Tuy bọn hắn rất tò mò về thân phận của Vương Đằng và Huyền Nguyên Võ, cũng rất tò mò vì sao cốc chủ lại mang hai người bọn hắn vào trong cốc, nhưng bọn hắn cũng không hỏi nhiều.
Bởi vì bọn hắn tin tưởng cốc chủ của mình!
Không lâu sau, Vương Đằng và Huyền Nguyên Võ dưới sự chỉ huy của Thiên Cơ lão nhân đã đi tới một nơi bị đại trận trùng điệp bao phủ.
- Trận pháp Thánh giai, hơn nữa còn là khốn trận do ba trận pháp Thánh giai tạo thành.
Vương Đằng nhìn trận pháp trước mắt, trong mắt lóe lên một tia sáng.
Ngay cả trong mắt Huyền Nguyên Võ ở bên cạnh cũng lóe qua một tia kinh ngạc.
Tuy trận pháp trước mắt này khẳng định không khốn được hắn, nhưng mà vẫn có thể ngăn cản vị Thần cảnh là hắn một đoạn thời gian.
- Đây là do ngươi bố trí à?
Vương Đằng nhìn thoáng qua, sau đó lên tiếng hỏi.
- Vâng, tiền bối.
Thiên Cơ lão nhân nhẹ gật đầu.
Hắn vẫn rất có thiên phú về trận pháp nhất đạo, đáng tiếc không thể đột phá đến Thần Trận Sư, nếu không thì hắn có thể tự mình phong ấn dị tộc ngoại vực kia.
Mặc dù trận pháp Thánh giai cũng rất cường đại, nhưng muốn hoàn toàn vây khốn một vị Thần cảnh chân chính thì vẫn không làm được, nhiều nhất cũng chỉ có thể vây khốn Thần cảnh một chút thời gian.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn phải đi tìm kiếm ngoại viện.
- Tiền bối, dị tộc ngoại vực kia bị phong ấn ở trong này.
Thiên Cơ lão nhân cung kính nói với Vương Đằng.
- Ừm, chúng ta đi vào đi.
Vương Đằng gật đầu nói.
- Vâng, tiền bối.
Khi Thiên Cơ lão nhân đánh ra một thủ ấn, không gian hình thành từng tầng gợn sóng, một tầng ánh sáng trong suốt xuất hiện trước mắt mấy người, ngay sau đó, một cánh cửa chậm rãi hình thành.
- Mời tiền bối!
Vương Đằng bước ra, đi về phía cánh cửa trước mặt, theo sát phía sau là Huyền Nguyên Võ, cuối cùng là Thiên Cơ lão nhân.
Còn về chuyện trong trận pháp này có nguy hiểm gì hay không thì hai người Vương Đằng và Huyền Nguyên Võ căn bản cũng không để ý, bọn hắn cũng không cho rằng trận pháp này có thể làm tổn thương đến bọn hắn.
Đương nhiên, trước khi Vương Đằng nhìn thấy trận pháp này thì đã thấy rõ ràng tất cả những điều này, bao gồm cả cảnh tượng bên trong.
Tuy trận pháp Thánh giai rất không tồi, nhưng trong mắt Vương Đằng cũng chỉ là một thủ đoạn nhỏ tiện tay có thể phá mà thôi.
Dù sao thì hắn cũng là Thần Trận Sư, lại thêm thực lực của bản thân cường đại, loại suy nghĩ này không quá đáng chút nào.
Cho dù trước đó không có thủ ấn của Thiên Cơ lão nhân đánh ra, hắn cũng có thể dễ dàng ra vào khốn trận này.
- Sư huynh, ngươi trở về rồi.
Ngay khi mấy người bọn hắn vừa mới tiến vào trong trận pháp thì đột nhiên có một bóng người già nua đột nhiên xuất hiện.
- Sư đệ Thiên Tinh, trong khoảng thời gian ta rời khỏi, nơi này không xảy ra chuyện gì chứ?
Nhìn thấy người tới, Thiên Cơ lão nhân vội vàng lên tiếng dò hỏi.
Tuy trong khoảng thời gian hắn ở Vương triều Đại Càn cũng luôn quan sát động tĩnh trong Thiên Cơ cốc, nhưng dù sao hắn cũng không tận mắt nhìn thấy, cho nên vẫn có chút không yên lòng.
- Sư huynh, trong khoảng thời gian ngươi rời khỏi, nơi này cũng không xảy ra chuyện gì, nhưng mà ta cảm giác phong ấn kia hẳn là sẽ không kiên trì được bao lâu nữa.
Vẻ mặt Thiên Tình Tử cực kỳ nghiêm túc nói.
- Đúng rồi, sư huynh, hai vị này là?
Nhìn Vương Đằng và Huyền Nguyên Võ, ánh mắt Thiên Tình Tử lộ ra vẻ nghi hoặc.
Bởi vì hắn phát hiện, hắn lại không nhìn thấu tu vi của hai người này, mà hắn lại có thể cảm nhận được một loại áp bách cường đại từ trên người của hai người này.
Điều này nói rõ rằng tu vi của hai người này tuyệt đối cường đại hơn hắn rất nhiều.
Phải biết rằng hắn là cường giả Thánh cảnh, mặc dù chỉ là Thánh cảnh sơ kỳ, nhưng để cho hắn cảm nhận được áp bách như vậy thì chí ít cũng phải là người tu luyện Thánh cảnh đỉnh phong mới được.
- Hai vị tiền bối, vị này là sư đệ Thiên Tình Tử của ta, trong khoảng thời gian ta không ở đây, luôn là hắn phụ trách trấn thủ phong ấn ở đây.
Lúc này Thiên Cơ lão nhân mới nhớ tới, hắn còn chưa kịp giới thiệu cho mấy người kia, sau đó vội vàng nói:
- Sư đệ, vị này là tiền bối Vương Đằng, tông chủ Thái Sơ Thần Tông, vị này là...
Thiên Cơ lão nhân đột nhiên dừng lại, bởi vì hắn phát hiện, đến bây giờ, hắn cũng còn không biết tên của vị này, chỉ biết là vị này còn cường đại hơn hắn.
Tất nhiên, chủ yếu cũng là do tâm trạng vội vàng của hắn lúc trước.
- Lão phu tên là Huyền Nguyên Võ.
Huyền Nguyên Võ mở miệng nói.
- Huyền Nguyên Võ? Huyền...
Nghe thấy cái tên này, Thiên Cơ lão nhân và Thiên Tinh Tử đầu tiên là sững sờ, sau đó giống như nhớ ra cái gì đó.
- Ngài là tiền bối Huyền Nguyên Võ? Vị kia trong sơn mạch Yêu Thú?
Trên mặt Thiên Tình Tử nhất thời lộ ra vẻ giật mình.
Tuy hắn chưa từng gặp vị ở sơn mạch Yêu Thú kia, nhưng hắn vẫn nghe nói về đại danh của vị ở sơn mạch Yêu Thú.
Dù sao thì đây chính là vị Thần cảnh duy nhất của vực Thiên Phong.
Một vị lão cổ từ Thượng Cổ vẫn còn sống sót đến giờ!
Ngay cả Thiên Cơ lão nhân cũng không thể bảo trì được tâm cảnh bình ổn, hắn không ngờ rằng người vẫn luôn theo bên cạnh mình lại là vị kia trong sơn mạch Yêu Thú.
- Không sai, chính là lão phu!
Trên mặt Huyền Nguyên Võ lộ ra mỉm cười.
Quả nhiên, đại danh của hắn vẫn rất có tiếng ở trong nhân loại, nhìn hai người kia kìa, vừa nghe đến tên của hắn đã lộ ra bộ dáng khiếp sợ như vậy.
- Thật sự là quá tốt, có tiền bối ngài ở đây, vậy thì dị tộc ngoại vực kia chắc chắn không chạy thoát được!
Thiên Tình Tử nhất thời kích động nói.
- Chỉ là một dị tộc ngoại vực nho nhỏ mà thôi, có lão phu ở đây, tuyệt đối...
- Được rồi, nói nhảm đừng nhiều lời, mang ta tới đó nhìn xem.
Đúng lúc này, Vương Đằng ngắt lời trang bức của Huyền Nguyên Võ.
Lần này bọn hắn tới đây chính là muốn làm chính sự, sao có thể lãng phí thời gian được.
Lại nói, bây giờ là thời gian để Huyền Nguyên Võ ngươi trang bức à? Cũng không nhìn tình cảnh nơi này một chút đi.
- Tiền bối Vương Đằng, ta sẽ dẫn ngài qua đó.