Phản Phái Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm (Dịch)

Chương 391 - Chương 391: Lạc Đô Niên Tế (2)

Chương 391: Lạc Đô niên tế (2) Chương 391: Lạc Đô niên tế (2)Chương 391: Lạc Đô niên tế (2)

Chương 391: Lạc Đô niên tế (2)

“Chân gia có khách...'

Vương Chấn Hưng phát hiện Chân Kỳ đang tiếp đãi khách.

Những vị khách này đều ăn mặc sang trọng, khí chất bất phàm, có vẻ là người giàu có hoặc quyền thế.

Vương Chấn Hưng không tiện qua đó, bèn nhắn tin cho Chân Mịch.

Chân Mịch đang ở phòng khách, sau khi nhận được tin nhắn, liền viện cớ rời đi, tìm đến Vương Chấn Hưng ở một căn nhà nhỏ trong biệt phủ.

Căn nhà nhỏ thanh u, tao nhã, ngẩng đầu lên là trời sao lấp lánh, đưa mắt là vườn hoa rực rỡ, thường là nơi Chân Kỳ cùng bạn bè văn nhân tao nhã tụ họp.

"Sao nhà em lại có nhiêu khách thế?" Vương Chấn Hưng hỏi.

"Mấy hôm nữa là lễ tế, cha là một trong những người chủ trì tế lễ, nên đang bàn bạc với mọi người về việc tổ chức." Chân Mịch đáp.

Vương Chấn Hưng gật đầu. Nhiều nơi ở Hoa Hạ có truyền thống tổ chức lễ tiết thu phân. Sắp đến tiết trời thu, Lạc Đô cũng sắp tổ chức lễ tế hàng năm, cũng tương tự như lễ tiết thu phân, chỉ là cái tên nghe trang trọng hơn mà thôi.

"Lễ tế hàng năm có nhiều người tham gia không?" Vương Chấn Hưng hỏi.

Ngày trọng đại như vậy chính là sân khấu tuyệt vời để nhân vật chính thể hiện. Anh hỏi như vậy, hiển nhiên là đang nghi ngờ lễ tế có liên quan đến mạch truyện của Tô Minh.

"Đương nhiên là nhiều, năm nay ít nhất cũng phải mấy vạn người đến tế bái các bậc tiên hiền của Lạc Đô. Người may mắn còn có thể nhận được phúc lành của tiên hiền. Rất nhiêu người tranh nhau chen lấn muốn tham gia, nhưng không phải ai cũng được." Chân Mịch nói.

"Phúc lành của tiên hiền... thần kỳ như vậy sao?" Vương Chấn Hưng kinh ngạc.

Chân Mịch gật đầu, nói:

"Đúng vậy. Tô Ngọc Thành, người giàu nhất Lạc Đô hiện nay, trước kia cũng chỉ là thương nhân có gia sản chục triệu, nhưng sau khi nhận được phúc lành của tiên hiên, chưa đầy 5 năm đã trở thành người giàu nhất Lạc Đô."

"Còn cha em, lúc trẻ ông ấy cũng có tài viết thư pháp, nhưng không tính là đứng đầu, sau khi nhận được phúc lành của tiên hiền, ông ấy như được khai sáng, trình độ thư pháp tiến bộ vượt bậc, cuối cùng trở thành đại sư thư pháp được mọi người công nhận."

"Ngoài ra còn có Hạ Hầu Lam, một trong Lạc Đô Tam Mỹ. Thiên phú võ học của cô ấy vốn dĩ cũng không tệ, nhưng chưa đạt đến đỉnh cao. Sau khi nhận được phúc lành của tiên hiền, tuổi còn trẻ đã đạt được thành tựu phi phàm trên con đường võ đạo, hiện tại đã trở thành phó tổng bộ Lục Phiến Môn Lạc Đô, tương lai vô hạn.”

"Còn rất nhiều ví dụ khác, em không kể hết được, tóm lại, người được ban phúc lành, trong một khoảng thời gian nhất định sẽ như cá gặp nước."

Nghe đến đây, Vương Chấn Hưng cơ bản có thể khẳng định, lễ tế hàng năm có liên quan đến mạch truyện.

Thấy anh có vẻ hứng thú, Chân Mịch liền nói tiếp: "Anh hỏi nhiều như vậy, chắc là muốn tham gia lễ tế đúng không? Người ngoài bình thường không được tham gia, nhưng nếu anh muốn, em có thể nhờ cha chuẩn bị, dù sao ông ấy cũng là một trong những người chủ trì tế lễ, chút đặc quyền này vẫn có thể."

"Muốn nhận được phúc lành của tiên hiền, có bí quyết nào đặc biệt không?" Vương Chấn Hưng dò hỏi, muốn tìm hiểu thêm về phúc lành của tiên hiền.

"Nhìn vào những năm qua, vận may chiếm phần lớn, còn bí quyết... cũng có, nhưng rất khó."

"Ví dụ như?"

"Ví dụ như đạt được thành tựu phi phàm trong một lĩnh vực nào đó. Từng có một vị quan viên, vì sự phát triển của Lạc Đô mà cống hiến rất nhiều, lúc lâm chung, ông ta đã nhận được phúc lành của tiên hiền trong lễ tế, khỏe mạnh sống thêm hai mươi năm nữa rồi mới an yên nhắm mắt."

Chân Mịch nói, trên khuôn mặt xinh đẹp lộ ra vẻ ngưỡng mộ, sau đó nhìn Vương Chấn Hưng, nói:

"Tài năng thơ văn của anh rất tốt, hay là thử viết một bài thơ tế tiên hiền xem sao? Nếu có thể được tiên hiền chấp thuận, chưa biết chừng anh sẽ nhận được phúc lành đấy..."

"Chỉ là... khả năng này quá thấp, bởi vì nếu có thể được tiên hiên văn đạo chấp thuận, chứng tỏ bản thân anh chính là tương lai của văn đạo."

"Phải biết rằng, trong lịch sử hơn hai nghìn năm của Lạc Đô, chỉ có mười hai vị tiên hiên, mà tiên hiền văn đạo chỉ có vỏn vẹn hai vị."

Vương Chấn Hưng nghe xong, trong lòng vừa mừng vừa lo.

Anh có tiên hiền văn đạo ở thế giới khác làm chỗ dựa, tùy tiện viết ra cũng là tuyệt tác lưu danh thiên cổ.

Hơn nữa, mệnh cách của anh đủ cao, cũng từng làm nhiều việc thiện nguyện, cống hiến cho xã hội... đương nhiên, chuyện xấu cũng không ít.

Sáng sớm, tại Tô gia.

Một vị khách nhân ghé thăm, đó là Phùng Nhược, sư phụ của Tô Minh. Phùng Nhược lấy danh nghĩa bà con xa đến thăm hỏi, hơn nữa thu liễm khí tức, trông như một lão già bình thường.

Lục Phiến Môn đang giám sát Tô gia cũng không để ý lắm. Dù Tô Minh đang bị tình nghi nhưng chứng cứ chưa đủ.

Lục Phiến Môn chỉ giám sát để đề phòng Tô Minh trốn khỏi Lạc Đô, chứ không hoàn toàn hạn chế tự do của hắn.

Tất nhiên, nếu chứng cứ đầy đủ, mọi chuyện sẽ khác.
Bình Luận (8)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Chà... thảo nào cắn 1 cái là sẽ trẻ mãi ko già
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Chỉ có bọn nít ranh mới phải chọn, a đớp tất
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
chetcondime thiệt chứ=)))))))
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Vailon khoản tương đương ạ, 2 bộ liếm cẩu trc t đọc toàn là hoàn 1/10 số tiền tiêu đc
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Thề tội a Phàm vcl
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Hmmm, trong số những thg main thì thg họ Lục này có vẻ là ổn nhất, ổn nhất trong số những thg main thôi, sao chép tác phẩm nhưng đây là thế giới song song, ko tồn tại những tác giả gốc kia nên đạo cũng ko hại ai, chỉ có cái dốt là ko biết rèn văn phong, khộ cái nữa là quen bạn gái 10 năm thậm chí sắp cưới mà xa nhất cũng chỉ là nắm tay, với 1 thg có khí vận chi tử như vậy là thực sự đen, đọc đến đây thì thấy bộ này thẩm khá tốt, nhân vật đối lập với a Vương thì khá đần (sảng văn thì cũng ko đòi hỏi nhiều), còn dàn hậu cung của main thì quá mù quáng (giải thích là do tính năng của hệ thống buff nam chính của chúng ta thì cũng tạm chấp nhận). 
Đánh giá theo thể loại thì 8/10
Đánh giá theo độ thưởng thức chung đối với truyện Trung thì 6.5/10.
Để cho dễ hình dung thì bộ này là Ta trời sinh là nhân vật phản diện nhưng với bối cảnh đô thị.
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Lozme thg "main" chơi ngãi
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Thg main khốn nạn vãi nồi, trốn chạy 1 mình bỏ lại mẹ, cũng ko cho mẹ có người đàn ông khác, để mẹ sống 1 mình, nhờ người chú quên biết chăm sóc mẹ giùm mình, biết là do vài phản diện và điểm phản diện nên mới sanh địch ý với ông chú nhưng thái độ vẫn khó chịu vcl, nửa đêm bắt ông chú (đéo biết là có quan hệ máu mủ j ko) ra đón mình về tới nhà thấy gia cảnh của mẹ đẻ lại có ý trách móc ông chú? Tại ai mà ra? Ditme là tại cmm chứ tại ai? Gây chuyện xong chạy để mẹ với chú gánh, lúc về m còn muốn đòi hỏi thì t chịu.
Trả lời
| 0