Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 308 - Chương 308. Buổi Đấu Giá (Phần Mười)

Chương 308. Buổi Đấu Giá (Phần Mười) Chương 308. Buổi Đấu Giá (Phần Mười)

Một cái chỉ là linh khí Địa giai thượng phẩm bình thường, còn cái kia có thể so với linh khí Địa giai thượng phẩm cực phẩm, lại còn do cao thủ nổi tiếng chế tạo cho nên giá cả đương nhiên là khác nhau.

Giống như bức tranh bình thường chỉ cần 100 ngàn là có thể mua được, còn tranh do họa sĩ nổi tiếng vẽ ra thì lại có giá trị mấy trăm ngàn, mấy triệu một bức.

Đây chính là sự khác biệt!

Ở gian phòng số 5, Hồng Chiến chỉ ra giá một lần duy nhất, sau đó cũng không ra giá thêm lần nào nữa.

Mặc dù hắn cũng có chút hứng thú đối với Lê Hỏa Đao, nhưng cũng chỉ là một chút hứng thú mà thôi, không đáng để tiêu tốn quá nhiều linh thạch cho nó.

Với thực lực và thân phận gia chủ Hồng gia của hắn, muốn có được một món linh khí phẩm giai này vẫn là chuyện rất dễ dàng.

Mục tiêu thật sự của hắn lần này là mấy vật phẩm cuối cùng của buổi đấu giá, hắn đã sớm nhận được tin tức, trong số các vật phẩm cuối cùng của hội đấu giá lần này có linh khí Thiên giai, thậm chí còn có Phá Vương đan!

Trong số các vật phẩm cuối cùng này, hắn phải giành được ít nhất một hoặc hai vật!

Mặt khác, ở bên cạnh Vương huynh, hắn cảm thấy có chút hơi bối rối.

- 18 triệu linh thạch hạ phẩm!

- 18 triệu 500 ngàn linh thạch hạ phẩm!

- ...

- 20 triệu 230 ngàn linh thạch hạ phẩm lầm thứ ba, thành giao! Chúc mừng vị tiền bối này đã mua được Ly Hỏa Đao!

- Này, không hổ danh là thành viên của bốn đại gia tộc, thật giống như không cần những thứ linh thạch hạ phẩm này vậy!

- Chà, ngươi xem đi, những thứ này không phải là thứ mà chúng ta có thể tùy tiện đấu giá được.

- ...

Tiếp đó, một số linh khí Địa giai lần lượt được bán đấu giá trên đài đấu giá, kết quả cuối cùng là những vật phẩm đấu giá này đều rơi vào tay của những người trong gian phòng kia.

Mặc dù một số người ở ghế bình thường cũng tham gia đấu giá, nhưng cuối cùng vẫn không sánh được với những người ngồi trong phòng kia.

Trong số đó, có một món bảo giáp Địa giai cực phẩm, cuối cùng đã được Vương Thất đấu giá đoạt được.

Hồng Chiến cũng tham gia đấu giá, nhưng đáng tiếc hắn vẫn không địch lại Vương Thất.

Thực lực tổng thể của Hồng gia không thua gì Sở gia, nhưng nếu so về tài phú thì thật sự thua kém Sở gia rất nhiều.

Hơn nữa, mục tiêu chính của hắn lần này là phiên đấu giá cuối cùng, hiện tại hắn cũng không muốn tiêu hao quá nhiều linh thạch.

- Vật phẩm đấu giá tiếp theo được thu thập từ một di tích bên ngoài. Sau khi được người trong Trân Bảo các của chúng ta giám định, vật phẩm này đã cực kỳ cổ xưa. Tuy nhiên, công dụng của vật phẩm này hiện tại vẫn chưa được biết rõ, nhưng nó cực kỳ quý giá để sưu tầm, vật này giá khởi điểm đấu giá là 50 ngàn linh thạch hạ phẩm, mỗi lần tăng giá nhất định không dưới 1000 ngàn linh thạch hạ phẩm!

Chỉ nhìn thấy một bức tượng nhỏ bằng đồng, lặng lẽ nằm trên khay, toàn thân được bao phủ bởi những hoa văn bí ẩn, trông thần bí và bất phàm.

- Đây là vật gì? Công dụng của nó các ngươi cũng không biết mà lại dám bán đấu giá nó với giá khởi điểm 50 ngàn linh thạch hạ phẩm à?

- Ngươi không nghe Hạ tiên tử nói nó là đoạt được từ di tích à, có lẽ là một loại bảo vật bí ẩn nào đó!

- Đúng vậy, hoa văn bí ẩn trên pho tượng kia lộ ra vẻ bất phàm, e rằng pho tượng này có một bí mật lớn.

- Vậy tại sao ngươi không mua nó?

- Này, mặc dù ta rất muốn mua nó, nhưng ta đây thật sự là có lòng mà không đủ lực, trên người ta giờ chỉ còn có một khối tinh thạch không hơn không kém!

- ...

Trong phòng đấu giá có những giọng nói thảo luận về vật đấu giá nhưng chính là vẫn không có ai ra giá cho vật phẩm này cả.

Không ai lại muốn mình bị lợi dụng, dù sao ngay cả người trong Trân Bảo các cũng không xác định được công dụng của vật phẩm này, huống chi là bọn họ.

Cũng có một số người ở trạng thái chờ xem, muốn đợi đến phút cuối mới trả giá để có thể mua được với giá thấp nhất.

Tất nhiên, vẫn có một số người vào thời điểm thích hợp sẽ để lại ấn tượng sâu sắc với Hạ tiên tử.

- Rốt cuộc đã tới nó rồi sao?

Vương Đằng nhìn bức tượng đồng trên đài đấu giá với nụ cười trên môi.

Ta hắn không có hứng thú với bức tượng đồng này, dù sao với ánh mắt nhìn sâu sắc của hắn thì nó thật sự chỉ là một bức tượng đồng bình thường và không có gì đặc biệt, ngay cả những hoa văn thần bí trên pho tượng đó cũng bình thường như vậy.

Ngay khi ánh mắt Hạ Mộng Dao chuẩn bị nhìn về một hướng khác.

Ở trong gian phòng, có một người thanh niên không nhịn được nhớ đến bóng người của Hạ tiên tử.

Hắn lớn tiếng hô:

- Hạ tiên tử, ta ra giá 60 ngàn linh thạch hạ phẩm!

Quả nhiên, Hạ Mộng Dao chuyển ánh mắt về phía hắn, lộ ra một nụ cười rạng rỡ.

Khoảnh khắc nhìn thấy nụ cười này, hắn cảm thấy mọi thứ đều đáng giá!

Quả nhiên hắn là người thông minh nhất, e rằng lúc này đã để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng Hạ tiên tử.

Nhưng ngay sau đó, một giọng nói lười biếng phát ra từ một gian phòng khác.

- 70 ngàn linh thạch hạ phẩm!

Thanh niên đó lập tức tức giận, đặc biệt là khi hắn ta nhìn thấy Hạ tiên tử rời mắt khỏi hắn và nhìn vào gian phòng phát ra giọng nói đó, trong lòng hắn như có lửa đốt.

- 100 ngàn linh thạch hạ phẩm!

Quả nhiên, khi nhìn thấy ánh mắt ôn nhu của Hạ tiên tử nhìn lại, hắn lập tức hài lòng.

- 110 ngàn một ngàn linh thạch hạ phẩm!

Giọng nói khó chịu lại vang lên.

- 120 ngàn linh thạch hạ phẩm!

Bất kể như thế nào, hắn nhất định phải bán đấu giá vật phẩm đấu giá này, hắn không thể bị mất thể diện trong lòng Hạ tiên tử được..

- 121 ngàn linh thạch hạ phẩm!

- 130 ngàn linh thạch hạ phẩm!

- ...

Cứ như vậy, giá tiền đấu giá tăng vọt, cho đến khi đạt tới 350 ngàn linh thạch hạ phẩm.

- Thật đặc sắc, không hổ là con cháu của các đại gia tộc lớn!

- Ngay cả công dụng của vật phẩm này còn chưa rõ mà lại ra giá cao như vậy. Thật sự là khiến cho người khác ganh tị đến chết mà. Có linh thạch thật sự là muốn làm gì thì làm!

- Cũng phải nói vẫn là mị lực của Hạ tiên tử quá lớn, xem ra bọn hắn đã bị cô ấy mê hoặc!

Cũng có người hiểu rõ vấn đề nói.

Bình Luận (0)
Comment