hiểm như thế thì tốt hơn.
Người nào không biết, khí vận chi tử vận may phủ đầu, không lấy thực lực luận anh hùng.
Cái gì tuyệt cảnh phùng sinh, chiến đấu vượt cấp, truyền tống phù triện, Ngọc Phù Hộ Thân, một kích của Đại Đế, lão gia gia theo bên cạnh, hồn phách sư tôn mỹ nữ, Thần Thú, mỗi khi đến thời khắc mấu chốt luôn có cường giả đến đây cứu. . . Đây đều là thao tác cơ bản.
Người càng có khí vận vô song, hộ đạo giả cấp bậc Đại Đế ở bên cạnh, thân phụ mấy cái mạng, ra cửa tùy tiện gặp phải một lão đầu cũng là nhân vật Thánh cảnh, cần trợ giúp khí vận chi tử liệu thương, sau đó trở thành thủ hạ của khí vận chi tử, mở miệng nói mấy câu, phản phái thành ngu ngốc, những người khác cúi đầu cúng bái, Thối Thể cảnh dỗi Đại Đế cảnh sẽ không bị giết, ngược lại được thưởng thức. . .