Pháo Đài Số

Chương 104.1 - Chương 104.105

Susan chạy ra khỏi Node 3. MỤC TIÊU: DAVID BECKER - THANH TOÁN XONG

Như trong cơn ác mộng, Susan chạy về phía cửa chính. Giọng Hale vẫn văng vẳng bên tai: "Susan, Strathmore sắp giết tôi. Ông ta yêu cô tha thiết". Chạy đến cửa chính, Susan đập tay tuyệt vọng lên bàn phím.

Cửa vẫn đóng, cô lần nữa cố gõ trên bàn phím nhưng cánh cửa quay vẫn không nhúc nhích. Susan gào lên trong câm lặng, mất điện nên mã số đã bị huỷ. Cô vẫn không thể thoát ra được. Bỗng nhiên hai cánh tay từ đằng sau ôm quàng quanh thân thể rã rời của Susan. Một cảm giác quen thuộc nhưng thật ghê tởm. Cánh tay này không có sức mạnh của một con thú như cánh tay của Hale, nhưng có có sức mạnh của sự tuyệt vọng, của một ý chí cứng như thép Susan quay lại. Khuôn mặt con người này đầy vẻ sợ hãi và tuyệt vọng. Một vẻ mặt cô chưa từng nhìn thấy.

Susan ông ôm lấy cô, van nài: - Hãy để tôi giải thích.

Cô cố thoát ra khỏi vòng tay ấy thì ngài chỉ huy càng giữ chặt hơn. Susan muốn kêu thét lên, nhưng không cất nối nên lời. Cô muốn chạy, nhưng bị hai cánh tay rắn như thép kìm giữ, níu cô lại.

Ông ta thì thầm: - Tôi yêu em, tôi mãi yêu em.

Susan thấy lòng đau quặn thắt. - Hãy ở lại với tôi.

Đầu óc quay cuồng bởi những hình ảnh ghê rợn: đôi mắt xanh của David nhắm lại lần cuối, thi thể Hale đẫm máu trên sàn, xác Phil gãy rời và bốc cháy dưới tầng hầm. - Nỗi đau sẽ qua đi, rồi trái tim em sẽ ấm lại tình yêu thương.

Không một lời nào lọt được vào tâm trí Susan. - Hãy ở lại với tôi - Giọng nói tiếp tục van nài - Tôi sẽ chữa lành vết thương lòng của em.

Cô cố dãy dụa, nhưng vô ích. - Tôi làm vậy là vì hai ta, hai chúng ta sinh ra để yêu nhau, tôi yêu em - Những lởi ấy cứ tiếp tục tuôn trào như thể chúng đã bị kìm nén từ lâu lắm rồi - Tôi yêu em, yêu em.

Đúng lúc đó, cách họ ba mươi thước, có tiếng rít man rợ như thể muốn bác bỏ lời tỏ tình đầy tội lỗi của Strathmore. Ngay sau đó, TRANSLTR phát ra một âm thanh ghê rợn và khủng khiếp. Một thứ âm thanh họ chưa nghe thấy bao giờ, nghe như tiếng một con quái vật mình rắn đang phun phì phì dưới hầm. Chất freon dường như đã không xuống hầm kịp thời. Ngài chỉ huy buông Susan ra, quay về phía chiếc máy tính trị giá 2 tỷ đô la. Mắt trợn tròn kinh hãi, ông ta vò đầu, hét to:

- Không! Không! Cả toà nhà sáu tầng bắt đầu rung chuyển, Strathmore loạng choạng từng bước tới gần rồi khuỵ gối xuống như kẻ tội đồ đang quỳ trước cơn thịnh nộ của Chúa Trời. Nhưng vô ích. Dưới tầng hầm, những bộ vi xử lý cấu tạo bằng chất Titan và Stronti bắt đầu bốc cháy.

Một quả cầu lửa phóng lên lướt qua 3 triệu con chip điện tử phát ra một thứ âm thanh kinh hoàng. Tiếng răng rắc của một khu rừng đang cháy, tiếng rít của bão lốc, tiếng la ó của một cô gái làng chơi đang giận giữ, tất cả đều bị nén lại trong thân máy. Giống như hơi thở của một con quái vật đang giãy dụa trong một cái hang bị bịt kín miệng, đang vùng vẫy tìm lối ra. Strathmore vẫn đang quỳ trên sàn, luồng âm thanh kinh khủng đó dội thẳng vào tai. Chiếc máy tính đắt nhất thế giới sắp trở thành đống sắt vụn cao tám tầng. Chậm chạp, Strathmore quay lại nhìn Susan đang đứng như hoá đá cạnh cửa chính của Crypto. Ông nhìn chằm chẳm vào khuôn mặt đẫm nước mắt của Susan. Trong ánh sáng rực của lửa huỳnh quang, Susan dường như vẫn toả ra một thứ ánh sáng lung linh của riêng mình. Nàng đúng là một thiên thần, ông nghĩ. Ông cố kiếm tìm ánh sáng của thiên đàng trong đôi mắt ấy, nhưng chỉ nhìn thấy cái chết. Cái chết của niềm tin. Tình yêu thương và sự kính trọng đã biến mất hoàn toàn. Ngài chỉ huy biết nguồn động lực bấy lâu nay thúc đẩy mình phấn đấu giờ đây đã chết.

Strathmore sẽ không bao giờ giành được tình yêu của Susan. Không bao giờ nữa. Cảm giác cô đơn trống trải lúc này như muốn nuốt chửng toàn bộ con người ông. Susan đờ đẫn nhìn về phía cỗ máy TRANSLTR. Cô biết rằng ngọn lửa bị hãm trong các bức tường xi măng sẽ vụt lên theo đường ống đó lan nhanh lên phía trên. Cô có cảm giác ngọn lửa đang tiến lại rất gần, càng ngày càng to hơn vì được tiếp thêm ôxy từ các con chip bốc cháy. Ngọn lửa đang cháy nhanh hơn. Chỉ trong chốc lát, toàn bộ Crypto sẽ bị thiêu rụi.

Ý trí Susan mách bảo cô chạy đi, nhưng ý nghĩ về cái chết của David vẫn tác động mạnh đến tâm trạng cô. Susan tưởng như mình đang nghe thấy giọng nói của David, giục cô thoát khỏi nơi kinh hoàng này, nhưng biết chạy đi đâu bây giờ. Crypto lúc này chẳng khác gì một ngôi mộ kín mít. Nhưng với Susan điều đó không đáng sợ nữa. Ngay cả cái chết cũng không thể làm cô sợ hãi. Chết đi rồi sẽ không thấy đau đớn nữa, và cô sẽ được ở bên David. Toàn bộ Crypto bắt đầu rung chuyển mạnh như cơn giận dữ của con quái vật biển đang lồng lơn muốn thoát khỏi đại dương. Giọng David lại tiếp tục vang lên: "Chạy! Chạy đi Susan!"

Strathmore đang tiến về phía Susan, một khuôn mặt xa lạ, đôi mắt xám ánh lên sự chết chóc. Strathmore, vị anh hùng mà cô từng ngưỡng mộ chỉ là một kẻ sát nhân. Ông ta ôm chặt cô, hôn lên má Susan và van nài: - Hãy tha thứ cho tôi!

Susan cố đẩy ra nhưng ông ta càng siết chặt hơn. TRASNLTR bắt đầu rung chuyển như một quả tên lửa đang chuẩn bị lao vút ra khỏi bệ phóng. Mặt sàn của Crypto cũng rung lên, Strathmore giữ cô chặt hơn:

- Hãy ôm tôi đi! Susan, tôi cần em. Susan bỗng cảm thấy một nguồn sức mạnh trỗi dậy trong từhg đường gân thớ thịt, giọng nói của David vẫn tiếp tục vang lên: "Em yêu, hãy ra khỏi đây mau". Cố hết sức bình sinh, cô vùng ra khỏi cánh tay của Strathmore. Tiếng gầm rú phát ra từ TRANSLTR đã trở nên đinh tai nhức óc. Ngọn lửa đã lan tới Crypto.

Giọng nói của David như đã truyền cho Susan một nguồn sức mạnh phi thường và đang dẫn đường chỉ lối cho cô. Susan lao qua sàn của Crypto, vụt qua lối đi hẹp dẫn tới cầu thang dành riêng cho Strathmore. Sau lưng cô, cỗ máy TRANSLTR gầm gào như sấm dậy. Khi những con chip điện tử cuối cùng đã bị gãy rời ra, một nhiệt lượng lớn toả ra từ tầng hầm, bụi và mảnh gốm vụn bốc cao 30 foot. Ngay lập tức luồng ôxy ở Crypto tràn vào lấp đầy khoảng chân không rộng lớn.

Susan đã chạy lên đầu cầu thang và kịp túm vào tay vịn trước khi luồng hơi nóng cuồng nộ kịp cuốn cô vào. Cô loạng choạng, và nhìn thấy ngài phó giám đốc đang ngước lên nhìn cô từ tít phía dưới, bên cạnh TRANSLTR. Xung quanh ông ta là bão táp khủng khiếp nhưng sâu trong đôi mắt lại là một sự bình yên lạ kỳ. Môi ông mấp máy và thốt ra lời cuối cùng trong cuộc đời: "Susan". Luồng khí trời thổi vào TRANSLTR khiến cho ngọn lửa bùng lên. Trong nháy mắt, ngài chỉ huy Trevor Strathmore chỉ còn là một cái xác cháy khô một huyền thoại.

Khi luồng hơi ập vào người Susan, cô bị đẩy về phía sau đến 15 foot, văng vào tận trong văn phòng của Strathmore. Tất cả những gì cô có thể nhớ được là một luồng khí nóng khủng khiếp..
Bình Luận (0)
Comment