Trận chiến trả thù kia kéo dài gần ba năm, Võ Đấu Trường cũng phái ra người truy sát nhưng đều bị gia chủ La gia đào thoát, đồng thời tu vi của người đó cũng nhanh chóng đột phá đến Đế cảnh đỉnh phong.
Cuối cùng vẫn để lục trường chủ Võ Đấu Trường tự mình ra tay, mới xem như là giải quyết chuyện này.
Nhưng gia chủ La gia không bị lục trường chủ của Võ Đấu Trường chém giết, mà là lấy hai món Thánh khí tự bạo, lấy trọng thương làm đại giá trốn.
May mắn là hơn hai mươi năm sau, gia chủ La gia vẫn không xuất hiện, người của Võ Đấu Trường cũng cho rằng gia chủ La gia bởi vì thương thế quá nghiêm trọng mà vẫn lạc.
Nhưng hiện tại, gia chủ La gia lại muốn xuất hiện trở lại!
…
- Chư vị, các ngươi cảm thấy chuyện này thế nào?
Ánh mắt Tô Lợi đảo qua những người ở tại chỗ.
- Theo ta thấy thì người kia không nhất định là tên điên La Thiên Hùng kia, nếu là hắn thì người của Võ Đấu Trường ở Đại Càn có thể đã chết hết rồi.
Mỹ phụ nói.
- Hừ, vậy thì không chừng La Thiên Hùng đã trải qua hơn hai mươi năm, thay đổi tính cách cũng không chừng đã xảy ra biến cố gì đó, hoặc là sợ hãi lần nữa thu hút sự chú ý của mấy vị trường chủ.
Một người dáng người khôi ngô nói ra giọng nói ầm ầm.
- Nếu không phải lúc trước hắn cố ý quấy phá thì đã không xảy ra chuyện như vậy...
Một vị lão giả mặc bạch bào lạnh giọng nói.
Hắn tên là Ngụy Phanh, là một vị trưởng lão của Võ Đấu Trường, đồng thời cũng là một vị luyện đan tông sư.
Tuy tu vi chỉ là Đế cảnh trung kỳ, nhưng địa vị ở Võ Đấu Trường lại không thấp, không kém hơn trưởng lão Đế cảnh đỉnh phong kia.
Năm đó hắn có một ái đồ, thiên phú trác tuyệt, được hắn coi là hy vọng có thể kế thừa y bát của hắn, nhưng hơn hai mươi năm trước đã bị La Thiên Hùng giết chết.
Cho nên hắn không có hảo cảm gì với La Thiên Hùng và vị cao tầng Võ Đấu Trường đã gây ra chuyện kia.
- Được rồi, Ngụy trưởng lão, ngươi bớt tranh cãi đi, lúc trước, Hoàng phó trường chủ cũng vì chuyện này mà ra tay nên đến bây giờ vẫn còn đang bị phạt trong Luyện Hồn động đấy.
Một vị lão giả mở miệng nói.
- Hừ!
Ngụy Tỏa hừ lạnh một tiếng, không nói thêm gì nữa.
- Nếu ta nói, trước tra ra thân phận của người kia rồi nói sau, bây giờ tất cả đều chỉ là các ngươi suy đoán mà thôi.
Lão giả khuôn mặt âm lãnh mở miệng nói.
- Hồ trưởng lão, để ai đi dò xét, nếu như một vị cường giả Thánh cảnh muốn che giấu hành tung thì những người kia căn bản là không phát hiện được, trừ phi chúng ta tự mình đi tìm kiếm manh mối, nhưng nếu người kia thật sự là La Thiên Hùng thì chúng ta tự mình đi qua chỉ sợ mới là trúng kế của hắn.
Một người phản đối nói.
- Ta thấy ngươi là sợ chết mới đúng!
Lão giả khuôn mặt âm lãnh đùa cợt nói.
- À, ta sợ chết, vậy ngươi tự mình đi đi.
- Lão phu còn có chuyện quan trọng trên người, tạm thời không có thời gian này.
- Ha ha, không dám đi thì nói không dám đi, đừng nói dễ nghe như vậy.
- Ngươi...
- …
Trong lúc nhất thời, mười mấy người ở đây đều lẳng lặng nghe hai người này cãi nhau.
- Khụ khụ, Hồ trưởng lão, Vương trưởng lão, chúng ta vẫn là thương thảo một chút nên xử lý chuyện này như thế nào đi.
Tô Lợi ho khan hai tiếng nói ra.
- Hừ!
- Hừ!
Hai vị lão giả mỗi người lạnh hừ một tiếng, nghiêng đầu đi, không nhìn liếc mắt một cái đối phương.
- Tô thành chủ, theo ý ngươi thì chuyện này nên xử lý như thế nào?
Mỹ phụ dáng người đầy đặn, dùng đôi mắt mê người nhìn Tô Lợi hỏi.
- Bẩm báo mấy vị trường chủ chuyện này đi, nếu như có liên quan đến Thánh cảnh thì chúng ta không thể tùy tiện nhúng tay vào được, nếu người đột phá Thánh cảnh là La Thiên Hùng thì tự có mấy vị trường chủ ra tay, có lẽ hắn cũng không gây nên bọt nước gì, nếu như Thánh cảnh kia không có căn cơ gì thì cũng có thể thử một chút xem có thể mời chào hắn gia nhập Võ Đấu Trường chúng ta hay không.
Tô Lợi nói.
- Ừm, ta đồng ý cách của Tô Thành Chủ.
- Ta cũng đồng ý!
- …
…
Không lâu sau, một khí tức mạnh mẽ đột nhiên xuất hiện, nhưng rất nhanh đã biến mất không thấy đâu nữa.
Một ngày này, một vị Thánh cảnh đi ra khỏi đệ thất trọng thiên, rời khỏi Võ Thành.
…
Phong Thiên Giới, đây là một tiểu thế giới bí ẩn, cũng là một tiểu thế giới phụ thuộc vào chủ thế giới.
Nơi này là nơi ở của năm đại gia tộc của Trân Bảo các, cũng là nơi đặt tổng bộ Trân Bảo các.
Nghe nói Phong Thiên Giới là thế giới đặc biệt do một vị cường giả Thần cảnh cường đại vẫn lạ, trong tiểu thể giới dung hợp một cái bí cảnh thiên nhiên mà hình thành.
Loại cửa vào bí ẩn hình thành thế giới đặc biệt này, lực phòng ngự cũng cực kỳ cường đại, Thánh cảnh bình thường căn bản không phá nổi, chỉ cần không gặp phải công kích có tính hủy diệt thì nó có thể một mực bảo vệ thế giới phụ thuộc.
Trên thực tế, một khi người tu luyện đột phá đạt tới Địa Võ cảnh thì thể nội sẽ mở ra tiểu thế giới, theo tu vi tăng lên, hoặc là hấp thu một số tài nguyên đặc biệt cũng có thể mở rộng tiểu thế giới.
Có điều trước khi đột phá đến Thánh cảnh, tu luyện trong cơ thể người khác cũng không có tác dụng quá lớn, chỉ có thể cất giữ một số tử vật.
Đương nhiên, nếu người tu luyện vẫn lạc thì tiểu thế giới trong cơ thể hắn cũng không bị phá vỡ bất, cũng sẽ tự động hình thành một bí cảnh, nhưng loại bí cảnh này nhiều nhất chỉ có thể tồn tại một trăm năm, sau đó sẽ tự động tiêu tan.
Mà một khi người tu luyện đột phá đến Thánh cảnh thì trong cơ thể hắn tiểu thế giới sẽ có thể tiến vào một số nơi có thể sinh mệnh.
Trên thực tế, nếu nói về tác dụng của loại tiểu thế giới này, Vương Đằng thấy căn bản là không có tác dụng gì.
Một số Thánh khí đặc biệt hoàn toàn có thể làm được chuyện này.
Đương nhiên, có lẽ bây giờ Vương Đằng còn chưa đạt tới cảnh giới đó cho nên có một số việc hắn không biết, có lẽ theo tu vi tăng lên, tác dụng của tiểu thế giới trong cơ thể sẽ từ từ nổi lên mặt nước.