Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 573 - Chương 573. Thái Sơ Thần Tông Đáng Sợ

Chương 573. Thái Sơ Thần Tông Đáng Sợ Chương 573. Thái Sơ Thần Tông Đáng Sợ

Nhưng đối với những người của những đại thế lực này thì chút chi phí này căn bản cũng không là gì.

Đương nhiên, càng nhiều người chỉ có thể đứng ở trên đường phố hoặc là một số nơi hẻo lánh khác, chen chúc trong đám người nhìn về phương hướng lôi đài quảng trường.

Tuy nhân số rất nhiều, nhưng trật tự ở đây cũng rất tốt.

Bởi vì có một lượng lớn người tu luyện trong Võ Đấu Trường đang duy trì trật tự ở hiện trường, mà ở giữa không trung, còn có mấy đạo nhân vật tản ra Thánh uy cường đại đang chú ý đến tất cả những chuyện này.

Đây cũng là nguyên nhân không ai dám can đảm gây chuyện!

- Thực lực của Thái Sơ Thần Tông này thật đúng là đáng sợ! Mới chỉ là thu nhận đệ tử mà đã xuất động mấy vị Thánh cảnh để duy trì trật tự rồi.

Một người trong đám người nhỏ giọng nói.

Về phần tại sao hắn lại chắc chắn như vậy, mấy vị Thánh cảnh kia chỉ là duy trì trật tự, mà không phải người chủ trì thu nhận đệ tử, thật ra cũng rất đơn giản, đó là bởi vì giữa lôi đài ở quảng trường còn trưng bày năm cái ghế dựa hư không.

Một cái ở giữa, hai bên trái phải mỗi bên hai cái, rất hiển nhiên đây là chuẩn bị cho cường giả Thái Sơ Thần Tông thu nhận đệ tử.

- Đúng vậy, cũng không biết Thái Sơ Thần Tông có bao nhiêu cường giả? Đều là những người có thực lực gì?

- Không biết tông chủ Thái Sơ Thần Tông có tới hay không?

- Các ngươi nói xem thực lực của tông chủ Thái Sơ Thần Tông là cái gì?

- ...

Vô số người đang châu đầu ghé tai thảo luận, tiếng nghị luận không ngừng vang lên.

Lúc này, trong một gian tửu lâu xung quanh quảng trường, một nam tử trung niên thông qua cửa sổ, nhìn thấy mấy bóng người tản ra khí tức khủng bố giữa không trung, trong mắt lóe lên một tia kỳ dị.

- Không ngờ ngay cả mấy người bọn họ cũng đã đột phá đến Thánh cảnh!

Hắn không xa lạ gì với mấy bóng người trên không trung, thậm chí có thể nói là rất quen thuộc.

Dù sao thì những người đó cũng là cao tầng trong Võ Đấu Trường, có thể nói là có tiếng tăm lừng lẫy.

Trên thực tế, một số tửu lâu, trà lâu, cường giả của các đại thế lực xung quanh quảng trường cũng đều nhận ra thân phận của mấy vị Thánh cảnh kia trên không trung.

Thậm chí có người còn có vài phần giao tình với những người đó, nhưng bây giờ trong lòng bọn họ đều sinh ra mấy phần hâm mộ.

Dù sao thì đột phá đến Thánh cảnh đã hoàn toàn không cùng một đẳng cấp với những người bọn họ.

Đồng thời, trong lòng bọn họ cũng cảm thấy chấn kinh đối với thực lực của Thái Sơ Thần Tông.

Dù sao thì cường giả Thánh cảnh bất luận là ở thế lực nào cũng đều là nhân vật lão tổ của một phương.

Nhưng bây giờ, Thái Sơ Thần Tông chỉ vẻn vẹn chỉ là thu nhận đệ tử mà đã xuất động mấy vị Thánh cảnh duy trì trật tự, cho dù là Chính Đạo môn cũng không có thủ bút lớn như vậy.

Cũng không phải là nói Chính Đạo môn không có nhiều cường giả Thánh cảnh như vậy, mà là Chính Đạo môn tuyệt đối không thể làm như vậy.

Dù sao thì cường giả Thánh cảnh cũng là nội tình của một đại thế lực, mỗi một người đều có thân phận vô cùng tôn quý, sao có thể tự hạ thân phận làm chuyện duy trì trật tự được.

Cho dù là chủ trì chuyện thu nhận đệ tử, có thể xuất hiện một vị Thánh cảnh, cũng là một chuyện lớn không tầm thường.

Nhưng hiện tại bọn hắn lại có thể nhìn thấy cái gì, mấy vị Thánh cảnh cùng nhau hiện thân cũng chỉ để duy trì trật tự ở hiện trường.

Cho dù Võ Đấu Trường đã hoàn toàn thần phục Thái Sơ Thần Tông, cho dù mấy vị giữa không trung này đều là trưởng lão của Võ Đấu Trường, cho dù...

Nhưng dù sao thì đây cũng là cường giả Thánh cảnh, nhân vật cấp bậc lão tổ một phương!

Nhưng từ điều này cũng có thể thấy được sự cường đại của Thái Sơ Thần Tông!

- Chuẩn bị một chút, chờ lát nữa sẽ đến lúc chúng ta ra sân.

Phương Húc nói.

- Đại sư huynh, ta có chút khẩn trương.

Lưu Linh nhìn Phương Húc, có chút khẩn trương nói.

- Lục sư muội, thả lỏng một chút, chờ lát nữa sau khi rời khỏi đây, muội cứ việc ngồi ở vị trí trước là được rồi, không cần làm gì hết, tất cả đều có ta.

Phương Húc an ủi.

- Ta đã biết, đại sư huynh.

Lưu Linh hít một hơi thật sâu, dùng sức nhẹ gật đầu.

Vốn lần thu nhận đệ tử này là do sư thúc tự mình ra mặt, nhưng ngay vừa rồi, sư thúc truyền âm cho bọn họ, lần thu nhận đệ tử này là do năm người bọn họ ra mặt.

Còn về lý do thì rất đơn giản:

- Năm người các ngươi đều đã là nhất phong chi chủ, vừa vặn lần này thu nhận đệ tử sẽ do năm người các ngươi đến chủ trì, các ngươi cũng có thể chọn lựa một bộ phận đệ tử ưu tú để làm môn hạ của mình.

Cho nên hắn năm người Phương Húc mới tạm thời thụ mệnh, tiếp nhận trách nhiệm này.

Nếu nói không khẩn trương thì đương nhiên là không thể nào, dù sao đây vẫn là lần đầu tiên bọn hắn chủ trì một sự kiện lớn như vậy.

Chỉ riêng nhân số xung quanh quảng trường đã không dưới một triệu người, huống chi còn có người tu luyện đang không ngừng chạy về phía nơi này.

Đương nhiên, ngoại trừ Lưu Linh đặc biệt khẩn trương ra thì bốn người Phương Húc cũng chỉ là có chút khẩn trương mà thôi, dù sao thì tu vi của bọn họ vẫn còn đó.

Thời gian từng phút trôi qua, rất nhanh đã đến giữa trưa.

- Được rồi, chúng ta hiện thân thôi!

- Vâng, đại sư huynh!

...

- Ong...

Hư không trên lôi đài trên quảng trường đột nhiên xuất hiện một vết nứt không gian, năm bóng người tuổi trẻ từ trong đó đi ra.

Người cầm đầu mặc một bộ thanh sam, khí chất trác tuyệt, khuôn mặt anh tuấn.

Mà ở phía sau hắn là ba nam một nữ, đều là anh tư bừng bừng, khí vũ hiên ngang.

Từ trên người năm người phát ra uy áp cường đại, trực tiếp bao phủ mọi người ở đây.

Một luồng uy áp này giống như hồng thuỷ, không thể chống lại, áp đảo mấy triệu người tu luyện đang ở tại chỗ, dưới áp đảo kinh khủng này, trong lòng mấy triệu người đều dâng lên ý niệm chống cự khó có thể, không dám ngẩng đầu nhìn thẳng năm bóng người trên lôi đài trống không kia.

Cho dù là những trưởng lão của các đại thế lực trong tửu lâu, trà lâu kia cũng sẽ cảm thấy khủng hoảng trong lòng.

Bình Luận (0)
Comment