Liên tiếp đi mấy chỗ phân bộ của Thiên Cơ lâu, Tuyết Tâm Nhu phát hiện đều là loại tình huống này, sau đó nàng đã hiểu, nhất định là có chuyện gì đã xảy ra ở Thiên Cơ cốc.
Rơi vào đường cùng, nàng không thể làm gì khác hơn là vừa để cho thế lực phía dưới Tuyết Thần cung tìm kiếm tung tích của Đường Chiến, vừa cùng Lý trưởng lão tiến về Thiên Cơ cốc.
Nhưng kết quả cuối cùng đã rõ ràng, Tuyết Tâm Nhu cũng không được như ý nguyện.
May mắn là ngay hôm nay, ngay vừa rồi, thế lực tình báo của Tuyết Thần cung đã phát hiện tung tích của Đường Chiến.
…
- Sao ta lại không cảm nhận được khí tức của Thiết lão đệ?
Một đạo hồng quang xé rách bầu trời, dùng tốc độ cực nhanh tới gần làng chài nhỏ, tinh thần lực thật lớn của hắn đã sớm cảm giác về hướng làng chài nhỏ.
Một giây sau, bóng người Đường Chiến xuất hiện ở bên ngoài một tiệm thợ rèn bỏ hoang trong làng chài nhỏ.
Nhìn thấy tiệm thợ rèn đã có chút hoang phế, trong lòng Đường Chiến bắt đầu trở nên kinh hoảng.
- Là rời khỏi hay là...
Hắn không dám tiếp tục nghĩ nữa, hắn lo lắng chuyện này sẽ như hắn nghĩ.
- À, ngươi không phải người của làng chài nhỏ chúng ta, ngươi là ai?
Đúng lúc này lại có một giọng nói kinh ngạc khó tin kéo Đường Chiến lại.
Hắn nhìn về phương hướng giọng nói đó truyền đến thì nhìn thấy một người đàn ông trung niên có chút thật thà đang dùng ánh mắt cảnh giác nhìn hắn.
Nhìn thấy người đàn ông trung niên này, trong mắt Đường Chiến cũng sáng lên.
- Có lẽ người trong thôn sẽ biết đã xảy ra chuyện gì!
Đường Chiến bình phục một chút tâm tình, mở miệng hỏi:
- Vị đại ca này, ngươi biết gia đình này đi đâu không? Đúng rồi, hắn tên là Thiết lão đầu.
Giờ khắc này, ánh mắt Đường Chiến có chút khẩn trương, có chút bất an.
- Ngươi biết Thiết lão đầu à?
Nam tử trung niên dùng ánh mắt hoài nghi đánh giá Đường Chiến.
- Đúng vậy, không biết vị đại ca kia có biết Thiết lão đầu đi đâu không?
Đường Chiến hít sâu một hơi hỏi.
- Thiết lão đầu đã rời khỏi làng chài mấy năm, về phần lão đi đâu thì ta cũng không biết.
Nam tử thật thà trả lời.
Nghe được câu trả lời của nam tử chất phác, trong lòng Đường Chiến nhất thời thở phào nhẹ nhõm:
- Thì ra là đã sớm rời khỏi! Xem ra là ta suy nghĩ nhiều rồi!
- Vị đại ca này, có phải hơn hai mươi năm trước lão đầu tử đã thu dưỡng một đứa bé không?
Đường Chiến khẩn trương hỏi.
Nghe được câu hỏi của Đường Chiến, nam tử thật thà kia lại nghi ngờ nhìn thoáng qua Đường Chiến, trong lòng âm thầm nghĩ tới:
- Chẳng lẽ người này đến để tìm Đường Hùng, Đường Hùng là người này...
Nhưng nam tử thật thà vẫn trả lời:
- Không sai, Thiết lão đầu đúng là một đứa con đã thu dưỡng hơn hai mươi năm trước, không biết ngươi là?
- Ta là Đường Chiến, đứa nhỏ lúc trước Thiết lão đầu thu dưỡng kia chính là con của ta, không biết lão ca có biết đứa nhỏ kia đi đâu không? Hay là hắn đã theo Thiết lão đầu rời khỏi đây?
Đường Chiến nở nụ cười nói.
- Vậy à.
Nam tử có khuôn mặt thật thà gật đầu nói:
- Vậy thì không có, mấy năm trước, Đường Hùng đã bái nhập Liệt Diễm tông tu hành, sau đó Thiết lão đầu mới rời khỏi làng chài nhỏ, đúng rồi, Đường Hùng cũng là hài tử được lão đầu tử thu dưỡng hơn hai mươi năm trước.
- Cảm ơn lão ca!
Nam tử tướng mạo thật thà chỉ cảm thấy hoa mắt đã không nhìn thấy bóng dáng Đường Chiến đâu nữa.
- Cái này… đây là… Một vị đại nhân tu luyện!
Nam tử dáng vẻ thật thà có chút trợ mắt há miệng nhìn tất cả những điều này.
Qua một hồi lâu, hắn mới hồi phục tinh thần lại, không khỏi lấy tay sờ lên ót:
- Có phải ta quên không nói chuyện gì hay không?
…
Sau khi nghe nam tử trung niên nói xong, Đường Chiến không kịp chờ đợi, lập tức bay về phía Liệt Diễm tông.
Mặc dù hắn không phải là người của Vương triều Đại Càn, cũng không quá quen thuộc quận thành Thiên Lĩnh, nhưng hắn vẫn biết một số lượng lớn ba đại thế lực trong quận thành Thiên Lĩnh.
Tuy lúc trước đi vội vàng, nhưng có chút chuyện vẫn phải suy nghĩ.
- Cũng không biết tu vi của Hùng nhi bây giờ là gì? Bằng vào thiên phú của ta và Tâm Nhu, có lẽ Hùng nhi cũng sẽ không kém, hoặc có thể bây giờ hắn đã là...
Trong lúc nhất thời, trong đầu Đường Chiến hiện lên rất nhiều suy nghĩ, đều có liên quan đến Đường Hùng.
Rất nhanh, bóng dáng Đường Chiến đã xuất hiện trên bầu trời của Liệt Diễm tông.
Hắn cúi đầu nhìn tông môn phía dưới, trong lúc nhất thời có chút rơi vào trầm tư:
- Là trực tiếp hay là lén lút vào thăm Hùng nhi?
Cuối cùng, Đường Chiến vẫn quyết định lén lút đi vào, xem Đường Hùng trước đã rồi nói sau.
Dù sao thì gióng trống khua chiêng đi như vậy, nếu Đường Hùng không nguyện ý gặp người phụ thân này là hắn, có oán hận gì với hắn thì nên làm sao?
Bóng người khẽ động, Đường Chiến lặng yên không tiếng động tiến vào trong Liệt Diễm tông, căn bản không ai phát hiện tung tích của hắn.
Với thực lực của hắn, hắn có thể lẻn vào một tông môn cao nhất chỉ có tu vi Địa Võ cảnh tầng tám, những người khác căn bản là không thể phát hiện được.
Một giờ sau.
- Sao lại không có khí tức của Hùng nhi chứ? Chẳng lẽ Hùng nhi không ở trong tông?
Trong lòng Đường Chiến âm thầm suy nghĩ.
Hắn đã dò xét toàn bộ Liệt Diễm tông một lần, nhưng không cảm nhận được khí tức huyết mạch của Đường Hùng, điều này cũng làm cho trong lòng hắn có chút phiền não.
- Xem ra chỉ có thể hỏi chưởng môn hoặc là trưởng lão của Liệt Diễm tông!
Một giây sau, bóng dáng của hắn đã đi đến nơi có khí tức cường đại nhất trong Liệt Diễm tông.
Trong một gian tĩnh thất, Viêm Thiên Tinh khoanh chân ngồi trên một cái bồ đoàn, hai mắt nhắm nghiền, khí vận quanh người.
Mấy hơi thở sau, hai mắt Viêm Thiên Tinh mở ra, bất đắc dĩ thở dài một hơi:
- Xem ra muốn đột phá đến Địa Võ cảnh tầng chín cũng cần một chút thời gian.
Đột nhiên, Viêm Thiên Tinh giống như cảm giác được cái gì đó, hắn bỗng nhiên quay đầu lại, đã nhìn thấy một nam tử với khuôn mặt có chút tang thương đứng ở sau lưng hắn, lẳng lặng nhìn hắn.
- Ngươi là ai? Ngươi xuất hiện ở đây khi nào?
...