Phản Phái Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm (Dịch)

Chương 468 - Chương 468: Thẩm Hân Đồng

Chương 468: Thẩm Hân Đồng Chương 468: Thẩm Hân ĐồngChương 468: Thẩm Hân Đồng

Chương 468: Thẩm Hân Đồng

Vương Chấn Hưng không vội vàng ra tay đỡ, mà quan sát kỹ càng.

Chẳng mấy chốc, khuôn mặt xinh đẹp mộc mạc của cô gái hoảng hốt kia lọt vào tầm mắt. Sau khi nhìn rõ, Vương Chấn Hưng mới đưa tay giữ cô gái lại.

Cô gái đứng thẳng người, lại va vào lồng ngực anh.

Như sợ lại ngã thêm lần nữa, cô gái theo bản năng đưa tay ôm lấy eo Vương Chấn Hưng. Anh biết rõ đây là màn đụng độ cao cấp được dàn dựng, trong lòng khẽ cười, nhưng thần thái bên ngoài vẫn bình tính như thường.

"Xin... Xin lỗi!" Sau khi phản ứng kịp, cô gái vội vàng lùi lại một bước, mắt đẹp lơ đãng nhìn người đàn ông trước mặt.

Người đàn ông này có khí chất cao quý, mày kiếm mắt sáng, đường nét khuôn mặt như được điêu khắc tỉ mỉ... Cô có cảm giác người đàn ông này như được tạo ra theo hình mẫu lý tưởng của mình.

[ Nữ chính Thẩm Hân Đồng vừa gặp đã yêu ký chủ, điểm hảo cảm tăng lên 60 ]

[ Ký chủ ảnh hưởng lớn đến cốt truyện, nhận được 1200 điểm phản công, giá trị may mắn của nam chính Thẩm Hạo Vũ -120, giá trị may mắn của ký chủ +120 ]

Vương Chấn Hưng nhận được thông báo, thoáng ngạc nhiên, roi mới đáp lại lời Thẩm Hân Đồng: "Không sao."

Thẩm Hân Đồng mỉm cười, đánh giá Vương Chấn Hưng thêm lần nữa, rồi mới nhớ đến mục đích đến đây.

"Giáo sư Lưu, chẳng phải thầy nên cho em một lời giải thích hợp lý sao?", Thẩm Hân Đồng lướt qua Vương Chấn Hưng, nghiêm túc nói với Lưu Chí Huy.

"Tôi muốn tiếp khách, chờ ngày mai tôi rảnh rỗi sẽ nói chuyện với em" Lưu Chí Huy tươi cười đáp.

"Lại là ngày mail Em đã chờ đợi quá nhiều lần ngày mai rồi. Bây giờ em cần một lời giải thích!", Thẩm Hân Đồng nghiêm mặt nói.

Vương Chấn Hưng nghe cuộc đối thoại của hai người, trong lòng dâng lên nghi ngờ, nhưng anh không hỏi han gì.

Lưu Chí Huy nhìn vẻ mặt Thẩm Hân Đồng, biết rõ lần này không dễ dàng đuổi khéo được cô, ông ta bèn quay sang nói với Vương Chấn Hưng: "Vương tổng, học trò của tôi muốn nói chuyện riêng với tôi, không biết anh..."

"Mọi người cứ tự nhiên, tôi ra ngoài hít thở không khí", Vương Chấn Hưng rất biết điều nói. Anh chậm rãi bước ra khỏi phòng vẽ tranh, nhưng không đi xa, mà nán lại ở cửa nghe lén.

"Giáo sư Lưu, thầy là họa sĩ nổi tiếng, vậy mà lại ăn cắp tác phẩm của học sinh. Chẳng lẽ thay không cảm thấy xấu hổ sao?" Thẩm Hân Đồng lên tiếng.

"Nói gì khó nghe vậy! Bức tranh kia là do tôi chỉnh sửa. Hơn nữa, nếu không có danh tiếng của tôi, em nghĩ nó có thể giành giải thưởng sao?", Lưu Chí Huy trơ trến đáp, chẳng hề biết xấu hổ.

"Thây sửa vài nét bút thì liền biến thành tác phẩm của thầy sao? Thầy đúng là một tên cướp!" Thẩm Hân Đồng tức giận nói.

"Dùng đầu óc suy nghĩ chút đi! Nếu tôi công khai nói đó là tác phẩm của học trò, sau đó tôi chỉnh sửa vài nét, mọi người sẽ đánh giá bức tranh như thế nào? Chắc chắn sẽ giảm giá trị, tuyệt đối không thể giành được giải. Trong giới hội họa cũng cần phải biết ứng xử khéo léo", Lưu Chí Huy dần dan mềm mỏng: "Tác phẩm của em giành giải thưởng, chẳng phải em nên vui mừng sao? Không cảm ơn tôi thì thôi, em lại còn chỉ trích à?"

"Xin hãy tha lỗi cho em vì đã không hiểu được loại hành vi lừa đảo, trộm cắp này" Thẩm Hân Đồng nói.

"Nói nhiêu như vậy, em chỉ cần tiền thôi đúng không? Tôi cho em tiền, một nghìn đủ chưa?”, Lưu Chí Huy dùng giọng điệu bố thí nói.

"Em muốn một lời giải thích, không phải tiền!"

"Giải thích gì?"

"Bức tranh kia là tác phẩm của em, không phải của giáo sư Lưul" Thẩm Hân Đồng chỉ vào bức tranh mà Lưu Chí Huy ra giá năm mươi triệu trong phòng vẽ.

"Em nói đây là tác phẩm của em, nói ra ngoài thì ai mà tin chứ?" Lưu Chí Huy sau khi nghe Thẩm Hân Đồng nói liền cười nhạo một tiếng, không chút sợ hãi.

"Có bạn học nhìn thấy em vẽ bức họa này, bọn họ có thể làm chứng cho em, bức họa mà thầy đạt được lấy giải thưởng chính là của em." Thẩm Hân Đồng nói.

"Vậy em đi hỏi thử xem, liệu bọn họ có chịu làm chứng cho em hay không.' Lưu Chí Huy thách thức.

"Thầy... Thẩm Hân Đồng nghẹn lời.

Cô không phải là chưa từng tìm đến những người đó, chỉ là không có ai chịu ra mặt giúp cô.

"Nói trắng ra là, em chính là ngại tiền ít. Thôi như vậy đi, thây cho em một vạn Nhân Dân Tệ, chuyện bức họa này em hãy chôn giấu trong lòng đi." Lưu Chí Huy đắc ý cười.

"Em đã nói rồi, em không cần tiền!" Thẩm Hân Đồng kiên quyết.

Bức họa kia đã đoạt giải, hơn nữa lại lấy danh nghĩa của Lưu Chí Huy. Nếu như Lưu Chí Huy công khai thừa nhận, chẳng khác nào tự hủy hoại danh tiếng của mình.

Thẩm Hân Đồng biết rõ muốn Lưu Chí Huy đứng trước công chúng nói ra sự thật là điều không thể, cũng không thực tế.

Điều cô muốn đòi lại công bằng chỉ là lấy lại được bức tranh và để cho Lưu Chí Huy xin lỗi riêng, chỉ vậy mà thôi.

Bởi vì vợ chồng trong bức tranh kia chính là cha mẹ của Thẩm Hân Đồng. Điều này có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với cô.

Nhưng từ đầu đến cuối, Lưu Chí Huy đều không hề cảm thấy xấu hổ vì đã ăn cắp tác phẩm của sinh viên.
Bình Luận (8)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Chà... thảo nào cắn 1 cái là sẽ trẻ mãi ko già
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Chỉ có bọn nít ranh mới phải chọn, a đớp tất
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
chetcondime thiệt chứ=)))))))
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Vailon khoản tương đương ạ, 2 bộ liếm cẩu trc t đọc toàn là hoàn 1/10 số tiền tiêu đc
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Thề tội a Phàm vcl
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Hmmm, trong số những thg main thì thg họ Lục này có vẻ là ổn nhất, ổn nhất trong số những thg main thôi, sao chép tác phẩm nhưng đây là thế giới song song, ko tồn tại những tác giả gốc kia nên đạo cũng ko hại ai, chỉ có cái dốt là ko biết rèn văn phong, khộ cái nữa là quen bạn gái 10 năm thậm chí sắp cưới mà xa nhất cũng chỉ là nắm tay, với 1 thg có khí vận chi tử như vậy là thực sự đen, đọc đến đây thì thấy bộ này thẩm khá tốt, nhân vật đối lập với a Vương thì khá đần (sảng văn thì cũng ko đòi hỏi nhiều), còn dàn hậu cung của main thì quá mù quáng (giải thích là do tính năng của hệ thống buff nam chính của chúng ta thì cũng tạm chấp nhận). 
Đánh giá theo thể loại thì 8/10
Đánh giá theo độ thưởng thức chung đối với truyện Trung thì 6.5/10.
Để cho dễ hình dung thì bộ này là Ta trời sinh là nhân vật phản diện nhưng với bối cảnh đô thị.
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Lozme thg "main" chơi ngãi
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Thg main khốn nạn vãi nồi, trốn chạy 1 mình bỏ lại mẹ, cũng ko cho mẹ có người đàn ông khác, để mẹ sống 1 mình, nhờ người chú quên biết chăm sóc mẹ giùm mình, biết là do vài phản diện và điểm phản diện nên mới sanh địch ý với ông chú nhưng thái độ vẫn khó chịu vcl, nửa đêm bắt ông chú (đéo biết là có quan hệ máu mủ j ko) ra đón mình về tới nhà thấy gia cảnh của mẹ đẻ lại có ý trách móc ông chú? Tại ai mà ra? Ditme là tại cmm chứ tại ai? Gây chuyện xong chạy để mẹ với chú gánh, lúc về m còn muốn đòi hỏi thì t chịu.
Trả lời
| 0