Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 513 - Chương 513. Trữ Thành Tân Suy Đoán

Chương 513. Trữ Thành Tân Suy Đoán Chương 513. Trữ Thành Tân Suy Đoán

Cũng giống như Hạ Tử Ngôn, Huyền Cơ Tử.

- Ai lại độ kiếp lần nữa chứ?

- Tại sao lại có người bắt đầu độ kiếp rồi? Thật coi độ kiếp là trò đùa à!

Tuy trong miệng nói như vậy, nhưng trong mắt hắn lại không cầm được sự hâm mộ.

Đối với những Thánh cảnh như bọn hắn thì Bán Thần tuyệt đối là cảnh giới mà bọn hắn thiết tha ước mơ, còn cách bọn hắn quá xa, trừ phi chờ bọn hắn đột phá đến Thánh cảnh mới xem xét những người kia.

- Thái Sơ Thần Tông này có chút thâm bất khả trắc!

Ngay cả trong lòng Hạ Tử Ngôn cũng cảm thấy rất ngờ vực, trong lúc nhất thời nghĩ không ra Thái Sơ Thần Tông còn có vị nào có thể độ kiếp.

Nhưng nhìn kiếp vân trên bầu trời xa xa, hắn càng thêm kiên định ý nghĩ trong lòng, nhất định phải để cho một số đệ tử của Hạ gia bái nhập Thái Sơ Thần Tông tu hành, tốt nhất có một hai vị đệ tử Hạ gia có thể được hai vị đại nhân kia coi trọng!

...

Khi kiếp vân trên bầu trời xuất hiện, bên trong Thái Sơ Thần Tông cũng đã dẫn tới rối loạn, có điều rất nhanh đã bình tĩnh lại, dù sao thì nhìn mãi cũng thành quen.

Hơn nữa, kiếp vân lần này cũng không khủng bố như lần thứ nhất.

Vương Đằng cứ như vậy đứng ở ngoài ngàn dặm, lẳng lặng nhìn phân thân của mình độ kiếp.

Trước đó cũng là hắn phát hiện bóng dáng của Trữ Thành Tân đang ở gần Thái Sơ Thần Tông, cho nên quát lui hắn.

Mặc dù hai người đã từng gặp nhau một lần, Vương Vô Địch độ kiếp để cho người ta quan sát cũng không có gì, nhưng hoàn toàn không cần phải làm như vậy, giữa hai người cũng không quen biết, hắn cũng không phải là người của Thái Sơ Thần Tông.

Vương Đằng không lo lắng đối với việc Vương Vô Địch độ kiếp chút nào .

Cho dù là Thần Kiếp, lấy thực lực của Vương Vô Địch cũng có thể dễ dàng vượt qua, càng không cần phải nói đến Thánh Kiếp.

- Ầm ầm!

Tia chớp thứ nhất hạ xuống, thiên kiếp của Vương Vô Địch cũng chính thức bắt đầu.

Không đầy một phút đồng hồ, lôi đình quang trụ đã bị Vương Vô Địch hấp thu hầu như không còn.

- Ầm ầm!

Ngay sau đó, là lôi kiếp thứ hai rơi xuống.

...

Đúng như những gì Vương Đằng nghĩ, lôi kiếp cũng là đến để chuyển năng lượng, không đến mười phút, Vương Vô Địch đã thành công vượt qua thiên kiếp.

Một đạo quang trụ màu vàng kim từ trong pháp nhãn của Thiên Đạo bắn ra, bao phủ bóng dáng Vương Vô Địch.

Bị ảnh hưởng bởi phân thân, lúc này Vương Đằng cũng cảm thấy đầu óc của mình thư thái hơn rất nhiều.

Mặc dù vẫn kém hơn trạng thái trước đó của hắn, nhưng so với hiệu quả phục dụng Ngộ Đạo Đan thì vẫn mạnh hơn một tia.

Cũng không biết trải qua bao lâu, tất cả dị tượng biến mất không thấy đâu nữa, Vương Đằng và phân thân cũng một lần nữa trở lại trong Hạo Thiên Tháp tiếp tục bế quan tu luyện.

Còn về những người từ các thế lực khác đến Vương triều Đại Càn thì Vương Đằng cũng không muốn biết ý tứ của họ.

Chỉ là trước khi tiến vào Hạo Thiên Tháp đã truyền âm cho Hạ Tử Ngôn.

- Ba tháng sau, Thái Sơ Thần Tông chính thức thu nhận đệ tử!

Đúng vậy, ba tháng sau Vương Đằng chuẩn bị chính thức thu nhận nhóm đệ tử đầu tiên cho Thái Sơ Thần Tông!

Cũng nên làm chuẩn bị để gia trì điểm khí vận của hắn rồi!

Tốc độ của độ kiếp này cũng không tránh khỏi quá nhanh, vẫn chưa tới mười phút đi!

Một người hoảng sợ mở miệng nói.

- Chẳng lẽ người kia độ kiếp thất bại rồi?

- Ngươi không nhìn thấy quang trụ màu vàng cuối cùng à, sao có thể độ kiếp thất bại được?

- Cái này...

Tuy bọn họ cũng chỉ là Hoàng cảnh, Đế cảnh, không trải qua thiên kiếp, nhưng là đệ tử lưng tựa đại thế lực, vẫn là nhìn thấy cường giả trong tông độ Thánh kiếp.

Cũng bởi vì nhìn thấy nên bọn họ mới khiếp sợ như vậy.

Tuy thời gian mỗi người vượt qua thiên kiếp không giống nhau, nhưng không đến mười phút thì cũng quá ngắn rồi.

Những người khác độ qua thiên kiếp, ai không cần hơn mười phút, nửa giờ cũng là rất bình thường, cho dù hơn một giờ cũng không phải là chuyện gì lạ!

Nhưng thiên kiếp này, ngắn có chút không bình thường!

Ngay cả vị trưởng lão Chính Đạo môn của Trữ Thành Tân, đại cao thủ Thánh cảnh hậu kỳ, sau khi nhìn thấy cảnh này, trong mắt đều lộ ra vẻ khiếp sợ.

- Không đến mười phút vượt qua Thánh Kiếp! Sao có thể như vậy được?

Tuy người có nội tình sâu, thực lực mạnh lại càng dễ vượt qua thiên kiếp, thời gian cũng sẽ ngắn hơn một chút.

Dù sao thì có bảo vật, có thực lực thì cũng không cần phải mài giũa từng chút một giống như những người yếu ớt kia, nhưng mà tốc độ cũng không phải là nhanh như vậy!

( Giải thích một chút: Thiên Kiếp giống như là một trình tự thiết lập tốt, khi cảm nhận được lôi kiếp thứ nhất biến mất thì sẽ rơi xuống lôi kiếp thứ hai, đương nhiên, nếu như lôi kiếp không biến mất thì đến thời gian nhất định cũng sẽ rơi xuống lôi kiếp thứ hai, cái này giống như chơi game phó bản, khác nhau chính là, thiên kiếp sẽ không cho người ta thời gian nghỉ ngơi, lôi kiếp thứ nhất biến mất sẽ lập tức rơi xuống lôi kiếp thứ hai.

Nhớ ngày đó, khi hắn độ Thánh kiếp cũng đã hao phí gần nửa giờ.

Phải biết rằng, hắn chính là đệ tử thiên tài của Chính Đạo môn, lúc đó lúc độ kiếp, trên người hắn đã có bốn món Thánh khí, càng không cần phải nói đến một số đan dược và bảo vật trân quý.

Nhưng lấy nội tình và thực lực như vậy, cũng phải mất nửa giờ mới vượt qua thiên kiếp, có thể thấy được thiên kiếp khủng bố cỡ nào.

Nhưng bây giờ hắn lại tận mắt nhìn thấy một người vượt qua thiên kiếp chưa đầy mười phút, đây là chuyện tình làm hắn không thể tin được.

Cho dù là hai vị Bán Thần lão tổ của Chính Đạo môn bọn họ cũng không làm được như vậy.

- Không được, ta phải lập tức trở về, báo tin tức này cho chưởng giáo mới được, nội tình của Thái Sơ Thần Tông này có chút không thể dò xét!

Trong nháy mắt, Ninh Thành Tân đưa ra quyết định.

Còn về chuyện đi Thái Sơ Thần Tông tìm hiểu nội tình, hắn thấy đã không cần phải làm như vậy nữa, cho dù đi cũng không nhìn ra cái gì.

Đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là giọng nói lúc trước kia, làm cho trái tim hắn đập nhanh.

Sau khi Hạ Tử Ngôn nghe Vương Đằng truyền âm đã trở về Trân Bảo các, đồng thời chuẩn bị truyền tin tức này về Hạ gia, còn có một mục đích khác là hy vọng trong gia tộc có thể lại an bài một nhóm đệ tử ưu tú khác.

Bình Luận (0)
Comment