Phản Phái Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm (Dịch)

Chương 424 - Chuong 424: Nguoi Than That Lac

Chuong 424: Nguoi Than That Lac Chuong 424: Nguoi Than That LacChuong 424: Nguoi Than That Lac

Chuong 424: Nguoi Than That Lac

"Ông không xứng làm chồng, càng không xứng làm cha!" Lưu Phương giận dữ nói.

"Tôi cầu xin cô, hãy nói cho tôi biết đứa bé đó ở đâu?" Lâm Cẩm Phúc khẩn cầu.

Lưu Phương có chút do dự, im lặng không nói.

"Nếu đứa bé đó còn sống, bây giờ chắc cũng hai mươi hai tuổi."

Lâm Cẩm Phúc nhanh chóng nghĩ đến điều gì đó, liền hỏi Lâm Khả Khanh:

"Cháu gái, cháu có anh chị em nào không?”

"Cháu là con một." Lâm Khả Khanh ngơ ngác trả lời.

Lâm Cẩm Phúc sững sờ, trên mặt hiện lên một tia xúc động, Tôi đã bàn bạc với cô ấy, nếu là con gái, sẽ đặt tên là Khả Khanh, còn tên cháu là... là gì?"

Cùng với tiếng Lâm Cẩm Phúc thốt lên, Lâm Nam Sương trợn tròn mắt, không thể tin nổi. Vương Chấn Hưng đã sớm đoán được, thần sắc vẫn bình tĩnh. Còn Lâm Khả Khanh thì ngây người, nửa ngày không nói nên lời, chỉ biết nhìn về phía Lưu Phương.

Lưu Phương im lặng, không nói gì.

Lâm Cẩm Phúc nhìn sắc mặt mọi người, trong lòng càng thêm chắc chắn, ông hỏi dồn: "Tên con là Lâm Khả Khanh, phải không?!"

"Vâng." Sau một hồi do dự, Lâm Khả Khanh gật đầu.

"Không sai, nhất định không sai, con chính là con gái của ta!" Lâm Cẩm Phúc kích động, mặt đỏ bừng.

"Con bé không phải!" Lưu Phương phản bác.

"Nếu không phải, vậy sao con bé lại họ Lâm?" Lâm Cẩm Phúc hỏi.

"Bởi vì chồng tôi họ Lâm."

"Vậy hai chữ Khả Khanh thì sao? Giải thích thế nào đây?"

"Đó là tên em gái tôi đặt!"

Lâm Cẩm Phúc ngẩn người, lập tức chú ý tới vẻ mặt khác thường của Lưu Phương. Thật ra muốn biết Lâm Khả Khanh có phải con gái mình hay không rất đơn giản, chỉ cần làm giám định ADN là rõ. Chỉ là, Lâm Cẩm Phúc không nỡ nói ra, sợ làm tổn thương Lâm Khả Khanh.

Suy nghĩ một chút, Lâm Cẩm Phúc nói với Lưu Phương: "Tôi biết cách tự mình xác minh."

"Tôi sẽ không để ông cướp Khả Khanh đi!" Lưu Phương không giấu giếm tâm tư, buột miệng nói ra, vô tình để lộ một chút thông tin.

Lâm Cẩm Phúc thông minh như vậy, đương nhiên nhận ra manh mối, ông rưng rưng nước mắt: "Vì chuyện của Tiểu Nhã, tôi đã dan vặt nhiều năm qua, giờ biết được chúng ta còn một đứa con gái, tôi chỉ muốn bù đắp lỗi lầm, chứ không muốn cướp Khả Khanh đi.

Hơn nữa, thời gian của tôi không còn nhiều, coi như là xem như tâm nguyện của một người sắp chết, được không?”

Lưu Phương tuy cứng rắn nhưng cũng là người thật thà, nhìn thấy Lâm Cẩm Phúc, một người đàn ông khóc lóc như vậy cũng không đành lòng. Hơn nữa, năm đó khi em gái Lưu Nhã qua đời, cô cũng chứng kiến em ấy nhớ người này da diết chừng nào.

Lưu Phương do dự một chút, rồi kể lại một câu chuyện.

Lưu Phương và Lưu Nhã là chị em song sinh. Nhiêu năm trước, hai người cùng mang thai, lại cùng sinh con một ngày. Hai chị em đều khó sinh, con của Lưu Phương sinh ra đã chết yểu, Lưu Nhã thì sinh con thuận lợi, nhưng bản thân lại qua đời.

Lưu Phương đau đớn tột cùng, nhưng vẫn phải chấp nhận hiện thực, cô đem con gái của em gái về nuôi nấng. Để tránh cho Lâm Khả Khanh bị người đời dị nghị, cô luôn nói với mọi người rằng, Lâm Khả Khanh là con gái ruột của mình, còn con của Lưu Nhã đã chết yếu.

Lưu Phương vốn có quan hệ huyết thống với Lâm Khả Khanh, lại có ngoại hình khá giống nhau, muốn nói hai người không phải mẹ con, người ngoài cũng thấy kỳ lạ.

Dựa vào suy nghĩ trong lòng, cùng với sự công nhận của mọi người, trải qua nhiều năm như vậy, trong tiềm thức Lưu Phương thậm chí đã xem Lâm Khả Khanh như con ruột của mình. Có lẽ vì sự xuất hiện của Lâm Cẩm Phúc đã khơi dậy ký ức năm xưa của bà.

"Chị Khả Khanh, hóa ra chị là chị ruột của em..." Lâm Nam Sương trăm mối cảm xúc ngổn ngang, vừa thương cảm cho hoàn cảnh của mẹ con Lâm Khả Khanh, lại vừa vui mừng vì mình có thêm một người chị gái cùng cha khác mẹ.

Lâm Khả Khanh choáng váng, nửa ngày không nói nên lời.

"Khả Khanh, là mẹ có lỗi với con, giấu con chuyện này." Lưu Phương áy náy nói.

"Mẹ, mẹ đừng nói vậy, mẹ mãi mãi là mẹ của con." Lâm Khả Khanh rất hiền lành, đương nhiên sẽ không trách Lưu Phương, ngược lại, cô rất biết ơn những gì bà đã làm cho mình.

Tuy gia cảnh từ nhỏ bình thường, nhưng tuổi thơ của Lâm Khả Khanh rất hạnh phúc, chưa bao giờ bị người khác gọi là con hoang. Tất cả đều là nhờ công lao khó nhọc của Lưu Phương.

"Khả Khanh..." Lâm Cẩm Phúc cố kìm nén xúc động, tiến lên vài bước.

Lâm Khả Khanh nhìn khuôn mặt xa lạ trước mặt, tâm trạng phức tạp, vô thức lùi vê phía sau.

Lâm Cẩm Phúc thất vọng: "Con gái, ba không cầu xin con tha thứ, chỉ xin con cho ba một cơ hội để bù đắp, được không?"

Lâm Khả Khanh ôm đầu, trên mặt hiện lên vẻ phức tạp, mờ mịt, cô đi đến bên cạnh Vương Chấn Hưng, tựa vào lòng anh tìm kiếm sự an ủi, đồng thời xua tan những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu.

"Nam Sương, cậu ta... cậu ta không phải bạn trai của con sao?" Lâm Cẩm Phúc kinh ngạc hỏi.

Lâm Nam Sương luống cuống, sợ chuyện giả mang thai bị bại lộ, chỉ có thể tiếp tục nói dối: "Anh ấy cũng là bạn trai của chị con."
Bình Luận (8)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Chà... thảo nào cắn 1 cái là sẽ trẻ mãi ko già
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Chỉ có bọn nít ranh mới phải chọn, a đớp tất
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
chetcondime thiệt chứ=)))))))
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Vailon khoản tương đương ạ, 2 bộ liếm cẩu trc t đọc toàn là hoàn 1/10 số tiền tiêu đc
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Thề tội a Phàm vcl
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Hmmm, trong số những thg main thì thg họ Lục này có vẻ là ổn nhất, ổn nhất trong số những thg main thôi, sao chép tác phẩm nhưng đây là thế giới song song, ko tồn tại những tác giả gốc kia nên đạo cũng ko hại ai, chỉ có cái dốt là ko biết rèn văn phong, khộ cái nữa là quen bạn gái 10 năm thậm chí sắp cưới mà xa nhất cũng chỉ là nắm tay, với 1 thg có khí vận chi tử như vậy là thực sự đen, đọc đến đây thì thấy bộ này thẩm khá tốt, nhân vật đối lập với a Vương thì khá đần (sảng văn thì cũng ko đòi hỏi nhiều), còn dàn hậu cung của main thì quá mù quáng (giải thích là do tính năng của hệ thống buff nam chính của chúng ta thì cũng tạm chấp nhận). 
Đánh giá theo thể loại thì 8/10
Đánh giá theo độ thưởng thức chung đối với truyện Trung thì 6.5/10.
Để cho dễ hình dung thì bộ này là Ta trời sinh là nhân vật phản diện nhưng với bối cảnh đô thị.
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Lozme thg "main" chơi ngãi
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Thg main khốn nạn vãi nồi, trốn chạy 1 mình bỏ lại mẹ, cũng ko cho mẹ có người đàn ông khác, để mẹ sống 1 mình, nhờ người chú quên biết chăm sóc mẹ giùm mình, biết là do vài phản diện và điểm phản diện nên mới sanh địch ý với ông chú nhưng thái độ vẫn khó chịu vcl, nửa đêm bắt ông chú (đéo biết là có quan hệ máu mủ j ko) ra đón mình về tới nhà thấy gia cảnh của mẹ đẻ lại có ý trách móc ông chú? Tại ai mà ra? Ditme là tại cmm chứ tại ai? Gây chuyện xong chạy để mẹ với chú gánh, lúc về m còn muốn đòi hỏi thì t chịu.
Trả lời
| 0