Phản Phái Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm (Dịch)

Chương 354 - Chương 354: Danh Thiên Thiên Cổ

Chương 354: Danh thiên thiên cổ Chương 354: Danh thiên thiên cổChương 354: Danh thiên thiên cổ

Chương 354: Danh thiên thiên cổ

"Kỷ Huyền Tâm cũng thắt khăn lụa sao..." Trong lòng Diệp Quân Lâm dâng lên cảm giác chua xót.

Hắn và Kỷ Huyền Tâm từng có hôn ước, trong lòng hắn vẫn còn chút tình cảm đặc biệt dành cho cô.

Đồng thời, chính vì bị Kỷ Huyền Tâm nhục nhã hủy hôn, trong lòng hắn luôn ôm mối hận, muốn phải trả thù cô.

Nghĩ đến đây, Diệp Quân Lâm muốn thể hiện bản thân một chút.

Nếu như có thể khiến Kỷ Huyền Tâm để ý, sau đó lại cho cô biết người mà cô xem thường trước kia...

Càng nghĩ, Diệp Quân Lâm càng thấy thú vị.

Hắn mang theo nụ cười ẩn ý, bước tới một chiếc bàn đặt giấy bút, suy nghĩ một lát rồi nâng bút viết.

Một bài thơ cổ thể hiện chí khí tuổi trẻ nhanh chóng xuất hiện trên giấy.

Dưới cái tên tác giả Lâm Quân Dạ, cậu ta thu hút được sự chú ý của mọi người.

Rất nhiều người tò mò dừng lại đọc bài thơ, đều bị chí khí hào hùng trong đó khiến cho rung động.

Trên Lễ hội Lan Đài còn có vài vị lão học.

Sau khi xem qua bài thơ của Diệp Quân Lâm, họ đều khen ngợi là tác phẩm thượng thừa.

Những cô gái trẻ tuổi trong các thế gia đều dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn về phía cậu ta.

Diệp Quân Lâm mỉm cười tự tin, chỉ nghĩ ngợi một lát lại tiếp tục nâng bút.

Trong vòng ba nén nhang, hắn đã làm liên tiếp chín bài thơ, bài nào cũng là tác phẩm hay.

Càng lúc càng có nhiều người kéo đến thưởng thức tài năng của Diệp Quân Lâm.

Trong khi đó, các vị công tử của Quảng Lăng lại cảm thấy mất mặt.

Xét về số lượng tác phẩm hay, tất cả tài tử của Quảng Lăng gộp lại cũng không bằng một mình Diệp Quân Lâm.

Quảng Lăng từ xưa đã là nơi hội tụ văn nhân mặc khách, người có học thức luôn được tôn trọng và ngưỡng mộ.

Lâm Quân Dạ nhanh chóng trở thành tâm điểm chú ý của Lễ hội Lan Đài.

Còn các vị tài tử của Quảng Lăng thì đều lao đầu vào suy nghĩ, muốn làm ra được bài thơ hay để lấy lại danh dự cho Quảng Lăng.

Chỉ là, tuy họ đều cố gắng suy nghĩ, nhưng chẳng ai nâng bút viết được lời nào.

"Người có thể khiến tài tử Quảng Lăng cúi đầu, quả nhiên không tâm thường..." Lạc Trúc Huyên cảm thán.

"Tài tử cúi đầu, chẳng phải còn có tài nữ hay sao?" Vương Chấn Hưng mỉm cười, ánh mắt rơi trên gương mặt diễm lệ của Lạc Trúc Huyên.

"Lâm Quân Dạ kia chỉ tốn nửa canh giờ, tôi tự hỏi bản thân trong thời gian ngắn ngủi như vậy, không thể nào làm ra mười bài thơ thượng giai, thôi thì không nên múa rìu qua mắt thợ. Hơn nữa đây là thịnh hội của người trẻ, tôi chỉ như khách qua đường mà thôi." Lạc Trúc Huyên nhẹ giọng nói.

"Người từ ngoài đến giam đạp lên mặt mũi tài tử Quảng Lăng, cô là tài nữ Quảng Lăng sao có thể khoanh tay đứng nhìn, sao không thử xem sao? Mấy ngày qua thơ tôi làm, ngoài cô không ai nghe được, cô cứ lấy ra đi." Vương Chấn Hưng giật dây.

"Chẳng phải tôi sẽ bị coi là đạo văn sao?" Lạc Trúc Huyên giật mình.

"Tôi đưa cho cô, sao có thể tính là đạo? Hay cô xem tôi là người ngoài?" Vương Chấn Hưng hỏi.

"Làm sao có thể... Lạc Trúc Huyên vốn dĩ không muốn đôi co với anh, nghe anh nói vậy, liền đổi giọng: "Vậy tôi thử xem sao."

Dưới ánh mắt của đông đảo mọi người, Lạc Trúc Huyên đi tới trước một tấm bàn trải giấy Tuyên Thành trắng tinh, chậm rãi nâng bút.

Là tài nữ nổi tiếng Quảng Lăng, tuy Lạc Trúc Huyên đã lâu không xuất hiện nhưng danh tiếng vẫn còn đó.

Đương nhiên, những người hâm mộ này phân lớn là nam nhân trung niên, bởi vì chỉ có bọn họ mới được chứng kiến phong thái tuyệt thế của Lạc Trúc Huyên năm xưa. Người trẻ tuổi bây giờ chỉ biết đến Kỷ Huyền Tâm.

Mà trong số những người ủng hộ Lạc Trúc Huyên, Thôi Viễn là người cuồng nhiệt nhất.

Thôi Viễn ở trong đám đông không ngừng hò hét, cổ vũ cho Lạc Trúc Huyên.

Diệp Duệ Minh nghe mà chướng tai gai mắt, nhưng cũng chỉ liếc nhìn một cái. Thôi Viễn chẳng qua chỉ là một tên tâm thường, kẻ địch thực sự của ông không phải Thôi Viễn, mà là Vương Chấn Hưng.

Anh ấy đã để mình lên đài, chắc chắn là muốn xem thử tài văn chương của mình, mình tuyệt đối không thể để anh ấy thất vọng... '

Lạc Trúc Huyên tập trung suy nghĩ, trong đầu bỗng nhiên nảy ra dòng suy tưởng dạt dào.

Trong vòng nửa canh giờ, cô cũng làm ra mười bài thơ thượng giai, ngang tài ngang sức với Lâm Quân Dạ.

Đây đã là cực hạn của cô, nhưng vẫn chưa đủ để áp đảo Lâm Quân Dạ.

Do dự một chút, cô bèn đem những bài thơ gần đây khi du ngoạn cùng Vương Chấn Hưng viết ra.

Sau khi viết xong năm bài, cô mới cảm thấy tạm ổn, bèn dừng bút.

Các vị lão học đến xem xét, đều kinh ngạc đến run rẩy.

"Đây tuyệt đối là danh tác có thể lưu truyền thiên cổi"

Một lão học kích động đến mức suýt chút nữa quỳ xuống trước mặt Lạc Trúc Huyên.

Tài văn chương như vậy, quả thực là thiên nhân!

Trong nháy mắt, vô số tiếng hoan hô vang lên.

Tiêu điểm trong sân từ trên người Diệp Quân Lâm chuyển sang Lạc Trúc Huyên.
Bình Luận (8)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Chà... thảo nào cắn 1 cái là sẽ trẻ mãi ko già
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Chỉ có bọn nít ranh mới phải chọn, a đớp tất
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
chetcondime thiệt chứ=)))))))
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Vailon khoản tương đương ạ, 2 bộ liếm cẩu trc t đọc toàn là hoàn 1/10 số tiền tiêu đc
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Thề tội a Phàm vcl
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Hmmm, trong số những thg main thì thg họ Lục này có vẻ là ổn nhất, ổn nhất trong số những thg main thôi, sao chép tác phẩm nhưng đây là thế giới song song, ko tồn tại những tác giả gốc kia nên đạo cũng ko hại ai, chỉ có cái dốt là ko biết rèn văn phong, khộ cái nữa là quen bạn gái 10 năm thậm chí sắp cưới mà xa nhất cũng chỉ là nắm tay, với 1 thg có khí vận chi tử như vậy là thực sự đen, đọc đến đây thì thấy bộ này thẩm khá tốt, nhân vật đối lập với a Vương thì khá đần (sảng văn thì cũng ko đòi hỏi nhiều), còn dàn hậu cung của main thì quá mù quáng (giải thích là do tính năng của hệ thống buff nam chính của chúng ta thì cũng tạm chấp nhận). 
Đánh giá theo thể loại thì 8/10
Đánh giá theo độ thưởng thức chung đối với truyện Trung thì 6.5/10.
Để cho dễ hình dung thì bộ này là Ta trời sinh là nhân vật phản diện nhưng với bối cảnh đô thị.
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Lozme thg "main" chơi ngãi
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Thg main khốn nạn vãi nồi, trốn chạy 1 mình bỏ lại mẹ, cũng ko cho mẹ có người đàn ông khác, để mẹ sống 1 mình, nhờ người chú quên biết chăm sóc mẹ giùm mình, biết là do vài phản diện và điểm phản diện nên mới sanh địch ý với ông chú nhưng thái độ vẫn khó chịu vcl, nửa đêm bắt ông chú (đéo biết là có quan hệ máu mủ j ko) ra đón mình về tới nhà thấy gia cảnh của mẹ đẻ lại có ý trách móc ông chú? Tại ai mà ra? Ditme là tại cmm chứ tại ai? Gây chuyện xong chạy để mẹ với chú gánh, lúc về m còn muốn đòi hỏi thì t chịu.
Trả lời
| 0