Phản Phái Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm (Dịch)

Chương 190 - Chương 190: Tiêu Vũ Cầu Viện

Chương 190: Tiêu Vũ cầu viện Chương 190: Tiêu Vũ cầu việnChương 190: Tiêu Vũ cầu viện

Chương 190: Tiêu Vũ cầu viện

Tiêu Vũ dần dan tỉnh táo lại, bắt đầu suy tư kế sách báo thù.

Bị thương ngoài da trên người anh cũng không có vấn đề lớn gì, nhưng kinh mạch bị thương, trong thời gian ngắn không cách nào hoàn toàn khôi phục, trừ khi có cao thủ dùng chân khí vì anh chữa trị.

Hơn nữa còn có một vấn đề càng lớn hơn chính là, dù cho vết thương của Tiêu Vũ có thể chuyển biến tốt, nhưng Tần Dật lại có sự giúp đỡ, mà anh không có.

Nếu như đi báo thù, vậy quá nửa lại muốn chịu thiệt.

'Ban đầu tính toán đợi sau khi Âm Dương Trường Xuân Công đến tầng cảnh giới thứ hai, sau đó đến Tống gia gặp mẹ, hiện tại xem ra nên qua sớm hơn... '

Tiêu Vũ sau khoảnh khắc suy tư, trong lòng đưa ra một quyết định gian nan.

Cha của Tiêu Vũ thuở còn trẻ đã phải lòng một tiểu thư dòng dõi võ thuật danh giá, hai người kết duyên và sinh ra Tiêu Vũ.

Dòng họ võ thuật này sở hữu một công pháp đặc thù, đòi hỏi người luyện phải đạt đến cảnh giới hoàn thiện trước khi kết hôn sinh con, nếu không sẽ tổn hại đến căn cơ võ học.

Mẹ của Tiêu Vũ, sở hữu thiên phú võ học hơn người, được gia tộc đặt nhiều kỳ vọng, việc phạm vào điều cấm chẳng khác nào tự hủy hoại tiền đồ võ thuật của chính mình.

Vì lý do này, cha của Tiêu Vũ bị phế bỏ võ công, trở thành một phế nhân.

Hậu quả là, sau khi Tiêu Vũ chào đời, phải theo cha rời khỏi gia tộc.

Kể từ đó, mẹ của Tiêu Vũ, Tiêu Vũ và cha của anh không còn gặp lại nhau.

Mất đi võ công, lại xa cách vợ, cha của Tiêu Vũ chìm đắm trong tuyệt vọng, suốt ngày say khướt.

Trước khi rời khỏi vùng núi hẻo lánh, Tiêu Vũ từng khoe khoang với cha, đợi đến khi võ công hoàn thiện, anh sẽ đường đường chính chính đến Tống gia, đón mẹ về đoàn tụ.

Đó chính là kế hoạch ban đầu của Tiêu Vũ.

Đáng tiếc, kế hoạch không theo kịp biến cố.

Để tìm kiếm sự trợ giúp từ các cao thủ trong Thanh Linh một cách nhanh chóng, Tiêu Vũ buộc phải tìm đến Tống gia.

Mặc dù cha của Tiêu Vũ năm đó phạm lỗi, nhưng Tiêu Vũ vẫn mang một nửa dòng máu của Tống gia.

Tống gia ít nhiều gì cũng sẽ nể mặt anh phân nào.

Sau khi suy nghĩ kỹ càng, Tiêu Vũ dựa theo địa chỉ mà cha đưa, đi đến một tòa nhà cổ kính.

"Cha tôi là Tiêu Phong, mẹ là Tống Tịnh Huyên, tôi tên là Tiêu Vũ."

Trải qua một phen khó khăn, Tiêu Vũ cuối cùng cũng gặp được trưởng bối trực hệ của Tống gia, sau đó tự giới thiệu thân phận.

Chuyện cũ hơn hai mươi năm trước gây ra không ít sóng gió, người thuộc thế hệ chú bác của Tống gia đều biết rõ sự việc này.

Nghe Tiêu Vũ nói vậy, sắc mặt nhiều người trở nên phức tạp.

Lão gia tử của Tống gia đã ẩn cư tu luyện nhiều năm, không còn quản lý chuyện gia tộc, hiện tại người đứng đầu Tống gia là Tống Vân Kỳ, anh trai của Tống Tịnh Huyên.

Nhìn cháu trai chưa từng gặp mặt này, Tống Vân Kỳ cảm xúc ngổn ngang.

Năm đó, lỗi lầm thuộc về Tiêu Phong, không liên quan đến Tiêu Vũ.

Hơn nữa, Tiêu Phong đã nhận sự trừng phạt, đồng thời tuân theo ước định rời khỏi Thanh Linh, chưa từng xuất hiện nữa.

Đối với Tiêu Vũ, Tống Vân Kỳ không hề oán hận.

Chỉ là, Tống Vân Kỳ chưa từng gặp cháu trai này, cảm giác đặc biệt xa lạ, không thể nào vừa gặp mặt đã vui vẻ chạy đến ôm chầm lấy.

"Cháu bị thương rồi, gặp phải khó khăn gì sao?" Nhìn thấy Tiêu Vũ mặt mũi bam dập, Tống Vân Kỳ đoán ra được đôi chút.

"Chỉ là bàn luận võ thuật bị thương nhẹ mà thôi, không có gì khó khăn, tôi đến đây chỉ muốn gặp mẹ tôi một lần."

Tiêu Vũ căm ghét Tống gia đã chia cắt gia đình anh, thậm chí từng nghĩ đến việc đánh người nhà họ Tống để trả thù cho cha, đương nhiên anh không muốn cầu xin sự giúp đỡ từ những người khác trong Tống gia.

"Được.

Tống Vân Kỳ gật đầu đồng ý.

Yêu cầu của Tiêu Vũ rất đơn giản, ông không có lý do gì để từ chối.

Hơn nữa, em gái Tống Tịnh Huyên vì chuyện năm đó mà luôn tự trách bản thân, giam mình trong một khu vườn nhỏ của Tống gia, nhiều năm qua chưa từng bước chân ra ngoài.

Tống Vân Kỳ rất yêu thương em gái, nhìn thấy em như vậy ông cũng vô cùng đau lòng.

Giờ đây Tiêu Vũ đến, nếu Tống Tịnh Huyên gặp được con trai, chắc hẳn sẽ vui lên đôi chút.

Tống Vân Kỳ sai một hậu bối dẫn Tiêu Vũ đến một khu vườn nhỏ trong Tống gia.

"Cô cô, bá phụ bảo con dẫn một người đến gặp cô cô."

Đi đến trước khu vườn, người hậu bối của Tống gia nhẹ nhàng gõ cửa, lên tiếng.

"Không gặp.

Giọng nói lạnh nhạt của một người phụ nữ vọng ra từ bên trong.

"Cô cô, người này là ...'

"Ta không gặp ai hết."

Người hậu bối Tống gia định giới thiệu nhưng bị giọng nói lạnh lùng cắt ngang.

"Mẹ, là con, con là Tiêu Vũ”

Tiêu Vũ không kìm được lên tiếng, giọng nói mang theo chút uất ức.

Giống như một đứa trẻ ham chơi bị mắng, về nhà mè nheo với mẹ.
Bình Luận (8)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Chà... thảo nào cắn 1 cái là sẽ trẻ mãi ko già
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Chỉ có bọn nít ranh mới phải chọn, a đớp tất
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
chetcondime thiệt chứ=)))))))
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Vailon khoản tương đương ạ, 2 bộ liếm cẩu trc t đọc toàn là hoàn 1/10 số tiền tiêu đc
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Thề tội a Phàm vcl
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Hmmm, trong số những thg main thì thg họ Lục này có vẻ là ổn nhất, ổn nhất trong số những thg main thôi, sao chép tác phẩm nhưng đây là thế giới song song, ko tồn tại những tác giả gốc kia nên đạo cũng ko hại ai, chỉ có cái dốt là ko biết rèn văn phong, khộ cái nữa là quen bạn gái 10 năm thậm chí sắp cưới mà xa nhất cũng chỉ là nắm tay, với 1 thg có khí vận chi tử như vậy là thực sự đen, đọc đến đây thì thấy bộ này thẩm khá tốt, nhân vật đối lập với a Vương thì khá đần (sảng văn thì cũng ko đòi hỏi nhiều), còn dàn hậu cung của main thì quá mù quáng (giải thích là do tính năng của hệ thống buff nam chính của chúng ta thì cũng tạm chấp nhận). 
Đánh giá theo thể loại thì 8/10
Đánh giá theo độ thưởng thức chung đối với truyện Trung thì 6.5/10.
Để cho dễ hình dung thì bộ này là Ta trời sinh là nhân vật phản diện nhưng với bối cảnh đô thị.
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Lozme thg "main" chơi ngãi
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Thg main khốn nạn vãi nồi, trốn chạy 1 mình bỏ lại mẹ, cũng ko cho mẹ có người đàn ông khác, để mẹ sống 1 mình, nhờ người chú quên biết chăm sóc mẹ giùm mình, biết là do vài phản diện và điểm phản diện nên mới sanh địch ý với ông chú nhưng thái độ vẫn khó chịu vcl, nửa đêm bắt ông chú (đéo biết là có quan hệ máu mủ j ko) ra đón mình về tới nhà thấy gia cảnh của mẹ đẻ lại có ý trách móc ông chú? Tại ai mà ra? Ditme là tại cmm chứ tại ai? Gây chuyện xong chạy để mẹ với chú gánh, lúc về m còn muốn đòi hỏi thì t chịu.
Trả lời
| 0