Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 564 - Chương 564. Không! Ta Vẫn Còn Cơ Hội

Chương 564. Không! Ta Vẫn Còn Cơ Hội Chương 564. Không! Ta Vẫn Còn Cơ Hội

Nếu nói những người tu luyện bình thường chỉ cảm thấy khiếp sợ thì những người tu luyện từ Đế cảnh trở lên lại cảm thấy kinh hãi.

Bọn họ có thể cảm nhận được luồng uy áp kia mạnh đến mức nào và khủng bố đến đâu, tuyệt đối là khí tức mà chỉ Thánh cảnh trở lên mới có thể phát ra, thậm chí là vượt qua Thánh cảnh.

- Khí tức vừa rồi thật sự là quá kinh khủng, ta cảm giác nó còn cường đại hơn khí tức trên người tông chủ vô số lần.

Một vị trưởng lão của Huyết Ma tông lộ ra vẻ mặt kính sợ.

Trước kia hắn còn muốn lãnh giáo cường giả Thái Sơ Thần Tông một lần, nhưng hiện tại hắn lại hoàn toàn không có ý nghĩ đó.

Bởi vì căn bản là không cần phải làm như vậy, chỉ là trước đó cảm nhận được luồng khí tức kia, hắn đã không có bất kỳ lòng phản kháng nào, điều này hoàn toàn không phải là tồn tại cùng một đẳng cấp.

Hắn cảm thấy luồng khí tức kinh khủng kia tuyệt đối vượt qua Thánh cảnh, có lẽ đã đạt đến Bán Thần cảnh.

Mà đây vẫn chỉ là khí tức phát ra từ trên người mấy con Long tộc kia, có thể nghĩ được người có được thú cưỡi như vậy đến tột cùng khủng bố cỡ nào.

Trên thực tế, người có suy nghĩ giống vị trưởng lão Huyết Ma tông này còn có không ít, bọn họ phần lớn là cường giả từ nơi khác chạy tới.

Có người thuần tuý là muốn đến mở mang kiến thức một chút về cường giả của Thái Sơ Thần Tông, có người là đến cùng gia tộc, hoặc là đến từ thế lực thiên tài trong tông môn.

Những người này đều có một điểm giống nhau, đó chính là tu vi đều không yếu, chí ít cũng là tu vi Vương cảnh trở lên.

Thậm chí những người này còn không chỉ có một hai vị Thánh cảnh.

- Thanh Uyển, ngươi nhất định phải bái nhập Thái Sơ Thần Tông này, chỉ có như vậy thì Mục gia chúng ta mới có cơ hội lần nữa quật khởi.

Một lão giả kích động nói với thiếu nữ bên cạnh.

- Ta đã biết rồi, nãi nãi!

Ánh mắt Mục Thanh Uyển cũng kiên định nói.

Tuy vừa rồi nàng không nhìn thấy rõ cảnh tượng trên bầu trời, nhưng nàng cảm nhận được luồng uy áp cuồn cuộn kia, và trong lúc vô tình liếc nhìn lại, nàng nhìn thấy bộ dáng cung kính của ba vị đại nhân Thánh cảnh trong Võ Đấu Trường.

Một màn này lưu lại ấn tượng sâu trong lòng nàng không thể phai mờ.

Nàng không biết người ngồi trong phi liễn kia là ai, nhưng nàng biết đó chắc chắn là cường giả của Thái Sơ Thần Tông.

Mà có thể để ba vị Thánh cảnh cung kính đối đãi, đủ để thấy Thái Sơ Thần Tông này đáng sợ như thế nào.

- Ta nhất định phải bái nhập Thái Sơ Thần Tông!

Một thiếu niên ngẩng đầu nhìn lên bầu trời trên không trung của Võ Thành, ánh mắt vô cùng kiên định.

Người thiếu niên này chính là Tán Vân Thủ Phí Thiên Dương.

Từ hôm qua bị một kiếm của Thiên Hoa Kiếm Triệu Ngọc Thanh đánh bại, hắn đã quyết định phải bái nhập một đại tông môn.

Từ ngày hắn bước lên con đường tu luyện vẫn là một tán tu, chưa từng gia nhập bất kỳ thế lực gia tộc, tông môn nào.

Mặc dù không gia nhập gia tộc, tông môn, nhưng cơ duyên của hắn lại chưa từng thiếu, bằng vào cái này, tu vi của hắn cũng không kém hơn những đại gia tộc, đệ tử đại tông môn kia.

Hắn cũng cho rằng, đệ tử của những đại gia tộc và đại tông môn kia cũng chỉ đến như vậy mà thôi.

Nhưng sau khi đến Võ Thành, hắn mới phát hiện thiên tài nơi này nhiều hơn hắn tưởng tượng nhiều.

Tuy hắn cũng khiêu chiến mấy vị thiên kiêu, đồng thời cũng chiến thắng, nhưng quá trình cũng không thoải mái.

Bởi vì hắn phát hiện, những thiên kiêu này bất luận là công pháp võ học hay là linh khí đều tốt hơn hắn rất nhiều, nếu không phải kinh nghiệm chiến đấu của hắn đủ phong phú thì có lẽ hắn đã thua rồi.

Nhưng trong trận chiến với Thiên Hoa Kiếm Triệu Ngọc Thanh hôm qua, hắn đã nhận thức được sự thiếu sót của mình.

Một kiếm! Vẻn vẹn chỉ là một kiếm! Hắn đã bị đánh bại!

Đó không chỉ là phương diện chênh lệch tu vi, mà chênh lệch phương diện khác cũng là lớn đến khủng khiếp.

Từ đó về sau, hắn đã hiểu rõ, muốn chiến thắng Thiên Hoa Kiếm Triệu Ngọc Thanh thì không thể không bái nhập một tông môn cường đại, không có một vị danh sư cường giả chỉ đạo thì hắn tuyệt đối không có bất cứ cơ hội nào.

Mà tán tu đã nhiều năm như vậy, hắn cũng biết tán tu vất vả như thế nào, không phải đang chạy đường thì cũng đang chạy đường.

Dù sao thì nghe nói ở đâu có cơ duyên, hắn nhất định phải chạy tới, sau khi đạt được cơ duyên thì hắn lại phải cẩn thận trốn.

Cho nên từ sau khi chiến bại vào ngày hôm qua, hắn đã hiểu rõ, hắn cũng muốn bái nhập một đại tông môn, không làm tán tu nữa.

Bằng vào thiên phú của hắn, nhất định có thể bái nhập đại tông môn.

- Đây chính là cường giả của Thái Sơ Thần Tông sao? Nợ máu của La gia ta nên làm sao đây?

Nhìn về phương hướng Thất Trùng Thiên, trong mắt La Thiên Hùng lóe lên sự kiêng kị và bất lực thật sâu.

- Không! Ta còn có cơ hội, chỉ cần ta có thể...

- Ba ngày sau, Thái Sơ Thần Tông sẽ chính thức thu nhận đệ tử!

Một giọng nói uy nghiêm vang vọng trên bầu trời Võ Thành, truyền khắp mọi ngóc ngách trong thành.

Khi giọng nói này vừa dứt, nhất thời đưa tới một hồi rối loạn trong Võ Thành.

- Thái Sơ Thần Tông rốt cuộc muốn thu nhận đệ tử, thật sự là quá tốt!

- Ta nhất định phải bái nhập Thái Sơ Thần Tông! Nhất định phải chứng minh bản thân với gia tộc!

- Thái Sơ Thần Tông, ta đến rồi!

- ...

Trên mặt vô số người lộ ra vẻ phấn chấn, những người như bọn hắn không tiếc vượt qua khoảng cách ngàn dặm đến Võ Thành làm gì? Còn không phải là vì có thể bái nhập Thái Sơ Thần Tông sao.

Trước đó bọn hắn chỉ nghe được tin tức này từ người khác, còn chưa xác định được thật hay giả, nhưng bọn hắn vẫn từ xa đến.

Nhưng giọng nói vừa rồi đã làm tâm trạng của bọn hắn cũng hoàn toàn ổn định lại.

Tuy trên mặt đa số người đều là vẻ hưng phấn và kích động, nhưng có một số người trong lòng cũng rất phiền muộn.

Giống như Thiên Hoa Kiếm Triệu Ngọc Thanh và Huyết Thủ Nhân Đồ Lệ Vạn Hải, lúc này, sau khi nghe thấy tin tức này, hai người đều rõ ràng sững sờ, trong lòng lập tức trở nên buồn bực.

Hai người bọn hắn đi vào Võ Thành cũng không phải là vì gia nhập Thái Sơ Thần Tông, dù sao thì bọn hắn đều có tông môn của mình, sư tôn của mình cũng là đại nhân vật trong tông môn.

Bình Luận (0)
Comment