Phản Phái Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm (Dịch)

Chương 60 - Chương 60: Tần Dật Thăng Chức (2)

Chương 60: Tần Dật thăng chức (2) Chương 60: Tần Dật thăng chức (2)Chương 60: Tần Dật thăng chức (2)

Chương 60: Tân Dat thăng chức (2)

Theo như anh biết, buổi tối Tần Dật cũng phải làm công, phải làm đến mười giờ tối.

Theo lý mà nói, lúc này cậu ta không thể ở ra đây được.

"Bây giờ cháu đã là xưởng phó rồi, đâu còn là nhân viên bình thường, thời gian tương đối tự do, không cần phải ở lì trong xưởng nữa." Tần Dật cười, giải thích.

"Cháu mới làm có mấy ngày đã lên làm xưởng phó rồi?" Vương Chấn Hưng kinh ngạc.

Tần Dật cười, giải thích một chút.

Thì ra xưởng trưởng phân xưởng điện tử tái phát bệnh cũ trong lúc đang đi tuần tra xưởng, được Tần Dật cứu chữa thành công.

Vì để cảm ơn, xưởng trưởng trực tiếp thăng chức cho cậu ta lên làm xưởng phó.

Vương Chấn Hưng nghe xong, không khỏi tặc lưỡi.

Anh biết cái xưởng điện tử nhỏ bé này không ràng buộc Tần Dật được bao lâu, nhưng không ngờ nhanh như vậy Tần Dật đã thoát ra được.

Không hổ danh là vai chính, có số mệnh che chở, đi đến đâu cũng có thể tỏa sáng.

Tần Dat biết y thuật, vừa khéo xưởng trưởng đi tuần tra đột nhiên phát bệnh...

Này mẹ nó...

Vương Chấn Hưng có hơi muốn chửi đổng lên.

"Chú Vương, chú gọi món trước đi, không cần khách sáo với cháu."

Tần Dật cầm thực đơn đưa cho Vương Chấn Hưng.

Cậu ta cứu được xưởng trưởng, ngoài việc được thăng chức còn nhận được ba vạn nhân dân tệ như quà cảm ơn, hoàn toàn có thể chỉ trả tiền ăn ở đây.

"Tiểu Dật, cháu kiếm tiền không dễ, cháu cứ gọi đi, chú thế nào cũng được." Vương Chấn Hưng xua tay.

"Chú Vương, chú cứ gọi thoải mái, muốn ăn món gì thì cứ gọi món đó." Tần Dật cảm thấy anh có hơi coi thường người khác nên kiên trì nói.

"Đã vậy thì chú không khách sáo nữa."

Thứ Vương Chấn Hưng chờ chính là câu nói này của Tần Dật. Anh gọi tất cả món đắt nhất của nhà hàng, mỗi món một phần, sau đó gọi thêm một chai rượu vang đỏ đắt tiền.

Tổng cả bàn ăn mới hơn ba nghìn, nhưng rượu vang đỏ có hơi đắt, hơn một vạn tệ.

Tổng chi phí hơn một vạn ba nghìn.

Tần Dật nhìn Vương Chấn Hưng gọi món, môi không nhịn được mà run rẩy.

Ba vạn vừa nhận đã tiêu gân nửa, cậu ta có thể không đau lòng sao.

Nhưng vì thể diện, không thể để Vương Chấn Hưng trả món lại được.

"Chú Vương, việc cháu nhờ chú điều tra giúp, chú đã điều tra ra chưa?"

Trong lúc chờ đồ ăn bưng lên, Tần Dat hỏi. "Hàn Kiệt năm nay hai mươi tuổi, sinh nhật ngày tám tháng năm. Hướng đi quan trọng gần nhất là... ba ngày nữa sẽ kết hôn. Còn về phần mộ tổ tiên nhà cậu ta ở đâu, trước mắt chưa tra ra được."

Vương Chấn Hưng thuận miệng truyên đạt thông tin mà anh hỏi được cho Tần Dật.

Tần Dật nghe xong, suy nghĩ một lát, trong đầu rất nhanh đã nảy ra một ý tưởng hay.

"Chú Vương, phiên chú giúp cháu việc này, vào ngày cưới của Hàn Kiệt, lén tặng cậu ta một món quà." Tần Dật cười lạnh nói.

"Tặng cái gì?" Vương Chấn Hưng hỏi.

"Chuông!"

"Tặng chuông?" Vương Chấn Hưng hơi sửng sốt.

"Đúng vậy, là loại chuông lớn như chuông nhà chùa. Cháu sẽ khắc chút bùa nguyên rua lên chiếc chuông lớn ấy, chỉ cần chiếc chuông đó được đưa đến đám cưới của Hàn Kiệt, nó sẽ khiến vận may của Hàn Kiệt bị tổn hại, khiến Hàn Kiệt và gia đình cậu ta gặp xui xẻo." Tân Dật đáp.

"Tiểu Dật, mê tín không có tác dụng đâu." Vương Chấn Hưng nghi ngờ nói

"Đây không phải là mê tín, chú Vương cứ làm như cháu nói đi, chắc chắn có thể xem một màn kịch hay." Tần Dật nói.

"Ngày Hàn Kiệt tổ chức đám cưới, nhà họ Hàn mời không ít người trong giới kinh doanh tới, chú là một trong số đó. Làm loại chuyện này trong đám cưới của người khác thì vô đạo đức quá." Vương Chấn Hưng từ chối.

"Chú Vương, chỉ cần chú đồng ý giúp cháu chuyện này, cháu có thể chữa khỏi cái bệnh không tiện nói ra của chú." Tần Dật cũng đoán trước được Vương Chấn Hưng sẽ từ chối, ngay lập tức tung đòn chí mạng ra.

"Tiểu Dật, chú... chú làm gì có bệnh không tiện nói." Vương Chấn Hưng ra vẻ chột dạ.

"Ở đây không có người khác, chú Vương, chú không cần giấu giếm nữa." Tần Dật mỉm cười, sau đó lấy đơn thuốc đã viết từ trước ra, đưa cho Vương Chấn Hưng.

Vương Chấn Hưng cầm đơn thuốc lên xem xét.

Đơn thuốc này đúng là có thể chữa trị bệnh kín, nhưng hiệu quả lại rất chậm. Muốn chữa khỏi bệnh hoàn toàn hẳn phải mất dăm ba năm...

Nếu Vương Chấn Hưng tự mình kê đơn, anh có thể kê một đơn thuốc hiệu quả hơn, cũng không có tác dụng phụ.

Chỉ mất một tháng là có thể thấy kết quả.

Y thuật của Tần Dật và anh cũng tương đương, nhưng cậu ta lại kê một loại thuốc có tác dụng chậm như vậy cho anh, rõ ràng là cố ý, cậu ta đang đề phòng anh.

"Chú Vương, chú cứ uống theo đơn thuốc này đi, không đến nửa năm, bệnh khó nói của chú nhất định sẽ khỏi." Tần Dật vẽ ra một cái bánh.

Đúng là trong nửa năm sẽ cải thiện, nhưng hiệu quả có hạn.

Ví dụ như một người bị liệt, không thể đứng dậy, uống thuốc nửa năm thì bệnh tình sẽ có thuyên giảm, có thể đứng lên được một, hai giây.

Nhưng nó có thật sự khác biệt với trước đó không? Vẫn không thể đi nổi một hai bước.
Bình Luận (8)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Chà... thảo nào cắn 1 cái là sẽ trẻ mãi ko già
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Chỉ có bọn nít ranh mới phải chọn, a đớp tất
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
chetcondime thiệt chứ=)))))))
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Vailon khoản tương đương ạ, 2 bộ liếm cẩu trc t đọc toàn là hoàn 1/10 số tiền tiêu đc
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Thề tội a Phàm vcl
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Hmmm, trong số những thg main thì thg họ Lục này có vẻ là ổn nhất, ổn nhất trong số những thg main thôi, sao chép tác phẩm nhưng đây là thế giới song song, ko tồn tại những tác giả gốc kia nên đạo cũng ko hại ai, chỉ có cái dốt là ko biết rèn văn phong, khộ cái nữa là quen bạn gái 10 năm thậm chí sắp cưới mà xa nhất cũng chỉ là nắm tay, với 1 thg có khí vận chi tử như vậy là thực sự đen, đọc đến đây thì thấy bộ này thẩm khá tốt, nhân vật đối lập với a Vương thì khá đần (sảng văn thì cũng ko đòi hỏi nhiều), còn dàn hậu cung của main thì quá mù quáng (giải thích là do tính năng của hệ thống buff nam chính của chúng ta thì cũng tạm chấp nhận). 
Đánh giá theo thể loại thì 8/10
Đánh giá theo độ thưởng thức chung đối với truyện Trung thì 6.5/10.
Để cho dễ hình dung thì bộ này là Ta trời sinh là nhân vật phản diện nhưng với bối cảnh đô thị.
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Lozme thg "main" chơi ngãi
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Thg main khốn nạn vãi nồi, trốn chạy 1 mình bỏ lại mẹ, cũng ko cho mẹ có người đàn ông khác, để mẹ sống 1 mình, nhờ người chú quên biết chăm sóc mẹ giùm mình, biết là do vài phản diện và điểm phản diện nên mới sanh địch ý với ông chú nhưng thái độ vẫn khó chịu vcl, nửa đêm bắt ông chú (đéo biết là có quan hệ máu mủ j ko) ra đón mình về tới nhà thấy gia cảnh của mẹ đẻ lại có ý trách móc ông chú? Tại ai mà ra? Ditme là tại cmm chứ tại ai? Gây chuyện xong chạy để mẹ với chú gánh, lúc về m còn muốn đòi hỏi thì t chịu.
Trả lời
| 0