Phản Phái Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm (Dịch)

Chương 138 - Chương 138: Dương Nguyệt Minh Vay Tiền (2)

Chương 138: Dương Nguyệt Minh vay tiền (2) Chương 138: Dương Nguyệt Minh vay tiền (2)Chương 138: Dương Nguyệt Minh vay tiền (2)

Chương 138: Dương Nguyệt Minh vay tiền (2)

Tuy nhiên, năng lực mới của cậu lại khiến Vương Chấn Hưng hơi chấn động.

[ Năng lực / Ngón tay vàng: Tàng hình (ghi chú: Trong 24 giờ chỉ có thể sử dụng một lần, mỗi lần duy trì liên tục trong nửa giờ) ]

'Chẳng trách lại kiêu ngạo như vậy, hóa ra là có được năng lực mới. Nhưng tại sao năng lực cậu ta có được đều hèn hạ thế nhỉ?' Vương Chấn Hưng thầm nghĩ.

Trước là thấu thị, giờ là tàng hình. Hai loại năng lực này quả thực sinh ra để làm chuyện xấu xa. Dù vậy, Vương Chấn Hưng cũng có chút ao ước khả năng tàng hình này.

"Anh rể tương lai, anh... anh có thể cho em mượn ít tiền không?" Dương Nguyệt Minh im lặng ăn vài miếng cơm, đột nhiên lên tiếng.

"Tiểu Minh, em muốn tiền làm gì?" Dương Nguyệt Thiền chưa đợi Vương Chấn Hưng trả lời, cảm thấy yêu cầu của em trai quá đường đột, liền giành hỏi trước.

"Em... em có việc gấp, cần khoảng 300 ngàn." Dương Nguyệt Minh ấp úng nói.

"300 ngàn... Em muốn giúp Ngữ Mộng vay tiền phải không?" Dương Nguyệt Thiền lập tức đoán ra.

Cô đã biết tin cha Lâm Ngữ Mộng bị suy thận, trước đó còn mang ít trái cây đến bệnh viện thăm hỏi và đưa ba nghìn tệ. Đó là điều tốt nhất mà cô có thể làm, bởi vì tình hình gia đình cô cũng khó khăn, không có khả năng giúp đỡ nhiều hơn.

"Đúng vậy." Dương Nguyệt Minh biết không thể chối cãi, đành thừa nhận.

"Lâm Ngữ Mộng? Là cô gái vừa nãy ở ngã tư sao?" Vương Chấn Hưng hỏi.

"Đúng, chính là cô ấy. Ba cô ấy bị suy thận, cần phải ghép thận, còn thiếu 300 ngàn phí phẫu thuật. Anh rể tương lai nổi tiếng là người tốt, chắc chắn sẽ cho em mượn số tiền này chứ?"

"Anh yên tâm, nhiều nhất một tháng, em sẽ trả lại anh." Dương Nguyệt Minh thề thốt.

"Tiểu Minh, chuyện này sao em không bàn bạc với chị trước?" Dương Nguyệt Thiền cau mày nhìn em trai.

Lời nói vừa roi của Dương Nguyệt Minh rõ ràng là đang ép buộc đạo đức. Ngay cả cô là chị gái nghe xong cũng thấy khó chịu.

"Tiểu Thiền, không sao, chỉ là 300 ngàn thôi. Cứu người trong cơn nguy khốn luôn là nguyên tắc của anh. Nếu anh không biết thì thôi, nhưng đã biết thì không thể làm ngơ!" Vương Chấn Hưng hào phóng nói.

"Cảm ơn anh rể tương lai, ăn xong em sẽ đưa số tài khoản cho anh, anh chuyển tiên cho em là được!" Dương Nguyệt Minh vui mừng khôn xiết.

"Chuyển tiền cho em làm gì?" Vương Chấn Hưng cười hỏi.

“Anh rể tương lai, sao anh lại đổi ý rồi?"

Nghe Vương Chấn Hưng không đưa tiền trực tiếp cho mình, Dương Nguyệt Minh lập tức tỏ vẻ không vui.

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

"Nếu Lâm Ngữ Mộng cần tiền, anh đưa thẳng cho cô ấy chẳng phải xong rồi sao? Một bước đến nơi, đỡ mất công, tại sao lại phải đưa tiền cho em?” Vương Chấn Hưng thản nhiên hỏi ngược lại.

"Là thế này, em định mượn anh 300 ngàn, anh đưa tiền cho em, đợi em có tiên, em sẽ trả lại anh." Dương Nguyệt Minh giải thích.

Cậu đã âm thầm tính toán, mượn Vương Chấn Hưng 300 ngàn, sau đó lợi dụng khả năng tàng hình đi trộm của cải của Vương Chấn Hưng, rồi trả lại cho anh ta 300 ngàn.

Như vậy, Dương Nguyệt Minh chẳng những không mất một xu, còn chiếm được hảo cảm của Lâm Ngữ Mộng, quả thực không thể hoàn hảo hơn.

"Dương Nguyệt Minh, em lấy gì để trả?" Dương Nguyệt Thiên nghe vậy, không khỏi chen vào một câu.

Cô tuy yêu thương em trai, nhưng không phải kiểu người dung túng mù quáng.

Hiện tại với tình trạng của Dương Nguyệt Minh, làm sao có thể kiếm được tiền? Vậy mà dám hứa hẹn sẽ trả, rõ ràng là định quyt nợ.

"Tóm lại em có cách của eml" Dương Nguyệt Minh khăng khăng, có khả năng tàng hình, còn sợ thiếu tiên sao? Kiếm 300 ngàn dễ như trở bàn tay.

"Tốt, vậy em đem 100 ngàn tiền thuốc men kia trả lại bệnh viện trước đi, ngay lập tức." Dương Nguyệt Thiền nói.

"Em...' Dương Nguyệt Minh cứng họng.

Giữa ban ngày ban mặt làm việc đó không tiện, huống hồ đây lại là khu dân cư nghèo, có lẽ trộm cắp đến khu vực này cũng chỉ biết khóc mà đi.

"Tiểu Thiền, em đi gọi Lâm Ngữ Mộng qua đây." Vương Chấn Hưng nói.

"Cũng được, Ngữ Mộng dạo này nhà có chuyện lớn, chắc cũng không có tâm trạng nấu cơm, vừa hay gọi cô ấy qua đây ăn cùng." Dương Nguyệt Thiền đứng dậy, nhanh chóng gọi Lâm Ngữ Mộng tới.

Lâm Ngữ Mộng rụt rè, đến đây cũng ngại ngồi xuống, vẫn là bị Dương Nguyệt Thiền kéo ngồi xuống.

Vương Chấn Hưng mượn bút của Dương Nguyệt Thiền, viết xoẹt xoẹt vài cái trên tờ chi phiếu, đặt trước mặt Lâm Ngữ Mộng.

"Đây là 300 ngàn, mau chóng để cho bố cô phẫu thuật." Vương Chấn Hưng nói.

Lâm Ngữ Mộng ngây người, nửa ngày mới nói: “Anh... Anh cũng không quen tôi, tại sao lại giúp tôi?"

"Ngữ Mộng, là em cầu xin anh rể tương lai của em đấy." Dương Nguyệt Minh vội vàng tiếp lời, định tranh công.

Không ngờ, Dương Nguyệt Thiền lại lập tức phá đám: "Đừng nghe Tiểu Minh nói bậy, không liên quan gì đến nó. Là bạn trai chị lương thiện, thích giúp đỡ người khác, anh ấy là nhà từ thiện nổi tiếng Vương Chấn Hưng, cái tên này chắc em cũng nghe qua rồi nhỉ?"
Bình Luận (8)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Chà... thảo nào cắn 1 cái là sẽ trẻ mãi ko già
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Chỉ có bọn nít ranh mới phải chọn, a đớp tất
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
chetcondime thiệt chứ=)))))))
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Vailon khoản tương đương ạ, 2 bộ liếm cẩu trc t đọc toàn là hoàn 1/10 số tiền tiêu đc
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Thề tội a Phàm vcl
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Hmmm, trong số những thg main thì thg họ Lục này có vẻ là ổn nhất, ổn nhất trong số những thg main thôi, sao chép tác phẩm nhưng đây là thế giới song song, ko tồn tại những tác giả gốc kia nên đạo cũng ko hại ai, chỉ có cái dốt là ko biết rèn văn phong, khộ cái nữa là quen bạn gái 10 năm thậm chí sắp cưới mà xa nhất cũng chỉ là nắm tay, với 1 thg có khí vận chi tử như vậy là thực sự đen, đọc đến đây thì thấy bộ này thẩm khá tốt, nhân vật đối lập với a Vương thì khá đần (sảng văn thì cũng ko đòi hỏi nhiều), còn dàn hậu cung của main thì quá mù quáng (giải thích là do tính năng của hệ thống buff nam chính của chúng ta thì cũng tạm chấp nhận). 
Đánh giá theo thể loại thì 8/10
Đánh giá theo độ thưởng thức chung đối với truyện Trung thì 6.5/10.
Để cho dễ hình dung thì bộ này là Ta trời sinh là nhân vật phản diện nhưng với bối cảnh đô thị.
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Lozme thg "main" chơi ngãi
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Thg main khốn nạn vãi nồi, trốn chạy 1 mình bỏ lại mẹ, cũng ko cho mẹ có người đàn ông khác, để mẹ sống 1 mình, nhờ người chú quên biết chăm sóc mẹ giùm mình, biết là do vài phản diện và điểm phản diện nên mới sanh địch ý với ông chú nhưng thái độ vẫn khó chịu vcl, nửa đêm bắt ông chú (đéo biết là có quan hệ máu mủ j ko) ra đón mình về tới nhà thấy gia cảnh của mẹ đẻ lại có ý trách móc ông chú? Tại ai mà ra? Ditme là tại cmm chứ tại ai? Gây chuyện xong chạy để mẹ với chú gánh, lúc về m còn muốn đòi hỏi thì t chịu.
Trả lời
| 0