Phản Phái Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm (Dịch)

Chương 25 - Chương 25: Sóng Gió Kẹt Xe (2)

Chương 25: Sóng gió kẹt xe (2) Chương 25: Sóng gió kẹt xe (2)Chương 25: Sóng gió kẹt xe (2)

Chương 25: Sóng gió kẹt xe (2)

Vương Chấn Hưng biết chút kiến thức cấp cứu cơ bản, vì vậy anh tiến lên xem xét tình hình của người phụ nữ kia.

Người phụ nữ vẫn còn thở, hơn nữa không bị chấn thương do va đập.

Sau khi xem xét xong, Vương Chấn Hưng thở phào một hơi.

Bởi vì không cần làm mấy việc như hô hấp nhân tạo.

"Chỗ này bị kẹt xe thành như này, xe cấp cứu đến rồi cũng không vào được, giúp tôi chút, tôi cõng bà ấy ra ngoài."

Vương Chấn Hưng nói với Lưu Phương.

"Ừ ừ, được!" Lưu Phương gật đầu như giã tỏi, đỡ người phụ nữ, giúp Vương Chấn Hưng cõng người phụ nữ bị ngất lên lưng.

Người phụ nữ kia chắc cũng nặng gần chín mươi cân, thật sự không nhẹ.

Cũng may thể trạng Vương Chấn Hưng không tệ, có thể chịu được.

Tài xế của Vương Chấn Hưng đến, muốn cõng người dùm ông chủ.

Nhưng bị Vương Chấn Hưng từ chối.

Nếu đã muốn tạo ấn tượng tốt, loại chuyện như này đương nhiên anh phải tự mình làm.

Sau khoảng chừng năm phút, Vương Chấn Hưng đã cõng người đến đầu đoạn đường bị tắc, giao người cho nhân viên cứu hộ.

Điện thoại cấp cứu là Lưu Phương gọi.

Sau khi nhân viên cứu hộ nhận người, yêu cầu hai trăm tệ tiên chỉ phí.

"Còn phải thu phí?" Lưu Phương chỉ mang tiền mua thức ăn, sau khi mua xong, trên người bà chỉ còn lại mười mấy tệ.

"Xe cấp cứu không phải miễn phí đâu." Vương Chấn Hưng giải thích, hào phóng chỉ hai trăm tệ chi phí xe cấp cứu, còn ứng ra ba ngàn tệ phí thuốc men.

Sau khi thu tiên, xe cấp cứu nhanh chóng chở người đi.

"Chàng trai, cậu thật sự quá tốt bụng!" Lưu Phương thân thiện nhìn Vương Chấn Hưng.

'Chàng trai?

Vương Chấn Hưng dở khóc dở cười.

Trên tài liệu Lâm Khả Khanh điền không chỉ có tên họ của mẹ, còn có tuổi tác của mẹ.

Lưu Phương cũng chỉ 39 tuổi. .

Tính ra, Vương Chấn Hưng nhỏ hơn bà ba tuổi.

Có điều vẻ ngoài Vương Chấn Hưng nhỏ hơn tuổi thật rất nhiều, mà trước đây khi còn ở quê Lưu Phương thường làm việc đồng áng, gió thổi nắng phơi, đương nhiên có hơi nhanh già.

So sánh một chút, hai người nhìn như cách nhau một thế hệ.

"Dì, dì cũng rất tốt bụng, lúc nãy ở đó có nhiều người như vậy, thế mà cũng chỉ có dì dám lên giúp đỡ người phụ nữ đang hôn mê đó, thời buổi này không mấy ai sẵn lòng đỡ người khác ở trên đường đâu."

Vương Chấn Hưng cũng không sửa lại cách gọi.

Nếu cách biệt vai vế với Lưu Phương, vậy là cùng vai vế với Lâm Khả Khanh rồi.

Vừa hay.

"Lúc đó tôi cũng không nghĩ nhiều như vậy, thấy người hôn mê ngã trên đường không có động tĩnh gì liền qua đó xem thử."

Lưu Phương cũng từng nghe nói đến việc có người sẽ giả vờ bị ngã hay đột nhiên lăn ra để ăn vạ người có lòng tốt đến giúp.

Lúc này nhớ lại hành động vừa rồi, bà không khỏi nghĩ thôi đã sợ.

Nếu thật sự gặp phải loại chuyện này, đoán chừng lại gây thêm phiên phức cho con cái.

Nhưng nếu cho Lưu Phương chọn lại lần nữa, bà vẫn sẽ làm như vậy.

"Dì, con còn phải đi làm, con đi trước đây." Tạo ấn tượng tốt xong rồi, Vương Chấn Hưng không nói nhiều thêm nữa.

"Được được, tôi cũng phải quay về làm bữa sáng cho chủ thuê rồi."

Lưu Phương cũng phản ứng lại, bà còn đang để thức ăn bên đường.

Đoạn đường ùn tắc cũng dần dần lưu thông lại như thường.

Vương Chấn Hưng ngôi trên chiếc Bentley đi đến tập đoàn Chấn Hưng.

Bộp!

Một chồng tài liệu cao một thước bỗng nhiên chất thành đống trên bàn làm việc của Lâm Khả Khanh.

Vương Chấn Hưng uy nghiêm ra lệnh: "Trong sáng nay phải xem hết đống tài liệu này, sắp xếp lại rồi báo cáo tóm tắt ngắn gọn đơn giản rõ ràng cho tôi."

"Một buổi sáng xử lý hết nhiều tài liệu như này?" Lâm Khả Khanh run ray.

"Có vấn đề gì sao?"

"Có... có thể cho thêm một buổi chiêu được không?” Lâm Khả Khanh cò kè một cách yếu ớt.

"Buổi chiêu cô còn có việc khác, cùng tôi đi gặp một đối tác làm ăn." Vương Chấn Hưng nói.

"Hả?" Lâm Khả Khanh tự biết tài ăn nói của mình không được tốt, sau khi nghe thấy lời này hai mắt cô không khỏi trợn tròn.

Mặt Vương Chấn Hưng không biểu cảm nhìn cô.

"Vâng, tuân lệnh thưa ông chủ!"

Lâm Khả Khanh biết đây là khúc dạo đầu trước khi ông chủ mắng người, nên theo phản ứng có điều kiện nhanh chóng đồng ý.

Thấy phản ứng của Lâm Khả Khanh, Vương Chấn Hưng âm thầm gật đầu.

Trải qua vài ngày dạy dỗ, thư ký nhỏ gần như phục tùng mọi chỉ thị liên quan tới công việc rồi.

Đây chính là thái độ Vương Chấn Hưng muốn nhìn thấy nhất.

Cả buổi sáng Lâm Khả Khanh đều bận rộn.

Mãi khi gần đến trưa cô mới tạm thời xử lý xong đống tài liệu và báo cáo sơ lược lại với Vương Chấn Hung.

"Không tệ, còn tưởng cô sẽ không làm xong."

Vương Chấn Hưng xem như vừa ý gật đầu.

Lâm Khả Khanh lộ ra nụ cười vui vẻ khi được khen, cô cảm tưởng mình như đã tạo ra thành tựu lớn lao, tự hào nhếch khóe miệng.

Vị ông chủ nghiêm khắc này không dễ gì mới khen người khác một câu.

Có thể nhận được một câu khen ngợi từ miệng anh thật sự không dễt

Lâm Khả Khanh chưa từng trải qua mấy chuyện tình cảm, không biết tình huống như này thật sự rất "nguy hiểm".

Khi một người phụ nữ dễ dàng bị một người đàn ông ảnh hưởng đến cảm xúc, cô ấy rất dễ rơi vào bể tình.
Bình Luận (8)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
4 Tháng Trước
Chà... thảo nào cắn 1 cái là sẽ trẻ mãi ko già
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
4 Tháng Trước
Chỉ có bọn nít ranh mới phải chọn, a đớp tất
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
4 Tháng Trước
chetcondime thiệt chứ=)))))))
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
4 Tháng Trước
Vailon khoản tương đương ạ, 2 bộ liếm cẩu trc t đọc toàn là hoàn 1/10 số tiền tiêu đc
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
4 Tháng Trước
Thề tội a Phàm vcl
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
4 Tháng Trước
Hmmm, trong số những thg main thì thg họ Lục này có vẻ là ổn nhất, ổn nhất trong số những thg main thôi, sao chép tác phẩm nhưng đây là thế giới song song, ko tồn tại những tác giả gốc kia nên đạo cũng ko hại ai, chỉ có cái dốt là ko biết rèn văn phong, khộ cái nữa là quen bạn gái 10 năm thậm chí sắp cưới mà xa nhất cũng chỉ là nắm tay, với 1 thg có khí vận chi tử như vậy là thực sự đen, đọc đến đây thì thấy bộ này thẩm khá tốt, nhân vật đối lập với a Vương thì khá đần (sảng văn thì cũng ko đòi hỏi nhiều), còn dàn hậu cung của main thì quá mù quáng (giải thích là do tính năng của hệ thống buff nam chính của chúng ta thì cũng tạm chấp nhận). 
Đánh giá theo thể loại thì 8/10
Đánh giá theo độ thưởng thức chung đối với truyện Trung thì 6.5/10.
Để cho dễ hình dung thì bộ này là Ta trời sinh là nhân vật phản diện nhưng với bối cảnh đô thị.
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
4 Tháng Trước
Lozme thg "main" chơi ngãi
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
4 Tháng Trước
Thg main khốn nạn vãi nồi, trốn chạy 1 mình bỏ lại mẹ, cũng ko cho mẹ có người đàn ông khác, để mẹ sống 1 mình, nhờ người chú quên biết chăm sóc mẹ giùm mình, biết là do vài phản diện và điểm phản diện nên mới sanh địch ý với ông chú nhưng thái độ vẫn khó chịu vcl, nửa đêm bắt ông chú (đéo biết là có quan hệ máu mủ j ko) ra đón mình về tới nhà thấy gia cảnh của mẹ đẻ lại có ý trách móc ông chú? Tại ai mà ra? Ditme là tại cmm chứ tại ai? Gây chuyện xong chạy để mẹ với chú gánh, lúc về m còn muốn đòi hỏi thì t chịu.
Trả lời
| 0