Cường giả Bán Thần của vực Thiên Phong đến thăm dò trong các cấm địa lớn chính là vì tìm kiếm tài nguyên trân quý như Thần Nguyên, Thần Thạch.
Đối với các thế lực trong vực Thiên Phong bây giờ, Thần Thạch là tài nguyên quý hiếm khó gặp.
Bọn họ có thể không thiếu linh thạch cực phẩm, nhưng Thần Thạch thì bọn họ lại rất thiếu.
Mỗi khi nhận được một viên Thần Thạch, vậy có nghĩa là khoảng cách giữa bọn họ và Thần cảnh đã gần hơn một bước.
Đương nhiên, loại tài nguyên trân quý như Thần Thạch, cho dù là ở thời kỳ Thượng Cổ thì vẫn là một loại tài nguyên vô cùng trân quý.
Cho dù là thế lực Thần cảnh ở thời kỳ Thượng Cổ cũng không thể một mình chiếm lĩnh một mỏ Thần Thạch, thường thường cũng cần mấy thế lực Thần cảnh liên hợp lại mới có tư cách chiếm cứ một mỏ Thần Thạch.
Mà một quặng mỏ Thần Thạch hạ phẩm, số lượng Thần Thạch sinh ra hàng năm đều là có hạn, mấy thế lực Thần cảnh cũng được chia một ít, mỗi thế lực cũng không được chia bao nhiêu.
Lại thêm cường giả Thần cảnh muốn đề cao tu vi cũng không thể rời khỏi Thần Thạch, cho nên thế lực Thần Cảnh có thể còn lại rất ít Thần Thạch.
Mà một cường giả Thánh cảnh đỉnh phong muốn đột phá đến Thần cảnh thì cần ít nhất 10 ngàn viên Thần Thạch hạ phẩm mới được.
Cho nên, cho dù là người tu luyện Thánh cảnh đỉnh phong ở thời kỳ Thượng Cổ thì muốn đột phá đến Thần cảnh vẫn là một chuyện khó khăn.
Trừ phi là loại thiên tài có bối cảnh lớn, lại có thiên phú mới được.
Còn về những tán tu kia và những thế lực không có cường giả Thần cảnh trấn giữ kia, muốn đột phá Thần cảnh vẫn là một chuyện vô cùng khó khăn.
Thế lực phía dưới Thần cảnh, dám động đến khoáng mạch Thần Thạch, đó chính là tội chết!
Càng đừng nói đến chuyện tài nguyên của vực Thiên Phong đã cạn kiệt, tuy không có cường giả Thần cảnh, nhưng mỏ Thần Thạch cũng đã hoàn toàn biến mất.
Chỉ có thể đi thử thời vận ở nơi một số cường giả Thần cảnh, Thánh cảnh vẫn lạc, nói không chừng vận khí tốt thì có thể tìm được đủ nhiều thần thạch hạ phẩm.
Đương nhiên, xác suất này cũng rất nhỏ.
Mặc dù linh khí thời kỳ Thượng Cổ nồng đậm hơn rất nhiều, nhưng cường giả Thần cảnh đại chiến muốn khôi phục Thần lực nhanh chóng thì hấp thu Thần Thạch vẫn nhanh hơn.
Đặc biệt là sau trận đại chiến cuối thời Thượng Cổ, vô số cường giả Thánh cảnh, Thần cảnh vẫn lạc, Thần khí đều bị đánh cho vỡ nát, càng không cần phải nói đến Thần Thạch trên người, đa số đều đã tiêu hao không ít.
Mặc dù sau Thượng Cổ vẫn có một số ít lão quái vật Thần cảnh, Thánh cảnh bị trọng thương, kéo dài hơi tàn, nhưng những người này muốn có thể kéo dài mạng sống thì cũng tiêu hao không ít tài nguyên trân quý.
Đáng tiếc, cuối cùng những người này vẫn vẫn lạc.
Nhưng bây giờ Vương Đằng lại thu được cái gì, 10 000 viên Thần Thạch trung phẩm!
Đây là khái niệm gì?
Trọn vẹn tương đương với 100 000 000 viên Thần Thạch hạ phẩm!
Không sai, 1 viên Thần Thạch trung phẩm tương đương với 10 000 viên Thần Thạch hạ phẩm, đủ để sinh ra một vị cường giả Thần cảnh.
Đây là khái niệm đáng sợ cỡ nào!
Nếu hơn một nửa cường giả Thần cảnh ở vực Thiên Phong biết được tin tức này thì sợ rằng chắc chắn sẽ liều mạng vây công Vương Đằng.
Nhưng mà cũng có khả năng sẽ trực tiếp thần phục dưới chân Vương Đằng.
Dù sao thì câu nói có Thần thạch là chính là đại gia cũng không phải đùa giỡn.
Đương nhiên, điều này cũng cần thực lực của bản thân phải cường đại mới được, nếu như tin tức nắm giữ tài phú như vậy bị tiết lộ ra ngoài cũng chỉ là làm áo cưới cho người khác mà thôi.
Vương Đằng cảm thấy giật mình, tất nhiên không phải là bởi vì những thứ này.
Mà hắn lại cảm thấy, hắn giống như có thể phóng tầm mắt ra xa, bố cục lại phóng đại, dung hợp tất cả công pháp võ học đối với hắn mà nói giống như cũng không phải là chuyện lớn gì!
Có tài phú Thần Thạch khổng lồ như vậy, còn cần xe đạp làm gì, trực tiếp đi máy bay không thơm hơn sao?
- Hệ thống, dung hợp toàn bộ những công pháp này, đại khái cần bao nhiêu Thần Thạch?
Vương Đằng hỏi ở trong lòng.
- 10 viên Thần Thạch trung phẩm!
- 10 viên Thần Thạch trung phẩm?
Trong lòng Vương Đằng nhất thời thở dài một hơi.
Kết quả này ngược lại là ở trong giới hạn chịu đựng của hắn.
Đương nhiên, đây cũng là bởi vì hắn vừa mới thu hoạch được 10 000 viên Trung phẩm Thần Thạch, nếu không thì với những tài phú trước đó của hắn còn chưa đủ để tiêu xài như vậy.
Tuy trước đó hắn đã vơ vét hết chín phần tư nguyên, linh thạch hạ phẩm, linh thạch trung phẩm, linh thạch thượng phẩm, linh thạch cực phẩm từ tổng bộ Võ Đấu Trường, nhưng đổi thành Thần Thạch hạ phẩm thì căn bản không phải là bao nhiêu, chứ đừng nói gì đến Thần Thạch trung phẩm.
Hơn nữa, năng lượng giữa linh thạch và Thần Thạch căn bản không phải cùng một cấp bậc, năng lượng trong Thần Thạch chính là Thần lực, hấp thu lại rất dễ dàng (nhất là người có tu vi thấp hơn Thần cảnh), nhưng muốn chuyển đổi năng lượng bên trong thành Thần lực thì có chút phiền phức, rất tốn thời gian.
Đương nhiên, đối với cường giả Thần cảnh thì mấy năm, mấy chục năm cũng chỉ là trong nháy mắt mà thôi.
Chỉ cần không phải là dưới tình huống bạo phát Thần Chiến, phần lớn thời gian bọn họ cũng dựa vào hấp thu linh khí giữa thiên địa, linh khí trong linh thạch cực phẩm, hoặc là năng lượng kỳ dị khác để tu luyện.
(Linh thạch trung phẩm, linh thạch hạ phẩm, cường giả Thần cảnh chướng mắt hiệu suất này, hơn nữa linh khí thiên địa thời Thượng Cổ nồng đậm hơn hiện tại vô số lần, các loại năng lượng cao cấp cũng nhiều hơn.)
Dù sao thì cho dù là thời kỳ Thượng Cổ thì số lượng Thần Thạch hạ phẩm vẫn thưa thớt, cho dù là cường giả Thần cảnh cũng không thể một mực cầm Thần Thạch để tu luyện.
Còn về cường giả Bán Thần thì thật ra đang ở trong một tình trạng rất xấu hổ, đặc biệt là cường giả Bán Thần sau thời kỳ Thượng Cổ thì tình cảnh càng xấu hổ hơn.
Tuy bọn họ được gọi là Bán Thần, nhưng khoảng cách đến Thần cảnh lại là chênh lệch rất lớn.
Việc chuyển đổi năng lượng trong linh thạch thành Thần lực, cho dù là tốc độ chuyển đổi hay là hiệu suất đều kém xa cường giả Thần cảnh.
Muốn dựa vào phương thức này để đột phá thành Thần cảnh thì đó chẳng khác nào là nói chuyện viển vông.