…
- Ma Môn bị diệt?
Giang Quân nhìn cảnh tượng tàn phá trước mắt không khỏi nhíu nhíu mày.
Trải qua hơn một ngày tìm kiếm, hắn đã tìm được cái chỗ này, thế nhưng không giống với suy nghĩ của hắn, cái gọi là Ma Môn hình như đã bị người khác tiêu diệt?
Điều này làm cho hắn nhất thời có chút sững sờ.
- Chẳng lẽ Kiếm Vô Châu chết là có liên quan tới Ma Môn à? Hoặc thật ra nơi này là một di tích thượng cổ?
Nhưng bất kể nhìn thế nào, Giang Quân cũng rất chắc chắn một màn tàn phá trước mắt này tuyệt đối không liên quan đến Thượng Cổ, mà dấu vết chiến đấu này giống như là mới xảy ra gần đây.
Cuối cùng trải qua một phen tìm kiếm cẩn thận, hắn có thể xác định nơi này quả thật chính là căn cứ Ma Môn, nhưng đã bị người diệt môn, hơn nữa mới bị diệt gần đây, không có lưu lại dấu vết gì.
Điều này làm cho vẻ mặt Giang Quân ngưng trọng hơn không ít, căn cứ theo tin tức hắn nhận được từ Kiếm Tông thì Ma Môn có tồn tại hai vị Vương cảnh, trong đó có một vị còn là Vương cảnh hậu kỳ, phía dưới còn có đông đảo đệ tử, chấp sự, trưởng lão...
Với thực lực như vậy, ở Vương triều Đại Càn tuyệt đối là một thế lực giống như bá chủ.
Nhưng hiện tại, thế lực bá chủ như vậy lại bị người diệt, có thể làm được điều này trừ phi là do Kiếm Tông và mấy thế lực lớn khác của Vương triều Đại Càn liên hợp lại mới có thể làm được.
Hoặc là có Hoàng cảnh trở lên ra tay.
Nhưng nếu như do mấy thế lực lớn của Kiếm Tông ra tay thì người của Võ Đấu Trường nhất định sẽ phát hiện ra cái gì đó...
- Như vậy xem ra hẳn là có một vị cường giả Hoàng cảnh ra tay.
Trong ánh mắt Giang Quân lộ ra vẻ ngưng trọng.
Đừng nhìn hắn cũng là một vị cường giả Hoàng cảnh, sau lưng có Võ Đấu Trường, nhưng hắn chẳng qua là vừa mới đột phá.
Nếu người có tu vi đạt tới Hoàng cảnh hậu kỳ ra tay thì hắn sẽ gặp nguy hiểm.
Tuy rằng hắn thừa nhận mình là một thiên tài, khi còn trẻ có thể dễ dàng làm vượt cấp chiến đấu, bằng không cũng không cách nào ngồi vào vị trí trưởng lão nội vụ của Võ Đấu Trường trong thành Tần Võ, nhưng tu vi càng cao muốn chiến đấu vượt cấp lại càng khó.
Sau khi đến Hoàng cảnh, cho dù là thiên tài như hắn cũng chỉ dám nói có thể cùng người cao hơn hắn một hai tiểu cảnh giới đánh tay đôi.
Đây là nguyên nhân hắn dựa lưng vào Võ Đấu Trường, để có thể tu luyện được không ít bí pháp lợi hại.
Nhưng coi như là cường giả Hoàng cảnh hoang dã, lại có mấy người có thể dễ dàng tu luyện tới cảnh giới này, cho dù là thiên phú tu luyện hay là vận khí cũng sẽ không kém, bằng không cũng không cách nào đột phá tới cảnh giới này.
Về phần những người dựa vào thời gian dài để tu luyện đến Hoàng cảnh thì thực lực cũng tuyệt đối sẽ không yếu, trên người sẽ có vài loại bảo vật liều mạng và bản lĩnh chạy trối chết.
Có đôi khi thời gian tu luyện dài cũng là một loại bản lĩnh.
Trong lúc nhất thời, Giang Quân có chút do dự, tuy rằng hắn muốn kéo gần quan hệ với Lưu Nhàn chủ sự, nhưng nếu bởi vậy mà liều mạng đánh với một vị cường giả Hoàng cảnh, hắn lại có chút không muốn.
Nhất là một vị cường giả Hoàng cảnh không biết thân phận và tu vi thực lực thế nào.
Đừng thấy sau lưng hắn có Võ Đấu Trường, nhưng dưới tình huống nguy hiểm đến bản thân thì chỉ sợ những thân phận này của hắn đều vô dụng.
Dù sao thì người có thể diệt được Ma Môn, dám giết khách khanh trưởng lão của Võ Đấu Trường - Kiếm Vương, giết một người chủ sự và trưởng lão ngoại sự của Võ Đấu Trường, người như vậy tuyệt đối là một người ngoan độc, nhất định sẽ không đố kỵ thân phận của hắn trong Võ Đấu Trường.
Không sai, Giang Quân đã tính tới chuyện này, tất cả đều là do một vị cường giả Hoàng cảnh không biết thân phận gây ra.
Cho dù không phải thì bây giờ cũng thành phải!
Đây là một trong những lời giải thích hợp lý nhất.
Thậm chí Giang Quân có lý do hoài nghi chuyện này có thể là do đối thủ của Võ Đấu Trường làm.
Đừng thấy Võ Đấu Trường bọn họ rất cường đại, nhưng ở Thiên Phong vực vẫn có mấy thế lực đối địch.
Cho dù thực lực tổng thể của mấy thế lực này không bằng Võ Đấu Trường, nhưng Võ Đấu Trường muốn tiêu diệt mấy thế lực đó cũng không dễ dàng như vậy, thậm chí sẽ phải trả một cái giá không nhỏ.
Nếu cứ nghĩ sâu hơn, thậm chí Giang Quân hoài nghi đây có thể là cạm bẫy nhằm vào hắn, mục đích là...
- Quên đi, tạm thời cứ như vậy đi!
Giang Quân cuối cùng vẫn từ bỏ ý định tiếp tục truy tìm.
Nhưng hắn cũng không rời khỏi dãy núi Âm U như vậy, mà là đi dò xét những nơi khác còn chưa tìm kiếm qua.
Dù sao lần này hắn tiến vào dãy núi Âm U, cũng không riêng gì tìm kiếm sự tồn tại của Ma Môn, cũng là vì nhìn xem có thể tìm được cơ duyên gì hay không.
…
Thông qua từng đạo tin tức từ trong đầu truyền đến, Vương Đằng cũng biết lần này hệ thống thăng cấp sẽ mang đến một ít chỗ tốt.
Đầu tiên, hệ thống mỗi ngày có thể tự động điểm danh một lần và có thể đạt được một loại công pháp võ kỹ, đan dược, linh khí, linh thạch, tu vi, mỏ quặng, tu vi, thần thông, thể chất đặc biệt, huyết mạch... ngẫu nhiên.
Tóm lại, chính là tất cả những gì Vương Đằng có thể nghĩ tới, cũng có thể thông qua điểm danh mỗi ngày nhận được.
Đương nhiên tất cả đều có liên quan đến vận khí của Vương Đằng, vận khí của hắn càng cao thì phần thưởng nhận được càng tốt.
Ngoài ra, mỗi tháng Vương Đằng còn có thể rút thăm trúng thưởng một lần, vận khí càng cao thì phần thưởng rút thăm trúng thưởng càng tốt.
Chức năng thôi diễn, dung hợp giúp hắn có thể tự mình thôi diễn ra công pháp tu luyện, thể chất, huyết mạch... Chỉ cần tiến hành thôi diễn ra công pháp, võ học không trọn vẹn, rồi sau đó dung hợp chúng lại, chỉ là những chuyện này đều cần tiêu hao linh thạch.
Ngoài ra, sau khi hệ thống nâng cấp cũng mang lại cho Vương Đằng chức năng vận khí.
Giống như một tông môn có thực lực càng cường đại thì vận khí của tông môn đó sẽ càng cao, mà những thứ như vận khí này có thể trải qua một tỷ lệ nhất định phản hồi cho bản thân.
Đơn giản như lượng lớn đệ tử thiên tài và cường giả có thể gia tăng vận khí cho tông môn.
- Không sai, đây mới là bộ dáng mà một hệ thống nên có.
Trong mắt Vương Đằng toát ra một đạo quang mang mừng rỡ.
Có thể nói hệ thống nâng cấp lần này đã mang đến cho hắn một trải nghiệm toàn diện.