Phản Phái Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm (Dịch)

Chương 257 - Chương 257: Đạo Diễn Từ Vân Vận

Chương 257: Đạo diễn Từ Vân Vận Chương 257: Đạo diễn Từ Vân VậnChương 257: Đạo diễn Từ Vân Vận

Chuong 257: Dao dien Tu Van Van

Sau khi ăn sáng xong, Hàn Mi lập tức liên lạc với người bạn kia. Qua cuộc trò chuyện, cô biết được hiện có một công ty giải trí đang chuẩn bị bán. Hàn Mi xin thông tin liên lạc của công ty đó và đưa cho Vương Chấn Hưng.

Vương Chấn Hưng cất kỹ thông tin, trở về công ty, giao số điện thoại cho Lâm Khả Khanh, để cô ấy liên hệ và bàn bạc. Đối với công việc kinh doanh, hiện tại anh đã có thể làm ông chủ "rảnh rang”, nên tuyệt đối không muốn nhúng tay vào những việc vụn vặt. Dù sao, những việc anh cần giải quyết hiện tại cũng đã quá nhiều, có thể nói là trăm công nghìn việc, mỗi ngày đều bận rộn.

Trong một quán cà phê ấm cúng...

"Lâu quá không gặp, Tiểu Diệp đã trưởng thành thành một chàng trai tuấn tú rồi."

Một người phụ nữ xinh đẹp, thành thục, thanh lịch nhấp một ngụm cà phê, mỉm cười nhìn Diệp Quân Lâm đối diện.

"Dì, sao dì lại đột nhiên đến Thanh Linh?" Diệp Quân Lâm vốn lạnh lùng, khó có khi nở nụ cười ấm áp như lúc này.

"Dì định làm một bộ phim võ hiệp, đến đây tìm một tác giả tiểu thuyết võ hiệp nổi tiếng để bàn chuyện bản quyền." Người phụ nữ tài hoa giải thích ngắn gọn.

Diệp Quân Lâm gật đầu. Dì của anh tên là Từ Vân Vận, một nữ đạo diễn có tiếng trong ngành.

"Cháu đã học nghệ thành tài, sao không vê Quảng Lăng?" Từ Vân Vận hỏi.

"Nơi đó đã không còn chỗ cho cháu, về làm gì?" Khuôn mặt Diệp Quân Lâm lại trở về vẻ lạnh lùng thường trực.

"Chỉ cần cháu thành tâm xin lỗi ba cháu, ông ấy nhất định sẽ tha thứ." Từ Vân Vận khuyên nhủ.

"Chuyện năm đó cháu không sai, là người phụ nữ kia vu oan cho cháu. Cô ta muốn hủy hôn ước, nên mới cố ý hãm hại cháu." Sắc mặt Diệp Quân Lâm u ám.

"Chuyện đã qua lâu rồi, hôn ước cũng đã hủy bỏ. Thực ra ai đúng ai sai không còn quan trọng nữa, cũng không nên nhắc lại, bản chất đúng sai của chuyện này không còn ý nghĩa, bởi vì nó đã liên lụy đến quá nhiều thứ." Từ Vân Vận an ủi.

Diệp Quân Lâm trâm mặc một lát.

"Thôi, không nói chuyện này nữa. Dù cháu không muốn gặp ba, nhưng cũng nên gặp mẹ cháu chứ?" Từ Vân Vận chuyển chủ đề.

"Mẹ cháu vẫn khỏe chứ?" Sắc mặt Diệp Quân Lâm dịu đi đôi chút, hỏi.

"Rất khỏe, chỉ là thường xuyên nhắc đến cậu con trai này." Từ Vân Vận khẽ cười, cuối cùng cũng đi đúng hướng.

"Lúc cháu rời Quảng Lăng đi học nghệ, có nghe ngóng tin tức, nghe nói lão già đó lấy vợ mới, mẹ chắc chắn bị lạnh nhạt." Diệp Quân Lâm cười nhạt.

"Dù sao ông ấy cũng là ba cháu, mẹ cháu cũng không muốn hai ba con cứ mãi thù hận nhau." Từ Vân Vận nói.

Vẻ mặt Diệp Quân Lâm biến đổi, ánh mắt lóe lên tia lạnh lẽo, sau một hồi mới nói: "Cháu sẽ trở về Quảng Lăng, đòi lại công bằng cho chính mình." Thực ra anh cũng muốn nhanh chóng trở về, nhưng vì liên quan đến cái chết của Tiêu Vũ, hiện tại không thể rời khỏi phạm vi Thanh Linh, còn phải tiếp nhận thẩm vấn bất cứ lúc nào.

Từ Vân Vận biết anh bướng bỉnh, nên không khuyên nữa. Cô liếc nhìn đồng hồ, gọi nhân viên phục vụ mang thêm một cốc nước nóng, rồi lấy từ trong túi ra hai viên thuốc bắc màu nâu, nuốt xuống.

"Dì, bệnh của dì bây giờ thế nào rồi?" Nhìn thấy động tác uống thuốc của Từ Vân Vận, Diệp Quân Lâm mới nhớ ra một chuyện quan trọng.

"Vẫn vậy, phải uống thuốc mới có thể kiểm soát. Nhưng theo thời gian, liều lượng thuốc ngày càng tăng. Nhìn chung, bệnh tình vẫn trong tâm kiểm soát, không có vấn đề gì lớn." Từ Vân Vận nói.

"Để cháu bắt mạch cho dì." Diệp Quân Lâm lo lắng.

"Sư môn của cháu cũng dạy y thuật sao? Có đáng tin cậy không?" Từ Vân Vận ngạc nhiên, nửa tin nửa ngờ đưa tay ra.

Diệp Quân Lâm mỉm cười, đặt ngón tay lên cổ tay Từ Vân Vận, sắc mặt dần trở nên nghiêm trọng.

"Dì, tình huống của dì rất không ổn, dựa theo phán đoán của cháu, nếu như nội trong một tháng không tiến hành trị liệu, thì e là bệnh tình sẽ hoàn toàn bộc phát, tuyệt đối không phải uống thuốc là có thể khống chế nổi."

"Cháu... đừng hù dọa dì chứ." Từ Vân Vận mặt cắt không còn một giọt máu.

Cơn bệnh lạ này mỗi khi phát tác, toàn thân đau đớn như thiêu như đốt, khó mà diễn tả được.

"Cháu nào dám lấy chuyện này ra đùa giỡn với dì." Diệp Quân Lâm nghiêm nghị đáp.

"Vậy phải làm sao?" Giọng Từ Vân Vận lộ rõ vẻ lo lắng.

"Với y thuật hiện tại của cháu, muốn chữa khỏi hoàn toàn cho dì e là còn nhiều khó khăn. Tuy nhiên, lục sư phụ của cháu ở Thanh Linh nuôi dưỡng một kỳ vật chuyên lấy độc tố làm thức ăn. Kết hợp y thuật của cháu và sự trợ giúp của kỳ vật ấy, chắc chắn có thể chữa khỏi bệnh cho dì. Chỉ là..."

"Chỉ là gì?"

"Chỉ là trong quá trình trị liệu, có thể sẽ hơi... ngại ngùng, dì cần phải... hoàn toàn tin tưởng cháu." Diệp Quân Lâm ấp úng nói.

Gương mặt Từ Vân Vận ửng đỏ, mắt hơi mở to,'Nhóc con, cháu nói gì vậy? Lúc cháu đang quấn ta dì còn bế cháu đấy!"

"Dì đừng kích động. Muốn chữa khỏi bệnh, đây là điều không thể tránh khỏi." Diệp Quân Lâm khẳng định.
Bình Luận (8)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Chà... thảo nào cắn 1 cái là sẽ trẻ mãi ko già
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Chỉ có bọn nít ranh mới phải chọn, a đớp tất
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
chetcondime thiệt chứ=)))))))
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Vailon khoản tương đương ạ, 2 bộ liếm cẩu trc t đọc toàn là hoàn 1/10 số tiền tiêu đc
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Thề tội a Phàm vcl
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Hmmm, trong số những thg main thì thg họ Lục này có vẻ là ổn nhất, ổn nhất trong số những thg main thôi, sao chép tác phẩm nhưng đây là thế giới song song, ko tồn tại những tác giả gốc kia nên đạo cũng ko hại ai, chỉ có cái dốt là ko biết rèn văn phong, khộ cái nữa là quen bạn gái 10 năm thậm chí sắp cưới mà xa nhất cũng chỉ là nắm tay, với 1 thg có khí vận chi tử như vậy là thực sự đen, đọc đến đây thì thấy bộ này thẩm khá tốt, nhân vật đối lập với a Vương thì khá đần (sảng văn thì cũng ko đòi hỏi nhiều), còn dàn hậu cung của main thì quá mù quáng (giải thích là do tính năng của hệ thống buff nam chính của chúng ta thì cũng tạm chấp nhận). 
Đánh giá theo thể loại thì 8/10
Đánh giá theo độ thưởng thức chung đối với truyện Trung thì 6.5/10.
Để cho dễ hình dung thì bộ này là Ta trời sinh là nhân vật phản diện nhưng với bối cảnh đô thị.
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Lozme thg "main" chơi ngãi
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Thg main khốn nạn vãi nồi, trốn chạy 1 mình bỏ lại mẹ, cũng ko cho mẹ có người đàn ông khác, để mẹ sống 1 mình, nhờ người chú quên biết chăm sóc mẹ giùm mình, biết là do vài phản diện và điểm phản diện nên mới sanh địch ý với ông chú nhưng thái độ vẫn khó chịu vcl, nửa đêm bắt ông chú (đéo biết là có quan hệ máu mủ j ko) ra đón mình về tới nhà thấy gia cảnh của mẹ đẻ lại có ý trách móc ông chú? Tại ai mà ra? Ditme là tại cmm chứ tại ai? Gây chuyện xong chạy để mẹ với chú gánh, lúc về m còn muốn đòi hỏi thì t chịu.
Trả lời
| 0