Vương Đằng sử dụng đại thần thông di chuyển không ít linh mạch đến, lại thêm đại trận tụ lại linh khí, điều này mới làm cho hoàn cảnh tu luyện trong Thái Sơ Thần Tông không kém hơn mấy đại thế lực Chính Đạo môn.
Mà đây cũng là nguyên nhân vì sao Vương Đằng không di chuyển tông môn.
Còn về linh khí nồng đậm trong Hạo Thiên Tử Tháp hoàn toàn là vì Thần Thạch.
Với thực lực hiện giờ của Vương Đằng, bố trí mấy đại trận vẫn có thể chuyển hóa Thần Lực trong Thần Thạch thành Linh lực.
Mà những Linh lực này được chuyển hóa từ Thần lực bên trong Thần Thạch thành, không chỉ có thể giúp người tu luyện hấp thu luyện hóa, mà còn có thể chậm rãi cải thiện thể chất và thiên phú tu luyện của người tu luyện.
Tuy hiệu quả chậm chạp, nhưng cũng là chỗ tốt hiếm có.
Dù sao thì bảo vật có thể cải thiện thể chất và thiên phú tu luyện đều vô cùng trân quý.
Đây cũng chính là chỗ tốt ở Thái Sơ Thần Tông mà những nơi khác căn bản không thể nhận được.
Có thể nói, Vương Đằng hoàn toàn là đang dốc hết vốn liếng.
Tuy chỉ dùng không đến 100 viên Thần Thạch trung phẩm!
Nhưng lại hoàn toàn có thể chèo chống những đệ tử này tu luyện mười mấy hơn trăm năm!
…
Nam Vực, Cổ Thành.
Trong một trang viên to lớn trong thành.
Một người đàn ông trung niên mặc cẩm bào màu vàng chắp hai tay sau lưng, đứng ở trong đình giữa hồ, lặng lẽ nhìn cảnh tượng đàn cá tranh giành đồ ăn trong hồ nước.
Sau lưng nam tử trung niên còn có một gã hộ vệ cung kính đứng vững.
Chỉ nghe hộ vệ kia cung kính nói với nam tử trung niên:
- Tam gia, bên Thiên Tinh lâu truyền đến tin tức, trong thành có một thiếu niên đang nghe ngóng tin tức của Hồn Sư ở xung quanh.
- Tra rõ ràng thân phận là gì không?
Giọng nói đạm mạc của nam tử trung niên truyền ra, thân thể không có chút động đậy nào, ánh mắt vẫn như cũ đang quan sát cảnh nhóm cá tranh giành đồ ăn trong hồ nước.
- Bẩm Tam gia, tạm thời còn chưa tra ra thân phận của thiếu niên kia, nhưng nghe Thiên Tinh lâu nói, chắc là thiếu niên kia muốn trở thành một Hồn Sư.
Tên hộ vệ cung kính trả lời.
- Hồn Sư?
Nghe nói như vậy, cuối cùng nam tử trung niên cũng thu hồi ánh mắt lại.
Chỉ thấy đây là một nam tử nhìn qua tuổi tác hơn ba mươi tuổi, dáng người cao gầy, khuôn mặt anh tuấn, trên người tản ra một loại khí chất đặc biệt, chỉ là ánh mắt có chút âm lãnh, giống như một con rắn độc đang ẩn núp.
- Đúng vậy, Tam gia, thiếu niên kia không chỉ tìm hiểu tin tức về Hồn Sư, mà còn đang cố ý thu mua một số công pháp tu luyện của Hồn Sư.
Tên hộ vệ trả lời.
- Ha ha, như vậy phải không?
Trên mặt nam tử trung niên lộ ra một nụ cười khó hiểu, nói:
- Mang thiếu niên kia đến gặp ta.
- Vâng, Tam gia!
Là hộ vệ đi theo Tam gia nhiều năm, hắn rất rõ ràng một đạo lý, đó chính là chuyện không nên hỏi thì đừng hỏi, chỉ cần làm tốt bổn phận của mình là được rồi.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn có thể đi theo bên cạnh Tam gia lâu như vậy.
Nhìn bóng dáng hộ vệ rời khỏi, trong mắt hắn lóe lên một tia thần thái không hiểu.
Ở Nam Vực, Hồn Sư quả thật là cừu địch của những hệ thống người tu luyện khác, nhưng không có nghĩa là những người tu luyện khác thật sự nguyện ý tìm Hồn Sư gây chuyện.
Ngoại trừ những người tu luyện thật sự có thù hận với Hồn Sư ra thì cũng chỉ có những thế lực lớn kia mới dám tìm Hồn Sư gây chuyện.
Dù sao thì thủ đoạn của Hồn Sư quả thật quỷ dị khó lường, người tu luyện bình thường căn bản không phải là đối thủ, hoặc là nói chỉ sợ còn chưa nhìn thấy mặt Hồn Sư đã bị giết chết.
Chỉ có những thế hệ có thần hồn cường đại hoặc là thực lực đủ cường đại mới có thực lực chống lại Hồn Sư.
Trên thực tế, lúc trước, hệ thống Hồn Sư ở Nam Vực cũng có một tông môn tồn tại, tên là Hồn Tông.
Tuy nhân số không sánh bằng những người tu luyện trong hệ thống còn lại, nhưng thực lực lại vô cùng cường đại, có không ít hồn sư Thần cảnh.
Ngay lúc đó, Hồn Tông ở Nam Vực có thể nói là như mặt trời giữa trưa, những thế lực lớn khác căn bản không dám tiếp xúc với sức ảnh hưởng của nó.
Cho dù là Cổ Tu nhất hệ cũng không dám tùy tiện trêu chọc Hồn Tông.
Nhưng từ sau kiếp nạn kia, Hồn Sư nhất hệ gặp tai họa ngập đầu, rất nhiều cường giả Hồn Sư vẫn lạc, ngay cả Hồn Sư Thần cảnh cũng vẫn lạc không ít, cuối cùng chỉ còn lại có một vị Hồn Sư Thần cảnh là lão bất tử vẫn còn kéo dài hơi tàn trong bóng tối.
Mà tất cả những điều này đều là nguyên nhân dẫn đến sự diệt vong của Hồn Tông.
Từ sau kiếp nạn không lâu, Nam Vực đã nhấc lên một trận cuồng nhiệt phong bạo Diệt Hồn.
Nguyên nhân có một trận phong bạo như vậy, một là bởi vì lúc trước Hồn Tông quả thật đã đắc tội không ít đại thế lực, những đại thế lực kia đã sớm không vừa mắt Hồn Tông, chỉ là lúc trước trở ngại thực lực của Hồn Tông cường đại nên chỉ là giận mà không dám nói gì.
Nhưng mà sau khi trải qua kiếp nạn, thực lực Hồn Tông đã bị tổn hại nặng, những đại thế lực như bọn họ cũng có thực lực phản kích.
Tuy dưới kiếp nạn, những đại thế lực như bọn họ cũng tổn thất nặng nề, nhưng so với Hồn Tông lúc trước thì tốt hơn rất nhiều.
Nắm chắc lựa chọn đánh chó mù đường, rất nhiều đại thế lực liên hợp lại, phát động phong bạo Diệt Hồn.
Thứ hai là bởi vì rất nhiều đại thế lực cũng thèm thuồng tư nguyên của Hồn Tông, và các loại truyền thừa Hồn Sư.
Cho dù những người như bọn hắn biết muốn trở thành Hồn Sư rất khó, nhưng những đại thế lực như bọn hắn vẫn rất thèm thuồng.
Trong cùng cảnh giới, trên cơ bản Hồn Sư ở vào trạng thái vô địch.
Sau khi rất nhiều đại thế lực nhấc lên phong bạo Diệt Hồn, cũng có vô số thế lực nhỏ cùng tấn công Hồn Sư.
Dù sao thì những đại thế lực này cũng động thủ, những thế lực nhỏ như bọn hắn cũng nên tỏ thái độ một chút, huống chi, nếu Hồn Tông bị tiêu diệt thì bọn h ắn đi theo những đại thế lực cũng có canh uống.
Còn về chuyện duy trì trung lập, đó chính là bà ngoại không đau, cữu cữu không thích, nói không chừng sẽ bị rất nhiều đại thế lực tìm cớ bao che đệ tử Hồn Tông để tiêu diệt.