Sở dĩ hắn làm như vậy cũng là bởi vì hiện tại nội tình của Thái Sơ Thần Tông quá yếu, hoặc là nói thời gian quá ngắn.
Tuy trong khoảng thời gian này tu vi của Quý Bắc cũng tăng lên không ít, nhưng vẫn kém xa những đệ tử của gia tộc và thế lực lớn ở vực Thiên Phong.
Tuy Vương Đằng không trông cậy những người này sẽ đột phá Vương cảnh trong thời gian ngắn, nhưng ít nhất thì vẫn phải đạt tới Linh Võ cảnh, người không thể tu luyện như bay được, vậy còn gọi là người tu luyện chân chính được sao?
Tuy chỉ có mấy người này là có thiên phú tu luyện làm cho Vương Đằng hài lòng, nhưng hắn vẫn có lòng tin có thể đề cao tu vi của những người này lên trên Linh Võ cảnh.
Có tài nguyên khổng lồ của Vương Đằng chống đỡ, cho dù là một con heo cũng có thể tu luyện thành một con Thần Trư.
Lại càng không cần phải nói những người tu luyện có tư chất này.
Còn về đan dược thay đổi tư chất thì Vương Đằng cũng không định tùy tiện phát cho những người này, bất kỳ vật gì cũng không phải không làm mà hưởng có thể lấy được.
Mặc kệ đại giới tăng lên thực lực của những người này cũng chỉ là bởi vì hiện tại nội tình của Thái Sơ Thần Tông không đủ nên những người này mới đi theo mình.
Chờ sau này, muốn đổi lấy tài nguyên tu luyện, linh khí, công pháp… cũng phải cần chính bọn hắn nỗ lực.
Vương Đằng không thể luôn cho bọn hắn chỗ tốt không giới hạn được.
Đương nhiên, Vương Đằng cũng sẽ không buông tha những người này.
Tư chất của những người này chắc chắn kém hơn đệ tử Thái Sơ Thần Tông thu nhận, cho nên Vương Đằng quyết định, biểu hiện tu luyện lần bế quan này tốt hơn một chút, hắn đều sẽ khen thưởng một viên Đề Thăng Tư Chất Đan.
Dù sao thì hiện tại hắn cũng không thiếu thứ này, lấy ra mười mấy viên cũng không phải là quá khó.
Đương nhiên, lần này để Quý Bắc, Lưu Thành và một số đệ tử Thái Sơ Thần Tông tiến vào Hạo Thiên Tháp tu luyện cũng có liên quan đến thực lực bây giờ của Vương Đằng.
Nếu không thì hắn sẽ không để cho những người khác biết về Hạo Thiên Tháp.
Trên thực tế, cũng giống như Đặng Đào đứng ở sau lưng Vương Đằng lúc này, trong lòng cực kỳ chấn động, thậm chí ngay cả trên mặt đều xuất hiện vẻ giật mình.
- Thời gian... Đây không phải là thủ đoạn mà cường giả Thần cảnh mới có thể có sao? Chẳng lẽ chủ nhân...
…
- Đặng Đào, trong khoảng thời gian bản tọa bế quan này sẽ do ngươi đến trấn thủ Thái Sơ Thần Tông.
Vương Đằng nói.
- Xin chủ nhân yên tâm, có lão nô ở đây, tuyệt đối sẽ không để cho Thái Sơ Thần Tông xảy ra chuyện gì.
Nghe được chủ nhân giao trọng trách như vậy cho mình, Đặng Đào vội vàng bảo đảm.
Theo Đặng Đào thấy, chủ nhân có thể giao trọng trách trông coi Thái Sơ Thần Tông như vậy cho hắn chính là coi trọng hắn, tuyệt đối không thể làm cho chủ nhân thất vọng.
Nhất là tấm bia đá có khắc bốn chữ lớn kia lại càng là vật quan trọng nhất, tuyệt đối không thể để cho người khác lấy đi.
Trên thực tế, tất cả những chuyện này hoàn toàn là do Đặng Đào nghĩ quá nhiều.
Thật ra, Vương Đằng giữ Đặng Đào lại trấn thủ Thái Sơ Thần Tông cũng chỉ là cân nhắc đến việc bây giờ trong Thái Sơ Thần Tông còn có một nhóm người của Võ Đấu Trường bị hắn hạ cấm chế.
Hiện tại ngay cả các lão tổ Thánh cảnh của Võ Đấu Trường cũng đã quy tâm, vậy các trưởng lão của Võ Đấu Trường nên lựa chọn như thế nào?
Đây coi như là một bài thi!
Nếu bọn họ thật sự quy tâm Thái Sơ Thần Tông thì bọn họ đương nhiên là người của Thái Sơ Thần Tông, nếu những người này còn không thấy rõ tình thế thì chỉ có thể loại bỏ.
Còn về Thái Sơ Thần Tông thì căn bản không cần lưu người trấn thủ.
Cho dù là cường giả Tuyết Thần cung và Hỏa Thần tông đột kích thì cũng không thể phá nổi đại trận hộ sơn Bát Hoàng Vô Cực.
Cho dù là cường giả Thần cảnh đến thì đại trận hộ tông Bát Hoàng Vô Cực cũng có thể chống đỡ một đoạn thời gian.
Đây là dưới tình huống không có người chủ trì đại trận.
...
Sau khi sắp xếp xong tất cả công việc, Vương Đằng mang theo một đám đệ tử Thái Sơ Thần Tông tiến vào trong Hạo Thiên Tháp.
- Linh khí nơi này thật nồng nặc! Không tốt, ta muốn đột phá!
- Linh khí thật nồng nặc, hít thở một hơi cũng cảm giác có thể tăng lên một chút tu vi.
- Nếu như tu luyện ở trong tình thế như vậy, tu vi của ta tuyệt đối có thể đột nhiên tăng mạnh.
-...
Từng tiếng kinh hô liên tiếp vang lên, thậm chí một số người trực tiếp khoanh chân ngồi dưới đất, bắt đầu đột phá.
Quý Bắc, Phương Vô Nhai, Lưu Thành và những người khác đều lộ ra vẻ mặt say mê, mỗi lần hít thở một hơi đều cảm giác như bay lên mây.
Tư vị bên trong này quả thực làm cho người ta sảng khoái.
Nếu nói hoàn cảnh tu luyện của bọn họ trước đó là bình thường, như vậy thì nơi này tuyệt đối là Thiên Đường.
Không chỉ nói đến Phương Vô Nhai và những người khác, ngay cả mấy đồ đệ của Vương Đằng cũng đều giật mình.
Trước đó, tuy trong Hạo Thiên Tháp có một mỏ linh thạch hạ phẩm, nhưng nồng độ linh khí kia lại không có bao nhiêu tác dụng đối với tu vi của bọn họ, còn không tốt bằng uống một viên đan dược.
Nhưng nồng độ linh khí trong Hạo Thiên Tháp hiện tại đã đủ để chống đỡ cho bọn họ tu luyện.
Thay đổi kinh người như vậy làm sao có thể không khiến cho mấy người Phương Húc cảm thấy khiếp sợ.
- Chẳng lẽ sư tôn tìm được một mỏ linh thạch cực phẩm à?
Trong đầu mấy người cũng không khỏi hiện ra ý nghĩ này.
Tuy mấy người Phương Húc đoán không đúng, nhưng sự thật cũng không sai nhiều.
Lần này, Vương Đằng tiến về Võ Thành, quả thật đã thu hoạch được không ít đồ tốt từ bảo khố thất trọng thiên của Võ Đấu Trường.
Mặc dù không có mỏ linh thạch, nhưng hắn lại vơ vét không ít một số bảo vật có thể thay đổi hoàn cảnh tu luyện.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao hoàn cảnh tu luyện trong Hạo Thiên Tháp lại thay đổi to lớn như vậy.
Đương nhiên, mặc dù hoàn cảnh tu luyện như vậy có tác dụng với mấy người Phương Húc, thậm chí cũng có tác dụng đối với một số cường giả Đế cảnh, nhưng đối với cường giả Thánh cảnh như Vương Đằng thì vẫn chưa đủ.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân cường giả Thánh cảnh của vực Thiên Phong tu luyện khó khăn như vậy.
Sau khi một số đệ tử đột phá hoàn tất, Vương Đằng mới lên tiếng nói:
- Nơi này chính là chỗ các ngươi tu luyện, nếu các ngươi có chuyện gì cũng có thể tìm hai vị trưởng lão Âm Hư và Giang Quân.
- Vâng, tông chủ đại nhân!
- Ừm!
Vương Đằng khẽ gật đầu, sau đó mang theo mấy đồ đệ rời khỏi nơi này.
Còn về Phương Vô Nhai và tài nguyên tu luyện của đám người Lưu Thành thì do Giang Quân và Âm Hư cấp cho.
...
- Đây là tài nguyên tu luyện của mấy người.
Vương Đằng vung tay lên, bảy luồng ánh sáng tinh khiết lơ lửng giữa không trung, phát ra Thánh uy nhàn nhạt.
Nhìn thấy bảy luồng ánh sáng xuất hiện, trong mắt mấy người Phương Húc đều sáng lên.
Mấy người bọn họ cũng không xa lạ gì đối với chùm ánh sáng này, dù sao thì trước đó tu vi của mấy người bọn họ có thể tăng lên nhanh như vậy cũng là dựa vào loại chùm ánh sáng này để tăng lên.