Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 456 - Chương 456. Có Chút Đáng Tiếc

Chương 456. Có Chút Đáng Tiếc Chương 456. Có Chút Đáng Tiếc

- Không thể nào, phải biết rằng Thất trọng thiên chính là đại bản doanh của Võ Đấu Trường, bên trong có vô số cường giả, ngay cả cường giả Thánh cảnh cũng có mấy vị, ai dám giương oai ở đây!

- Cái tấm lưới lớn màu đen này là sao vậy? Tại sao lại bao phủ Thất trọng thiên?

- Có thể là bảo vật của vị đại nhân Thánh cảnh nào đó, không thấy những cường giả trong Võ Đấu Trường kia cũng không xuất hiện à.

Vô số tiếng nghị luận vang lên trong thành, tuy bọn họ đều cảm thấy khiếp sợ nhưng đại bộ phận người vẫn rất bình tĩnh, không có bao nhiêu vẻ kinh hoảng.

Bọn họ không tin có người nào dám tới Võ thành giương oai, dám ra tay với con quái vật khổng lồ Võ Đấu Trường này.

Gần ngàn năm qua, Võ Đấu Trường vẫn luôn nắm Võ thành trong tay, địa vị vững như bàn thạch, cho tới bây giờ chỉ có quái vật khổng lồ này đi thảo phạt người khác, chưa thấy ai dám tới trêu chọc quái vật khổng lồ này.

Cho dù lúc trước có một vị cường giả Thánh cảnh đến đột kích thì vẫn bị đại nhân Thánh cảnh của Võ Đấu Trường chém chết.

Thậm chí trong lòng một số người ở Võ thành, cho dù là ba đại thế lực Bán Thần của vực Thiên Phong cũng không thể sánh bằng Võ Đấu Trường.

Đây chính là danh vọng mà nhiều năm qua Võ Đấu Trường đã tích lũy được!

Nhưng trong Võ thành vẫn có một số ít người, trong mắt lấp loé không yên, truyền tất cả tin tức xảy ra ở nơi này về trong thế lực của mỗi người.

Những người này đều là người của các đại thế lực khác, trong đó có người trên mặt nổi, cũng có người lén lút, thậm chí còn có một số người căn bản chính là kẻ địch của Võ Đấu Trường.

Tuy những người này cũng không quá tin tưởng có người dám ra tay với con quái vật khổng lồ Võ Đấu Trường này, nhưng truyền tin tức trước mắt về cũng là một trong những công việc của bọn hắn.

Đây là một chỗ không gian bí mật, mấy hư ảnh không thấy rõ khuôn mặt tụ tập cùng một chỗ, trên người mỗi người đều tản ra khí tức cường đại.

- Chư vị, theo tin tức từ Võ Thành truyền đến, các ngươi thấy thế nào?

Một giọng nói khàn khàn trầm thấp vang lên.

- Khẳng định lại là đám người Võ Đấu Trường kia, đang muốn âm mưu quỷ kế gì đó!

Trong giọng nói này ẩn chứa cảm xúc tức giận, giống như là đã từng bị người của Võ Đấu Trường tính kế.

- Không sai, ta cũng không cho rằng có người sẽ ra tay với Võ Đấu Trường ở trong Võ thành.

Một giọng nói khác vang lên.

- Ừm, tuy rằng ta hận không thể có người lập tức tiêu diệt Võ Đấu Trường, nhưng chúng ta không thể không thừa nhận rằng thực lực của Võ Đấu Trường rất khủng bố, có Trương Thiên Bá ở đây, cho dù là Tuyết Thần cung và Hỏa Thần tông cũng chưa chắc có thực lực tiêu diệt được Võ Đấu Trường.

Lúc này, lại có một giọng nói vang lên ở trong vùng không gian này.

Nghe được câu này, mấy bóng người đều trầm mặc hiếm thấy.

Những người bọn họ, mỗi một người đều có thù hận không đội trời chung với Võ Đấu Trường, cũng chính bởi vì vậy bọn họ mới có thể hội tụ vào một chỗ, gây dựng một thế lực tên là Liên Minh báo thù.

Trong Liên minh Báo thù không thiếu Hoàng cảnh, thậm chí là cường giả Đế cảnh, trong mấy năm qua, bọn họ đã từng ra tay ám sát thiên kiêu, chấp sự, thậm chí là trưởng lão Đế cảnh của Võ Đấu Trường, cũng từng ra tay tiêu diệt mấy phân bộ của Võ Đấu Trường.

Nhưng bọn họ chưa bao giờ nghĩ tới việc ra tay với Thất trọng thiên trên bầu trời Võ thành.

Bởi vì điều đó căn bản không thực tế.

Không cần nói là bọn họ, cho dù là một vị cường giả Thánh cảnh thì cũng không có thực lực đó.

Giống như giọng nói trước đó đã nói, thực lực của Võ Đấu Trường quả thật rất khủng bố, căn bản không phải một hai cường giả Thánh cảnh có thể lay động.

Đương nhiên, người khiến người ta kiêng kị lớn nhất Võ Đấu Trường vẫn là vị Trương Thiên Bá có danh xưng người mạnh nhất dưới Bán Thần kia.

Chỉ cần một ngày hắn không chết thì chỉ sợ cũng không có mấy người dám ra tay với Thất trọng thiên.

Cho dù là hai đại thế lực Bán Thần như Tuyết Thần cung và Hỏa Thần tông cũng không nắm chắc giết chết Trương Thiên Bá, chỉ sợ cũng không dám tùy tiện ra tay với Võ Đấu Trường.

Mặc dù từ Võ Thành truyền đến tin tức quả thật giống như là có người đang ra tay với Thất trọng thiên, nhưng mà loại tin tức này, bọn họ tình nguyện lại thận trọng hơn một chút.

Hơn nữa, dựa vào thực lực của Liên minh Bào, nếu như bọn họ tùy tiện bước chân vào cái bẫy này thì tuyệt đối là một tai họa ngập đầu, cho dù có chạy cũng không chạy thoát được.

- Chờ một chút xem đi, chúng ta không thua nổi!

Giọng nói trầm thấp vang lên.

- Ừm.

Ngay sau đó, từng hư ảnh tuần tự biến mất khỏi không gian này, cuối cùng chỉ còn lại một bóng người không thấy rõ khuôn mặt.

- Hoàng Thời Kiệt, ta nhất định sẽ giết ngươi và tộc nhân của ngươi, để tế linh hồn của La gia chúng ta!

Giọng nói trầm thấp vang vọng trong không gian này, trong đó bao hàm thù hận vô tận.

Phong Thiên Giới, Hạ gia.

Sau khi rời khỏi Vương triều Đại Càn, hai người Hạ Tử Ngôn và Công Tôn Thắng đã trở về Hoàng triều Đại Chu một chuyến, chuẩn bị mang cháu của mình và cháu gái đi, nhưng bởi vì giữa đường có chút việc chậm trễ nên mấy người mới trở về Phong Thiên Giới.

Vừa về tới Hạ gia, Hạ Tử Ngôn đã đi gặp lão tổ Hạ gia, chuẩn bị nói một số chuyện với lão tổ.

- Lão tổ, lần này ở Vương triều Đại Càn. Vị tiền bối kia đã chém chết Tam trường chủ Mã Đức của Võ Đấu Trường… Lão tổ, chuyện này chính là chuyện đã xảy ra hôm đó.

Hạ Tử Ngôn cung kính nói.

Nhưng có một số việc, Hạ Tử Ngôn cũng không nói ra, giống như chuyện hắn và Công Tôn Thắng bị Vương Đằng hạ cấm chế, hắn cũng không nói ra với lão tổ Hạ gia.

Cũng không phải Hạ Tử Ngôn cố ý che giấu lão tổ Hạ gia, chỉ là hắn lo lắng một khi nói ra sẽ tự chuốc lấy bất trắc.

Hạ Tử Ngôn vẫn rất kiêng kị thực lực và thủ đoạn của Vương Đằng.

Ít nhất trong lòng của hắn, thực lực của vị kia mạnh hơn lão tổ Hạ gia không ít.

Nghe Hạ Tử Ngôn giảng thuật xong, trong lòng lão tổ Hạ gia cũng rất là chấn kinh.

Bình Luận (0)
Comment