- Được, chờ chúng ta gặp qua lão tổ rồi sẽ trở lại nói chi tiết với các ngươi.
Không để ý đến những yêu thú khác, ba huynh đệ Hổ Đại mang theo Hổ Nữu đi về phía sau sơn cốc.
Sau khi bóng dáng của ba huynh đệ Hổ Đại và Hổ Nữu biến mất, một đám đại yêu lại thảo luận kịch liệt.
- Hổ Mãnh, vừa rồi ngươi có cảm nhận được không?
- Ừm, tiểu nha đầu kia cũng là người của Ám Dạ Ma Hổ nhất tộc chúng ta, mà lực lượng huyết mạch trong cơ thể lại rất là thuần khiết!
- Cũng không biết là nhất mạch nào?
- ...
Mặc dù Ám Dạ Ma Hổ nhất tộc là đại tộc trong sơn mạch Yêu Thú, nhưng không phải tất cả Ám Dạ Ma Hổ nhất tộc đều sinh hoạt cùng nhau, cũng có một số Ám Dạ Ma Hổ nhất tộc còn lại sinh hoạt ở những nơi khác trong sơn mạch Yêu Thú.
Chỉ là, sơn cốc nơi bọn họ ở là căn cứ lớn nhất của Ám Dạ Ma Hổ nhất tộc.
Bởi vì ở đây có lão tổ Bán Thần duy nhất của Ám Dạ Ma Hổ nhất tộc trấn giữ.
- Lão tổ, chúng ta đã trở về rồi!
...
Thái Sơ Thần Tông.
Sau khi Hổ Nữu rời khỏi, những người khác cũng đều rơi vào bầu không khí khẩn trương tu luyện.
Cho dù là nhóm đệ tử mới tuyển nhận hay là mấy người Quý Bắc, Tô Thiên Thiên lúc đầu, hoặc là mấy đồ đệ của Vương Đằng đều đang khổ tu.
Nhất là sau khi Lãnh Thiên Quân nhìn thấy tam sư tỷ tiến vào sơn mạch Yêu Thú thì trong lòng càng là kìm nén một luồng khí tức mạnh mẽ.
Vương Đằng đều nhìn thấy rõ ràng tất cả những chuyện này, ngoại trừ tài nguyên tu luyện cần thiết ra thì hắn cũng không quản nhiều nữa.
Loại chuyện đột phá này, cuối cùng vẫn phải cần một cơ hội.
Còn về chuyện 25 đệ tử mới thu nhận kia, (trong đó bao gồm mấy đệ tử Hạ gia, Công Tôn gia, người không nhiều, đa số đều không thông qua khảo nghiệm vấn tâm), Vương Đằng cũng không quản nhiều, tất cả đều giao cho mấy đồ đệ của hắn đến an bài.
Dù sao thì những đệ tử này cũng xem như là người đứng đầu trong mấy đồ đệ của hắn, theo lý thì phải do Phương Húc phụ trách.
Đương nhiên, một số phúc lợi cơ bản vẫn phải có, ví dụ như cách một đoạn thời gian tiến vào trong Hạo Thiên Tháp tu luyện, chọn lựa một môn công pháp Thánh giai thích hợp...
Nhưng mà, loại phúc lợi tiến vào Thần Ma Tẩy Tủy trì thì đã không còn, muốn đi vào, hoặc là có đủ cống hiến đối với Thái Sơ Thần Tông, hoặc là phải biểu hiện ra thành tích chói mắt mới được.
Ví dụ như xếp hạng của Huyễn Thần tháp...
Ngay khi trong Thái Sơ Thần Tông tràn ngập vui vẻ phồn vinh, ở phía xa không biết bao nhiêu vạn dặm trung tâm vực Thiên Phong, đang có năm bóng người khí tức cường đại cùng nhau kết bạn đi hướng về phương hướng của Thái Sơ Thần Tông.
Năm người này chính là Tần Minh, Trần Linh của Chính Đạo môn , Thiên Hỏa đạo nhân, Viêm Diễm của Hỏa Thần tông và Lãnh Mộc Linh của Tuyết Thần cung.
Vì mục đích lần này, có thể nói là năm người đã chuẩn bị đầy đủ, bọn họ tin tưởng, lần này năm người bọn họ nhất định sẽ thành công.
...
- Tới rồi à?
Đột nhiên, vẻ mặt Vương Đằng khẽ động, khóe miệng lộ ra một nụ cười.
Trong cảm giác thần hồn cường đại của hắn, có năm bóng người khí tức yếu ớt đang tới gần Vương triều Đại Càn.
Tuy khí tức của năm bóng người này rất là yếu ớt, nhưng ở trong mắt Vương Đằng lại không khác gì năm bóng đèn lớn.
- Tần đạo huynh, chúng ta đi qua như vậy sẽ không bị phát hiện chứ?
Thiên Hỏa đạo nhân có chút lo lắng hỏi.
- Yên tâm, Thiên Hỏa đạo hữu, mặc dù Ẩn Khí Châu này chỉ là một món Thánh khí Thánh giai trung phẩm, nhưng về phương diện che giấu tung tích, khí tức thì tuyệt đối không yếu hơn Thánh khí Thánh giai cực phẩm, chỉ cần chúng ta không tự bại lộ thân phận thì cho dù là Bán Thần cũng không phát hiện được tung tích của chúng ta.
Tần Minh tự tin nói.
- Vậy là tốt rồi.
Nghe thấy lời giải thích của Tần Minh, trong lòng Thiên Hỏa đạo nhân cũng thở dài một hơi.
- Lần này, trước tiên chúng ta lặng lẽ tới gần Thái Sơ Thần Tông kia, xem thử có thể dò ra cái gì hay không, nếu như có thể dò xét rõ ràng món bảo vật kia đến tột cùng là cái gì là tốt nhất.
Tần Minh nói.
Những người khác nghe thấy lời của Tần Minh cũng đồng ý gật đầu.
Tuy làm như vậy sẽ rất dễ bại lộ bản thân của bọn họ, nhưng sớm muộn gì cũng phải đối mặt với Thái Sơ Thần Tông kia, cho nên mạo hiểm một chút cũng đáng.
Chỉ cần chờ mấy người bọn họ dò xét ra, món bảo vật kia của Thái Sơ Thần Tông là cái gì thì cũng chính là lúc bọn họ chính thức ra tay.
Cho dù không dò xét ra thì cũng chỉ có thể trực tiếp ra tay thôi!
Ngay khi năm người này tràn đầy tâm tình kích động thì bọn họ lại không biết, một cái ma trảo đã lặng yên không tiếng động xuất hiện trên đỉnh đầu năm người, hoàn toàn bao phủ năm người này lại, có thể rơi xuống bất cứ lúc nào!
…
- Thế Giới Trong Tay!
Một giọng nói trầm thấp vang lên trong đầu năm người Tần Minh.
- Ầm!
Trời đất giống như đảo ngược, Nhật Nguyệt Trầm Luân, một bàn tay che trời từ trên trời giáng xuống.
Từ trên bàn tay khổng lồ kia truyền ra một luồng lực lượng giam cầm kinh khủng khó có thể hình dung, bao phủ năm người lại, đồng thời xâm nhập vào trong cơ thể bọn họ.
Vào thời khắc này, năm người Tần Minh chỉ cảm thấy thân thể của mình căn bản không thể động đậy, thậm chí ngay cả Linh lực và Thần lực trong cơ thể cũng không thể vận chuyển.
- Cái này...
Vẻ mặt năm người Tần Minh không khỏi đại biến, trong lòng cực kỳ hoảng sợ.
Phải biết rằng năm người bọn họ đều là Bán Thần cảnh, là nhân vật đứng đầu toàn bộ vực Thiên Phong, nhưng bây giờ, năm người bọn họ lại không có một chút sức phản kháng nào, thậm chí ngay cả động đậy cũng không làm được.
Điều này có thể không làm cho năm người Tần Minh hoảng sợ!
- Đến tột cùng là ai?
- Chẳng lẽ là cường giả Thần cảnh?
- Chẳng lẽ Thái Sơ Thần Tông có cường giả Thần cảnh?
- ...
Đủ loại suy nghĩ hiện lên trong đầu năm người Tần Minh, nhưng không đợi mấy người kia hiểu rõ, bàn tay khổng lồ trên bầu trời đã che khuất bọn hắn.
...
- Đây là?
Vương Thành Đại Càn, một bóng người trống rỗng xuất hiện trên bầu trời Vương Thành, vẻ mặt kinh nghi bất định nhìn về phía xa.