Dì Vương mang đồ ăn lên bàn cho Thẩm Gia Ý xong thì ngay sau đó đã ra vườn xem những phụ việc khác.
Trong phòng bếp sang trọng, rộng lớn này chỉ còn lại một mình cậu.
Thấy không còn ai khác, Thẩm Gia Ý ngay lập tức vứt bỏ hình tượng mà nhào ngay vào mấy món ăn trên bàn vì bụng cậu đang biểu tình vô cùng mạnh mẽ.
Vừa nhai cái bánh bao chiên phồng miệng mà Thẩm Gia Ý vừa cảm thán:
Đúng là nhà giàu có khác.
Món nào ăn cũng ngon hết á !
Ăn uống xong xuôi thì Thẩm Gia Ý lại lên phòng tiếp tục làm một chú cá mặn.
Khác với mọi lần, lần làm cá mặn này của cậu không được suôn sẻ cho lắm vì cậu đã nhận được cuộc điện thoại.
Trên màn hình hiện lên dòng chữ "Đường Hạ Vũ".
Một dự cảm không lành bỗng từ đâu ập tới.
Nhìn chằm chằm màn hình mấy giây, cuối cùng Thẩm Gia Ý cũng bắt máy.
Anh Thẩmmm ! Mau mau đến đây xem nè.
Tụi em đang ở trước nhà chị dâu đó.
Anh đến đây đi a.
Tên ngốc họ Đường này, cậu có cần phải hét lớn thế không hả, cậu tưởng cậu ta bị lãng tai giống cậu sao?
Cậu lại mắng tôi ngốc là sao lão Tạ? Cậu mới ngốc ! Cả nhà cậu đều ngốc !
Nào nào, hai cậu yên lặng chút xem, anh Thẩm mau đến đây đi.
......
Thẩm Gia Ý cố nén cảm xúc muốn dập máy lại, hít một hơi để lấy lại bình tĩnh trước âm thanh "hỗn hợp" này.
Cậu nói:
Các cậu gửi định vị đi, tôi qua ngay.
Thẩm Gia Ý vốn không muốn đi nhưng không đi được.
Làm gì có thằng nào lại từ chối cơ hội gặp mặt đầy bất ngờ với người mình thích thầm cơ chứ.
Mà cậu không nói là do cậu tò mò với nữ chính đâu \=.\=
Được, em gửi định vị rồi.
Anh nhớ đến nhanh nhá !
Được.
Vì trong nguyên tác, lần "theo dấu vết, ra mắt gia đình cờ rớt" này cũng sẽ có sự xuất hiện của cả nam chính, nam phụ và cả nam phản diện nên cậu bắt buộc phải đi.
Có vài việc cần phải nhanh chóng làm là.
Một, cho nam chính, nữ chính và nam phản diện biết rằng cậu sẽ không theo đuổi nữ chính nữa.
Kẻo lỡ sau này nam chính với boss phản diện lại mò qua "theo đuổi" cậu nữa thì khổ.
Hai, phải nhanh chóng tìm ra được thân phận của nam phản diện để biết đường mà né.
Và ba, cũng là điều quan trọng nhất đó chính là ...!phải chọn bộ quần áo nào đây nhỉ??? Chứ cậu thấy bộ nào mặc lên cơ thể ngọc ngà này của cậu cũng đẹp hết trơn á.
Sau ba mươi phút đắn đo suy nghĩ thì Thẩm Gia Ý đã quyết định mặc bộ đồ đơn giản thoải mái mà hoạt động.
Một chiếc áo thun trắng đơn giản và một chiếc quần jean đen ống rộng.
Chà, ai trong gương mà đẹp troai quá ta :)))
Tốn thêm mười phút ngắm nghía bản thân trong gương nữa thì cậu mới bắt đầu xuất phát.
Nguyên chủ có tài xế riêng nên Thẩm Gia Ý không cần phải gọi taxi chi cho mệt.
Một chiếc Maybach từ trong gara được lái đến ngay trước cậu, tài tế lập tức xuống xe mở cửa cho vị thiếu gia họ Thẩm này.
Phải tốn thêm hai mươi phút đi đường mới đến được nơi nữ chính đang sống
Vừa xuống xe, cậu đã bắt gặp ba cặp mắt u oán mà nhìn chằm chằm cậu.
????????
Đường Hạ Vũ chạy đến trước mặt cậu mà lớn tiếng.
Anh Thẩm !!! Anh có biết là tụi em phải đợi anh hơn một tiếng đồng hồ không hả??? Đã vậy em còn bị muỗi chích quá trời nữa.
Đường Hạ Vũ là một cậu trai có vẻ mặt khá non nớt, thêm chiều cao lại thấp hơn Thẩm Gia Ý một ít.
Thoạt nhìn còn tưởng đây là một đứa nhóc mới học cấp hai.
Đường Hạ Vũ vừa nói vừa đưa cánh tay bị muỗi chính lên trước mặt cậu.
Trên cánh tay trắng sáng ấy đã có thêm vài nốt đỏ chói mắt làm cho người khác cũng phải cảm thấy đau lòng.
Thẩm Gia Ý nhìn Đường Hạ Vũ đang tủi thân mà kể lể khóc lóc trước mặt mình, không biết từ đâu mà trong lòng cậu lại dâng lên một tình thương vô bờ bến giữa người cha già và cậu con trai bé nhỏ :)))
Ôi Tiểu Đường bé nhỏ của cha
Đường ngốc, cậu có thôi đi không? Đàn ông con trai gì mà mới bị vài nốt muỗi chích đã kêu ca lên rồi.
Thế thì còn ra thể thống gì nữa.
Chuyển tầm mắt lên trên, Thẩm Gia Ý thấy một người cao hơn 1m8, trên mắt là cái kính cận gọng đen của một hãng kính hàng hiệu nổi tiếng.
Người này hoàn toàn khác với Đường Minh Hề.
Cậu ta có gương mặt góc cạnh rõ ràng, thậm chí là có vài phần nghiêm khắc và lạnh nhạt.
Thấy đôi mày đang cau lại khi nhìn Đường Hạ Vũ của cậu ta thì Thẩm Gia Ý liền đoán ngay ra đây là Tạ Minh Triết - người luôn gây sự ồn ào với Đường Hạ Vũ.
Chỉ cần ở đâu có Đường Hạ Vũ thì Tạ Minh Triết sẽ nói nhiều !
Đứng bên cạnh Tạ Minh Triết có lẽ là Giang Tu Kiệt.
Trong nguyên tác miêu tả thì Giang Tu Kiệt chính là người luôn đứng ra giảng hòa cho những cuộc tranh cãi không hồi kết của Tạ Minh Triết và Đường Hạ Vũ.
Đừng nhìn dáng vẻ đẹp trai dịu dàng của cậu ta mà để bị lừa, thanh niên này chính là một trong những nhân vật mà các thầy cô giáo ở trường luôn phải để mắt đến.
Chỉ cần nghe cái tên Giang Tu Kiệt thôi là những bạn học sẽ nghĩ ngay đến một tên lưu manh quậy phá đánh nhau với khuôn mặt điển trai lúc nào cũng ôn hòa.
Thẩm Gia Ý cảm thấy hơi lo lắng cho tương lai mấy nhóc này.
Một đứa thì như một thằng con trai nhỏ bé chưa biết sự đời lúc nào cũng có thể bị lừa mang đi bán, một đứa nhìn tri thức với cặp kính trên mặt nhưng lại có tính tình bất ổn, cứ hễ mở mồm ra câu nào là mắng câu đó, còn một đứa là hùng hài tử chỉ biết tụ tập đánh nhau không lo học hành.
Thẩm Gia Ý cảm thấy như một người cha già.
Việc hướng nghiệp và rèn luyện nhân cách cho mấy tên này cần được bổ sung vào danh sách "những việc làm cần thiết để có một cuộc sống tươi đẹp hơn" của cậu.
Chí chóe một lúc nữa thì Giang Tu Kiệt vẫn là người lên tiếng trước:
Anh Thẩm, bây giờ chúng ta làm gì đây? Không lẽ phải đứng đây thêm vài chục phút nữa mới đợi được chị dâu xuất hiện?
Đường Hạ Vũ đang đấu võ mồm với Tạ Minh Triết cũng bị chuyển sự chú ý.
Cậu quay sang nhìn Thẩm Gia Ý hỏi:
Sao chúng ta không núp chỗ nào đó, đợi chị dâu đi ngang qua thì đẩy anh Thẩm đến, lúc đó thì hai người sẽ có cuộc gặp gỡ tình cờ rồi !.
Tạ Minh Triết nghe thấy thế lại bắt đầu chen vào cãi lời Đường Hạ Vũ với giọng điệu đầy mùi coi thường.
Nói cậu ngốc quả là không sai.
Mấy trò con nít đó chỉ áp dụng được với người khác thôi.
Còn Thẩm Gia Ý, ai mà không biết cậu ta đang theo đuổi Cẩn Bạch Dương.
Làm như vậy mà không bị cô ấy xem là bám đuôi mới lạ đấy.
Sau này xem ít lại mấy cái phim vớ vẩn đi.
....
Đường Hạ Vũ không thể nói lại được gì, chỉ đành im lặng quay ra chỗ khác không nhìn Tạ Minh Triết nữa.
Thẩm Gia Ý đột nhiên cảm thấy thông cảm cho Đường Hạ Vũ.
Cậu cũng từng bị mẹ ép đi xem mắt và việc phản đối của cậu không hề có kết quả.
Bầu không khí đang căng thẳng thì một giọng nữ dịu dàng nhưng lại mang vài phần xa cách vang lên.
Thẩm Gia Ý?
Sao các cậu lại đứng trước cửa nhà tôi?.
Thịch...Thịch...
Thẩm Gia Ý ngơ ngác nhìn cô gái trước mắt.
Đây là nữ chính Cẩn Bạch Dương sao? Như vậy cũng quá xinh đẹp rồi.
Mặc dù đã từng nhìn thấy nữ chính trong bức ảnh mà nguyên chủ chụp nhưng so với người thật thì vẫn thua xa.
Giang Tu Kiệt thấy Thẩm Gia Ý còn đang ngơ ngác thì liền húc cùi chỏ vào tay cậu một cái.
Thẩm Gia Ý liền lấy lại tinh thần.
Cậu quan sát nữ chính một lần từ trên xuống dưới, thấy Cẩn Bạch Dương trên người vẫn mặc một chiếc áo đồng phục của cửa hàng tiện lợi, mái tóc đen dài được buộc cao làm cho cô thêm vài phần năng động.
Quả thật khi nhìn thấy nữ chính, tim của Thẩm Gia Ý đã lỡ một nhịp.
Nhưng không phải là do nhan sắc nữ chính quá xinh đẹp mà là âm thanh đến từ cô.
Đột nhiên được mỹ nữ gọi đầy đủ tên như vậy thì cậu có chút giật mình.
Phải nói là khá lâu rồi mới được nghe đầy đủ họ tên phát ra từ một cô gái như vậy.
Khi ở văn phòng, những người khác chỉ gọi cậu là "anh Thẩm" hoặc là "trợ lí Thẩm" chứ gọi là "Thẩm Gia Ý" thì gần như là không.
Bắt gặp được ánh mắt của Thẩm Gia Ý, Cẩn Bạch Dương có hơi khó chịu, cô cau mày lại nói:
Các cậu là đang theo dõi tôi sao?.