Phản Phái Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm (Dịch)

Chương 412 - Chương 412: Niềm Vui Bất Ngờ

Chương 412: Niềm vui bất ngờ Chương 412: Niềm vui bất ngờChương 412: Niềm vui bất ngờ

Chương 412: Niềm vui bất ngờ

Thời gian trôi qua rất nhanh, đã đến chín giờ tối.

"Chị Khả Khanh, em có thể ở lại nhà chị đêm nay được không? Ở một mình em sợ lắm, với lại em cũng muốn nói chuyện phiếm với chị."

"Được chứ."

Tuy rằng hôm nay mới quen biết Lâm Nam Sương, nhưng Lâm Khả Khanh cảm thấy rất thoải mái khi ở chung với cô, liền đồng ý ngay lập tức.

Trong căn phòng ngủ mờ tối, Lâm Khả Khanh nằm trên giường, hỏi Lâm Nam Sương ở bên cạnh:

"Chị thấy em cả ngày chẳng ra ngoài, cứ ru rú trong nhà mãi, không cảm thấy chán sao?"

"Đương nhiên chán chứ, nhưng em cũng chẳng còn cách nào khác. Nếu ra ngoài lượn lờ, thể nào cũng bị ba em tóm về." Lâm Nam Sương u oán nói.

"Chuyện gì vậy?" Lâm Khả Khanh cảm giác có ẩn tình, tò mò hỏi.

"Ba em sắp đặt hôn sự cho em, muốn em gả ra nước ngoài. Mà người đó em chưa từng gặp mặt, em không muốn gả, nên bỏ nhà đi . Lâm Nam Sương đáp.

"Gả ra nước ngoài... xa xôi vậy, em... em chẳng lẽ..." Lâm Khả Khanh muốn nói lại thôi.

"Đúng vậy, em nghi ngờ bản thân vốn là con rơi, ông ấy không phải ba ruột của eml" Lâm Nam Sương hít hít mũi, uất ức nói.

"Nhà em có mấy anh chị em?”

"Chỉ có mỗi mình em."

"Dù em không phải con ruột, ba em cũng không thể đối xử với em như vậy chứ?"

"Tóm lại, em nhất quyết không gả ra nước ngoài. Cùng lắm, em vĩnh viễn không về nhà, tự lực cánh sinh." Lâm Nam Sương kiên quyết nói, roi chuyển sang giọng điệu cầu khẩn: "Kha Khanh, chị có thể giới thiệu việc làm cho em không? Không có việc làm, em chết đói mất."

"Đương nhiên có thể, em biết làm gì?" Lâm Khả Khanh hỏi.

"Em am hiểu máy tính."

"Tốt quá, công ty IT của chị đang tuyển người, mai em đến ứng tuyển thử xem."

"Ứng tuyển cần chú ý gì không? Em... em chưa từng đi làm bao giờ."

"Không cần quá căng thẳng, cứ làm theo quy trình là được, giữ tâm lý thoải mái. Nếu không được, chị sẽ giúp em tìm việc khác."

"Cảm ơn Khả Khanh, chị thật tốt. Nếu... nếu chị là chị gái của em thì tốt biết mấy." Lâm Nam Sương vui mừng ôm lấy cánh tay Lâm Khả Khanh.

"Làm bạn thân cũng giống vậy mà." Lâm Khả Khanh cười nói.

"Lúc em mới vào, thấy trên kệ giày cạnh cửa có giày nam, chị có bạn trai rôi hả?" Lâm Nam Sương nhớ ra điều gì, tò mò hỏi.

"Ừ" Lâm Khả Khanh cảm thấy không cần giấu diếm.

Lâm Nam Sương chợt nảy ra ý nghĩ, giường mình đang nằm, chẳng lẽ bạn trai Khả Khanh cũng từng ngủ qua?

"Hai người tiến triển đến mức nào rồi?"

"Chỉ nắm tay thôi, em nghĩ gì thế." Lâm Khả Khanh ngại ngùng, đương nhiên không thể nói hết với Lâm Nam Sương.

Lâm Nam Sương "há" một tiếng, cũng không cho rằng Lâm Khả Khanh nói dối, chỉ nói: " Chị Khả Khanh xinh đẹp như vậy, bạn trai chắc chắn rất đẹp trai, phải là mỹ nam như trên TV không?"

"Anh ấy hình tượng chững chạc, lớn hơn chị chục tuổi."

"Đại thúc á..."

Trong đầu Lâm Nam Sương vô thức hiện lên hình ảnh người đàn ông trung niên bụng phệ.

Hai người tiếp tục tán gẫu một hồi, Lâm Khả Khanh đột nhiên nhận được điện thoại từ công ty, đi vào phòng làm việc xử lý công việc.

Lâm Nam Sương một mình buồn chán, dần dần ngủ thiếp đi.

Lúc này, Vương Chấn Hưng đến khu chung cư Hạnh Phúc, tay cầm một hộp quà, đi tới căn hộ của Lâm Khả Khanh.

Giơ tay lên, anh theo thói quen muốn bấm chuông cửa.

Nhưng chợt nhớ ra, vân tay của mình có thể mở cửa.

Từ khi Lâm Khả Khanh thuê nhà ở đây, Vương Chấn Hưng đã đến ngủ lại vài lần, từng ghi vân tay trên khóa cửa.

Vương Chấn Hưng dùng vân tay mở khóa, nhẹ nhàng mở cửa bước vào.

Ánh trăng ngoài cửa sổ chiếu vào phòng, mơ hồ có thể thấy rõ vật cản.

Vương Chấn Hưng đặt hộp quà lên bàn trà ở phòng khách, cởi áo khoác, rồi đi về phía phòng ngủ của Lâm Khả Khanh.

Cửa phòng ngủ không khóa, anh xoay tay nắm cửa bước vào, đi đến đầu giường.

Nhẹ nhàng vén chăn lên, Vương Chấn Hưng cúi xuống.

"Ồ... không đúng."

Sau khi sờ soạng một hồi, Vương Chấn Hưng phát hiện có vấn đề.

Rõ ràng một tay nắm vừa vặn mới đúng, sao bây giờ một tay khó mà nắm hết?

Hơn nữa, hương thơm từ mái tóc này cũng không phải nhãn hiệu dầu gội đầu nhà mình.

Lâm Khả Khanh dùng dầu gội đầu do Tập đoàn Chấn Hưng sản xuất, hương thơm đó anh rất quen thuộc.

Vương Chấn Hưng rụt miệng lại, muốn lặng lẽ rời đi, coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

"Ưm ưm... ah? Ahll'

Một tiếng hét chói tai đột ngột vang lên.

Lâm Khả Khanh đang làm việc trong phòng, nghe thấy tiếng động giật nảy mình, vội vàng chạy ra, vừa đi vào phòng ngủ vừa bật đèn lên.

Vương Chấn Hưng bịt tai lại, lưng quay về phía Lâm Nam Sương, bất đắc dĩ nhìn Lâm Khả Khanh. Lâm Khả Khanh ngẩn người, nhanh chóng đoán ra chuyện gì đã xảy ra.

"Anh về sao không nói với em?" Lâm Khả Khanh dở khóc dở cười.

"Đây không phải muốn tạo bất ngờ cho em sao, ai ngờ..." Vương Chấn Hưng ra vẻ vô tội.

"Anh ra ngoài chờ một chút, để em giải quyết." Lâm Khả Khanh xoa xoa trán, nói với Vương Chấn Hưng.

Vương Chấn Hưng gật đầu, ra khỏi phòng ngủ.
Bình Luận (8)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Chà... thảo nào cắn 1 cái là sẽ trẻ mãi ko già
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Chỉ có bọn nít ranh mới phải chọn, a đớp tất
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
chetcondime thiệt chứ=)))))))
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Vailon khoản tương đương ạ, 2 bộ liếm cẩu trc t đọc toàn là hoàn 1/10 số tiền tiêu đc
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Thề tội a Phàm vcl
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Hmmm, trong số những thg main thì thg họ Lục này có vẻ là ổn nhất, ổn nhất trong số những thg main thôi, sao chép tác phẩm nhưng đây là thế giới song song, ko tồn tại những tác giả gốc kia nên đạo cũng ko hại ai, chỉ có cái dốt là ko biết rèn văn phong, khộ cái nữa là quen bạn gái 10 năm thậm chí sắp cưới mà xa nhất cũng chỉ là nắm tay, với 1 thg có khí vận chi tử như vậy là thực sự đen, đọc đến đây thì thấy bộ này thẩm khá tốt, nhân vật đối lập với a Vương thì khá đần (sảng văn thì cũng ko đòi hỏi nhiều), còn dàn hậu cung của main thì quá mù quáng (giải thích là do tính năng của hệ thống buff nam chính của chúng ta thì cũng tạm chấp nhận). 
Đánh giá theo thể loại thì 8/10
Đánh giá theo độ thưởng thức chung đối với truyện Trung thì 6.5/10.
Để cho dễ hình dung thì bộ này là Ta trời sinh là nhân vật phản diện nhưng với bối cảnh đô thị.
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Lozme thg "main" chơi ngãi
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Thg main khốn nạn vãi nồi, trốn chạy 1 mình bỏ lại mẹ, cũng ko cho mẹ có người đàn ông khác, để mẹ sống 1 mình, nhờ người chú quên biết chăm sóc mẹ giùm mình, biết là do vài phản diện và điểm phản diện nên mới sanh địch ý với ông chú nhưng thái độ vẫn khó chịu vcl, nửa đêm bắt ông chú (đéo biết là có quan hệ máu mủ j ko) ra đón mình về tới nhà thấy gia cảnh của mẹ đẻ lại có ý trách móc ông chú? Tại ai mà ra? Ditme là tại cmm chứ tại ai? Gây chuyện xong chạy để mẹ với chú gánh, lúc về m còn muốn đòi hỏi thì t chịu.
Trả lời
| 0