Phản Phái Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm (Dịch)

Chương 436 - Chuong 436: Ke Hoach Chu Toan

Chuong 436: Ke hoach chu toan Chuong 436: Ke hoach chu toanChuong 436: Ke hoach chu toan

Chuong 436: Ke hoach chu toan

Chu Thiên Thần Chiếu công luyện đến một trình độ nhất định, có thể cải thiện đáng kể gân cốt, loại bỏ phần lớn tạp chất, khiến cơ thể trở nên thuần khiết.

Lấy làn da làm ví dụ, tuy khi chạm nhẹ vào, nó mềm mại như da người thường, nhưng một khi gặp ngoại lực mạnh, nó sẽ tự động kích hoạt cơ chế bảo vệ.

Đao kiếm bình thường chém vào người Vân Thiển Thiển cũng không thể lưu lại dấu vết, chứ đừng nói là làm cô bị thương.

Nghe vậy, Vương Chấn Hưng vẫn không có ý định dừng lại.

"Tự chuốc khổ sở, tùy anh vậy." Vân Thiển Thiển thấy anh không nghe lời khuyên, giận dỗi nói.

Không biết qua bao lâu, đột nhiên có tiếng rên rỉ vang lên.

"Sao... sao có thể như vậy?"

Vân Thiển Thiển sững sờ, đầu óc trống rỗng, không thể suy nghĩ bình thường.

Một lúc sau, mọi thứ mới trở lại bình thường.

"Chu Thiên Thần Chiếu Công em đưa cho anh cách đây hơn hai tháng, sao anh có thể tu luyện đến tầng thứ ba nhanh như vậy?" Vân Thiển Thiển kinh ngạc hỏi.

"Sao lại không thể?" Vương Chấn Hưng cười hỏi.

"Không đúng, Chu Thiên Thần Chiếu Công mà anh tu luyện, sao lại khác với bản em truyên...' Vân Thiển Thiển sờ mạch của anh, càng ngày càng cảm thấy không ổn, giống như vừa trải qua giấc mộng, lẩm bẩm: "Nhân tình của Thanh Hàn... lẽ nào là anh?!"

"Sao em lại nghĩ như vậy?" Nghe Vân Thiển Thiển nói xong, Vương Chấn Hưng nghiêm nghị hỏi.

"Thanh Hàn tu hành Chu Thiên Thần Chiếu Công từng đốn ngộ. Em từng hỏi nó, nó nói là nam nhân của nó đốn ngộ. Em không tin có loại trùng hợp này, anh cũng đốn ngộ Chu Thiên Thần Chiếu Công." Vân Thiển Thiển quả quyết nói.

"Xem ra không giấu nổi em rồi." Vương Chấn Hưng mỉm cười: "Kỳ thực hôm nay anh đến tìm em, cũng là muốn nói chuyện này. Em không phải nói Thanh Hàn, muốn gặp anh một lần sao?"

"Anh... cái tên xấu xa này, anh lừa gạt em, sao không nói sớm cho em biết!" Vân Thiển Thiển thẹn thùng.

"Bây giờ nói cũng chưa muộn." Vương Chấn Hưng đáp.

"Không giống nhau."

"Có gì không giống nhau?"

Vân Thiển Thiển vô thức muốn nói: Nếu như anh nói sớm, vậy em sẽ không phát triển đến mức này với anh.

Nhưng sau khi suy nghĩ kỹ, cho dù Vương Chấn Hưng có nói sớm hơn, cô cũng không nỡ rời xa anh.

Giờ phút này, tuy Vân Thiển Thiển thẹn thùng tức giận, nhưng thậm chí còn không nỡ đánh anh.

"Tóm lại anh thật đáng ghét!" Vân Thiển Thiển oán hận một hồi, mới nói.

"Nếu em tức giận như vậy, hay là đánh anh một trận cho hả giận?" Vương Chấn Hưng trêu chọc. "Anh cho rằng em không dám sao?" Van Thiển Thiển hừ lạnh.

"Vậy em đánh đi."

"Em...' Vân Thiển Thiển bất mãn nói: "Bây giờ em không có sức, chờ em khôi phục lại sẽ đánh anh."

"Vậy anh chờ." Vương Chấn Hưng cười cười.

Vân Thiển Thiển ham hực một hồi, đột nhiên nhớ ra điều gì, liền hỏi: "Em nghe Thanh Hàn kể chuyện của anh, trước kia anh thật sự bị em từ chối? Nhưng em lại không có chút ấn tượng nào."

Vương Chấn Hưng thực ra chỉ thuận miệng nói bừa, nhưng thấy Vân Thiển Thiển tự mình cũng mơ hồ, liền thuận thế nói: "Em thật sự không nhớ rõ?"

"Lúc em mới tu hành, người theo đuổi rất nhiều, thật sự không nhớ rõ." Vân Thiển Thiển nói.

"Không nhớ rõ thì thôi, dù sao cũng không còn quan trọng nữa." Vương Chấn Hưng đáp.

"Có một chuyện rất quan trọng, em muốn anh trả lời em." Trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Vân Thiển Thiển vẫn còn ửng hồng, lộ ra vẻ nghiêm túc.

"Chuyện gì?"

"Anh... anh là yêu em nhiều hơn, hay là hận em nhiều hơn?"

“Anh trước sau như một, đối với em không có hận, chỉ có yêu. Dù sao anh làm nhiều chuyện như vậy, chỉ là muốn ở bên cạnh em."

"Vẫn chưa đủ đâu." Khóe miệng Vân Thiển Thiển hơi nhếch lên, có chút đắc ý, nhưng rất nhanh lại nhớ tới một chuyện khác, hỏi: "Vậy còn anh với Thanh Hàn thì sao?”

Vương Chấn Hưng thầm đánh giá, lựa lời nói: "Ban đầu anh chỉ coi cô ấy là thế thân của em, nhưng sau này cảm thấy cô ấy cũng rất tốt. Đương nhiên nếu em không vui, anh có thể đoạn tuyệt quan hệ với cô ấy."

"Anh đã gieo rắc mầm mống tình cảm trong lòng cô ấy, khiến cô ấy yêu anh sâu đậm. Anh mà đoạn tuyệt quan hệ với cô ấy, chẳng khác nào giết cô ấy." Vân Thiển Thiển vội vàng nói.

"Vậy em nói phải làm sao bây giờ?" Vương Chấn Hưng hỏi.

Aiz còn có thể làm sao nữa, nợ do anh gây ra, đương nhiên phải tự mình gánh vác. Không được phụ lòng cô ấy, nếu không em sẽ không tha cho anh." Vân Thiển Thiển bất đắc dĩ nói.

"Vậy... hay là tìm thời gian, để cho hai người các em gặp mặt, cùng nhau nói chuyện?" Vương Chấn Hưng thăm dò hỏi.

"Không được!"

"Vì sao?"

"Cho em thêm chút thời gian, em cần chuẩn bị tâm lý, nếu không thì thể diện của người sư phụ này biết để ở đâu."

"Vậy... anh tạm thời không nói với cô ấy chuyện của chúng ta."

"Anh đừng nói, để em tự mình nói."

"Được, chuyện này nghe theo em." Vương Chấn Hưng bất đắc dĩ đáp.

"Anh còn chuyện gì muốn nói với em không?" Sau khi thương lượng xong với Vương Chấn Hưng, Vân Thiển Thiển đột nhiên nhớ ra chuyện khác. "Chuyện khác... không còn." Vương Chấn Hưng đại khái đoán được ý cô. "Còn có!" Vân Thiển Thiển hu lạnh. "Thật sự không còn.”
Bình Luận (8)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Chà... thảo nào cắn 1 cái là sẽ trẻ mãi ko già
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Chỉ có bọn nít ranh mới phải chọn, a đớp tất
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
chetcondime thiệt chứ=)))))))
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Vailon khoản tương đương ạ, 2 bộ liếm cẩu trc t đọc toàn là hoàn 1/10 số tiền tiêu đc
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Thề tội a Phàm vcl
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Hmmm, trong số những thg main thì thg họ Lục này có vẻ là ổn nhất, ổn nhất trong số những thg main thôi, sao chép tác phẩm nhưng đây là thế giới song song, ko tồn tại những tác giả gốc kia nên đạo cũng ko hại ai, chỉ có cái dốt là ko biết rèn văn phong, khộ cái nữa là quen bạn gái 10 năm thậm chí sắp cưới mà xa nhất cũng chỉ là nắm tay, với 1 thg có khí vận chi tử như vậy là thực sự đen, đọc đến đây thì thấy bộ này thẩm khá tốt, nhân vật đối lập với a Vương thì khá đần (sảng văn thì cũng ko đòi hỏi nhiều), còn dàn hậu cung của main thì quá mù quáng (giải thích là do tính năng của hệ thống buff nam chính của chúng ta thì cũng tạm chấp nhận). 
Đánh giá theo thể loại thì 8/10
Đánh giá theo độ thưởng thức chung đối với truyện Trung thì 6.5/10.
Để cho dễ hình dung thì bộ này là Ta trời sinh là nhân vật phản diện nhưng với bối cảnh đô thị.
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Lozme thg "main" chơi ngãi
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Thg main khốn nạn vãi nồi, trốn chạy 1 mình bỏ lại mẹ, cũng ko cho mẹ có người đàn ông khác, để mẹ sống 1 mình, nhờ người chú quên biết chăm sóc mẹ giùm mình, biết là do vài phản diện và điểm phản diện nên mới sanh địch ý với ông chú nhưng thái độ vẫn khó chịu vcl, nửa đêm bắt ông chú (đéo biết là có quan hệ máu mủ j ko) ra đón mình về tới nhà thấy gia cảnh của mẹ đẻ lại có ý trách móc ông chú? Tại ai mà ra? Ditme là tại cmm chứ tại ai? Gây chuyện xong chạy để mẹ với chú gánh, lúc về m còn muốn đòi hỏi thì t chịu.
Trả lời
| 0