Nữ tử không muốn khuất phục vận mệnh, lập xuống đổ ước với người trong nhà. Ra ngoài rèn luyện, gặp thiên tài khí vận chi tử ở địa phương nhỏ, có quan hệ mập mờ. Sau đó cũng là khí vận chi tử đến cửa cướp cô dâu, quyền đánh Trân Bảo các, chân đá mấy gia tộc lớn, thậm chí sẽ có một hai nhà vì chuyện này mà bị khí vận chi tử tiêu diệt. .
- Có nên bắt cô ta lại, xem xét trí nhớ một chút hay không đây…
Ánh mắt của Vương Vô Địch lấp loé không yên.
Trên đài đấu giá.
Thân thể của Hạ Mộng Dao không kiềm hãm được rung động, run một cái.
Chính là ngay vừa rồi, cô cảm giác có một luồng lãnh ý từ đáy lòng dâng lên, có điều rất nhanh đã biến mất không thấy gì nữa.
- Hẳn là có người…
Làm một người chủ trì buổi đấu giá hợp cách, cô rất nhanh thu lại các loại suy nghĩ lóe lên trong lòng, cô sớm đã thành thói quen với những ánh mắt này.
Trên mặt của cô mang theo nụ cười có chút mị hoặc, giọng nói êm tai dễ nghe truyền khắp trong tai mỗi một người ở đây:
- Tiểu nữ tử Hạ Mộng Dao, rất vinh hạnh lần hội đấu giá này có thể có nhiều tiền bối và đạo hữu đến đây như vậy. Tiếp theo, buổi đấu giá chính thức bắt đầu!
Một thiếu nữ mỹ mạo bưng một cái khay màu đỏ đi lên trên đài đấu giá, trên khay còn che kín bằng một tấm vải tơ màu đỏ.
Vải tơ và khay này đều không phải là vật phẩm phổ thông, phía trên đều có khắc hoạ trận pháp, có thể ngăn cản lực lượng tinh thần dò xét.
Một mực ngón tay ngọc nhỏ dài nhấc lên vải tơ màu đỏ, chỉ thấy một thanh trường đao màu đỏ yên tĩnh nằm trong khay.
- Vật phẩm bán đấu giá thứ nhất chính là Địa giai thượng phẩm Xích Viêm Đao, trên Xích Viêm Đao có khắc họa trận pháp Bạo Viêm. Nếu là tu luyện Hỏa hệ công pháp hoặc là võ học có thể đấu giá phía dưới Xích Viêm Đao, thực lực nhất định. . .
- Giá quy định đấu giá Xích Viêm Đao là 2 triệu linh thạch hạ phẩm, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn 1000 linh thạch hạ phẩm.
Theo Hạ Mộng Dao vừa nói hết câu, phòng đấu giá phía trên thì vang lên một đạo âm thanh vang dội.
- Ta ra 2 triệu 300 ngàn linh thạch hạ phẩm!
- 2 triệu 400 ngàn.
- . .
- 3 triệu 800 ngàn linh thạch hạ phẩm!
Rất nhanh, giá cả của Xích Viêm Đao đã bị hô đến 3 triệu 800 ngàn linh thạch hạ phẩm.
Mà đây chỉ là người ở chỗ ngồi phổ thông kêu giá, những người trong gian phòng còn chưa ra tay.
- 3 triệu 800 ngàn linh thạch hạ phẩm lần thứ nhất, còn có ai muốn đấu giá hay không?
Ánh mắt của Hạ Mộng Dao khẽ đảo về hướng những gian phòng kia.
Cô biết, chính thức có thể đấu giá được Xích Viêm Đao vẫn là những người trong gian phòng này.
Mà những người trong gian phòng này cũng không làm cô thất vọng, ngay khi cô vừa dứt lời không bao lâu thì trong một căn phòng đã truyền ra một giọng nói hùng hậu.
- 4 triệu 500 ngàn!
- Ta ra 4 triệu 800 ngàn.
Lại một giọng nói từ trong một gian phòng khác truyền ra.
- 5 triệu linh thạch hạ phẩm!
- 5 triệu 500 ngàn linh thạch hạ phẩm!
- 6 triệu 500 ngàn linh thạch hạ phẩm!
- . .
- 9 triệu linh thạch hạ phẩm!
- 9 triệu 50 ngàn linh thạch hạ phẩm!
- Khặc khặc, Vương Triều Dương, có phải ngươi không có linh thạch hay không, cần lão phu cho ngươi mượn một ít hay không?
Một đạo âm trầm âm thanh theo một cái ghế lô bên trong truyền ra.
- Hừ, Phương lão quỷ, ta thấy là ngươi không có linh thạch đúng không!
Vương Triều Dương hừ lạnh một tiếng nói.
- Ha ha, vậy thì xem ai có thể mua được Xích Viêm Đao này, ta ra 9 triệu 200 ngàn linh thạch hạ phẩm.
Giọng nói âm trầm vang lên lần nữa.
- 9 triệu 210 ngàn!
- 9 triệu 250 ngàn!
- . .
- Thật nhiều linh thạch, không hổ là đại lão trong gian phòng!
- Nếu như ta có nhiều linh thạch như vậy thì tốt biết bao, nói không chừng tu vi của ta sớm đã đột phá đến Long Nguyên cảnh!
- Ai, nếu như ta có thể sinh ra ở đại gia tộc thì tốt. .
- . . .
- 10 triệu linh thạch hạ phẩm! Vương Triều Dương, ngươi có bản lĩnh lại kêu giá nữa đi!
- Hừ!
Một tiếng hừ lạnh truyền ra, lập tức đã không còn âm thanh nào vang lên nữa.
- 10 triệu linh thạch hạ phẩm lần thứ nhất!
- 10 triệu linh thạch hạ phẩm lần thứ hai!
- 10 triệu linh thạch hạ phẩm. .
- Ha ha ha, Xích Viêm Đao là. .
- 11 triệu linh thạch hạ phẩm!
Tiếng cười to của Phương lão quỷ đột nhiên im bặt.
Giọng nói này xuất hiện bất ngờ như thế, làm cho phần lớn người trên phòng đấu giá đều chưa kịp phản ứng.
- Mẹ nó, đây là ai vậy?
- Lợi hại, ngưu bức, cướp trước!
- Cái này... Cái này… Trong lúc nhất thời, ta vậy mà không biết nên nói cái gì cho phải!
- Như vậy sợ là sẽ phải đắc tội với vị đại lão kia rồi?
- Ngươi không hiểu đâu, người đã dám ra giá vào lúc này thì còn sợ sẽ đắc tội với người khác à? Ta thấy chắc là đã có thù từ trước đó rồi!
- Ta cũng nghĩ vậy!
- . .
Trong gian phòng số 89, Vương Triều Dương đầu tiên là sững sờ, sau đó vẻ âm trầm trên mặt lập tức biến mất, lộ ra thoải mái cười to:
- Ha ha ha, Phương lão quỷ, không ngờ đúng không, ngươi có bản lĩnh thì tiếp tục tăng giá đi!
Vốn là hắn tưởng là thanh Xích Viêm Đao này sẽ bị Phương lão quỷ mua đườc, không ngờ vào thời khắc cuối cùng lại bị người chặn lại.
Không quan tâm là ai làm, dù sao thì bây giờ hắn đang cũng đang rất cao hứng.
- Là ai?
Một luồng khí tức cường đại từ trên người Phương lão quỷ bộc phát ra, ánh mắt của hắn lạnh lẽo nhìn về một gian phòng.
Âm thanh vừa rồi cũng là từ trong gian phòng này truyền ra.
Đáng tiếc mỗi gian phòng đều có bố trí trận pháp, Phương lão quỷ căn bản cũng không biết người trong gian phòng đó là ai.
Mà giọng nói vừa rồi hắn cũng chưa từng nghe thấy, cũng chưa quen thuộc.
Nhưng mà mặc kệ là ai, dưới tình huống bị người cướp vật trước mặt thì tâm tình cũng sẽ không tốt hơn được!
- Ngươi là ai? Giữa chúng ta có thù à?
Ánh mắt của Phương lão quỷ gắt gao nhìn về phía gian phòng đó.
- Ha ha, tiền bối nói lời này sai rồi, không phải đấu là thì người nào trả giá cao hơn sẽ mua được à, hiện tại ta ra giá cao, tiền bối ngươi có thể tăng giá.
Một tiếng cười khẽ từ trong gian phòng truyền ra.