- Như vậy đi, chờ sau khi buổi đấu giá kết thúc, gia gia dẫn ngươi đi bán những thứ đó kia.
Lão giả nghĩ nghĩ nói.
- Được rồi, cảm ơn gia gia.
Nhìn Hổ Nữu nhu thuận, Vương Đằng cũng đã quyết định tốt, chờ thực lực mấy đồ đệ của mình cường đại một chút thì sẽ để cho bọn hắn lịch luyện ở Vương Triều Đại Càn một phen.
Chỉ có trải qua lịch luyện thì mới có thể trưởng thành, vẫn luôn làm từng bước ở bên cạnh hắn, tuy tu vi cũng có thể tăng lên, nhưng một số nhân tâm hiểm ác thì lại rất khó kiến thức được.
Trước kia không để bọn hắn ra ngoài lịch luyện đó là không yên tâm bọn hắn, tu vi thấp, ra ngoài lịch luyện chính là muốn chết, đừng tưởng rằng mình là khí vận chi tử, nguy hiểm gì trong mắt bọn hắn đều không phải là chuyện gì, Tụ Khí cảnh thì dám dỗi Linh Võ cảnh, sau cùng còn có thể chạy trốn.
Loại tình huống này có bao nhiêu người có thể làm được, trong 100 ngàn người chỉ sợ cũng không có được một người.
Còn có vì sao tông môn cách mỗi một hai năm thì thu nhận đệ tử, nhưng số người trong tông môn lại không thấy tăng bao nhiêu, còn không phải là đại đa số đệ tử ra khỏi tông lịch luyện chết rồi, hoặc là trọng thương không thể tu luyện hay sa. .
Chính thức có thể ra mặt có mấy người, một tông môn mấy trăm hơn ngàn đệ tử, có thể ra mặt chỉ có mấy như vậy, những người khác ngay cả vật làm nền lá xanh cũng không tính, nhiều nhất chỉ là một ngọn cỏ dại.
Trăm người lịch luyện, có thể an toàn trở về năm mươi, sáu mươi người cũng đã không tệ rồi.
Có bị người mưu hại, có bị cường giả đại chiến ảnh hưởng đến mà chết. .
Đây đều là hậu quả của việc tu vi thấp đi ra ngoài lịch luyện, một chút vận mệnh của mình cũng không nắm giữ được.
Nếu như có tu vi Linh Võ cảnh, Huyền Võ cảnh, lại ra tông lịch luyện, vậy thì không giống, chí ít xác suất gặp phải nguy hiểm sẽ nhỏ hơn rất nhiều.
Đệ tử của Vương Đằng hắn lại không cần lo lắng tài nguyên tu luyện, đương nhiên là tu vi càng cao thì khi đi ra ngoài lịch luyện càng tốt.
Chưa cần nói gì đến việc có chịu khổ hay không. Thật ra những chuyện này đều là canh gà độc, có thể hưởng phúc thì tại sao lại phải đi chịu khổ.
Chịu khổ chỉ là một loại hiện tượng bất đắc dĩ, bọn họ cần chén này canh gà cho tín niệm của mình, chính thức có thể dựa vào cái này ra mặt vô cùng ít.
Mà thường xuyên nghe thấy loại chuyện này chẳng qua là vì tỉ lệ quá lớn mà thôi.
Tỉ lệ 10 triệu so 1, tổng sẽ xuất hiện ra mặt.
- Có điều, chờ đến khi bọn hắn lịch luyện, có thể tạo ra cho mỗi người mấy cái khôi lỗi. . .
Vương Đằng suy nghĩ rất nhiều.
Dù sao thì con cháu của những đại gia tộc, hoặc là đệ tử thiên tài của đại thế lực kia lúc trải qua rèn luyện đều sẽ có người hộ đạo âm thâm đi theo, vào thời khắc nguy hiểm sẽ ra tay bảo vệ.
Đệ tử của Vương Đằng hắn cũng không thể quá kém, tuy hắn không thể an bài hộ đạo giả giống những đại tông môn kia, nhưng cho một đồ đệ mấy khôi lỗi Địa Võ cảnh, Thiên Võ cảnh thì hắn vẫn có thể làm được.
. . .
- 7 triệu 500 ngàn linh thạch hạ phẩm lần thứ nhất!
- 7 triệu 500 ngàn linh thạch hạ phẩm lần thứ hai!
- 7 triệu 500 ngàn linh thạch hạ phẩm lần thứ ba! Chúc mừng số 68 phòng vị đạo hữu này vỗ xuống cái này bảo giáp.
Giọng nói êm tai dễ nghe của Hạ Mộng Dao vang vọng khắp phòng đấu giá.
- Tiếp theo sẽ là vật phẩm đấu giá thứ ba, vật phẩm đấu giá lần này là Ngưng Nguyên Đan, có tổng cộng 10 ngàn tổ, mỗi lần. .
- Ta ra 50 ngàn linh thạch hạ phẩm!
- 55 ngàn linh thạch hạ phẩm!
- . . .
- 67 ngàn linh thạch hạ phẩm!
Nhưng mà lần này, đấu giá Ngưng Nguyên Đan, người trong gian phòng cũng không ra giá.
Dù sao thì đây cũng chỉ là một loại đan dược tu luyện, tuy cũng xem là tốt, nhưng đối với những người như bọn hắn thì không có ích lợi gì.
Chỉ có những thế lực tam lưu, thế lực nhị lưu bình thường mới tham gia đấu giá, đương nhiên trong đó cũng có một chút cường giả tán tu, dù sao thì Ngưng Nguyên Đan cũng rất quan trọng đối với những cường giả tán tu này.
- 67 ngàn linh thạch hạ phẩm lần thứ nhất!
- 67 ngàn linh thạch hạ phẩm lần thứ hai!
- 67 ngàn linh thạch hạ phẩm lần thứ ba, thành giao, chúc mừng vị đạo hữu này đã mua được nhóm Ngưng Nguyên Đan này!
- Nhóm Ngưng Nguyên Đan kế tiếp. . .
- . . .
Các vật phẩm đấu giá tiếp theo đều là một số đồ vật rất bình thường, phẩm giai cũng không quá cao, một món cao nhất cũng chỉ là Huyền giai cực phẩm, đối với những người trong gian phòng thì không tính là gì.
Ngay cả những thanh niên tài tuấn đi theo trưởng bối đến đây cũng đều không thèm để ý.
Dù sao thì đệ tử có thể theo trưởng bối trong tông môn tới tham gia buổi đấu giá này, cho dù ở trong tông môn không phải là thiên kiêu chân chính thì cũng là có bối cảnh thâm hậu, bọn họ căn bản cũng không thiếu đồ vật bình thường.
Ngoại trừ món kia linh khí Huyền giai cực phẩm kia ra.
- Vật phẩm bán đấu giá tiếp theo là một thanh trường kiếm linh khí Huyền giai cực phẩm, tên là Thanh Huyền Kiếm. Giá khởi điểm của Thanh Huyền Kiếm là 400 ngàn linh thạch hạ phẩm, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn 1000 linh thạch hạ phẩm!
Hạ Mộng Dao vừa nói dứt lời, phía trên phòng đấu giá đã liên tiếp vang lên tiếng kêu giá.
- Ta ra 450 ngàn linh thạch hạ phẩm!
- 500 ngàn linh thạch hạ phẩm!
- Ta ra 600 ngàn linh thạch hạ phẩm!
- . .
- 780 ngàn linh thạch hạ phẩm!
- 1 triệu linh thạch hạ phẩm! Thanh Thanh Huyền Kiếm này, ta muốn.
Đúng lúc này, từ trong một gian phòng truyền ra một giọng nói trẻ tuổi.
- Ồ, khẩu khí thật lớn, ngươi nói muốn thì muốn à, ta ra 1 triệu 100 ngàn linh thạch hạ phẩm!
Trong một gian phòng khác truyền ra một giọng nói tràn đầy khinh thường.
- Trương Lạc Vũ, ngươi muốn tranh giành với ta à?
- Đúng thì thế nào, ngươi có bản lĩnh thì ra giá đi!
- Hừ, chả lẽ ta lại sợ ngươi hay sao, sợ ngươi lại như lần trước không tranh nổi ta mà thôi, ta ra 1 triệu 200 ngàn linh thạch hạ phẩm!
- 1 triệu 300 ngàn linh thạch hạ phẩm!
- 1 triệu 400 ngàn linh thạch hạ phẩm!
- . . .
- 1 triệu 800 ngàn linh thạch hạ phẩm!
Chỉ chốc lát sau, giá cả của Thanh Huyền Kiếm đã bị hai người hô đến 1 triệu 800 ngàn linh thạch hạ phẩm.