Pháp Mệnh Thiên Tôn

Chương 70


Trần Phong đưa Linh Nhi xuống trung tâm hồ nước, nơi có sức mạnh hàn băng cường hãn nhất.

Nàng chậm rãi rời khỏi lưng cậu, toàn thân nặng nề như chì, di chuyển vô cùng khó khăn.

Hai người nhanh chóng ngồi xếp bằng, bàn tay khẽ chạm vào nhau rồi đồng thời nhắm mắt lại, cố gắng ổn định hơi thở.
Thanh niên tập trung hết sức, đem linh hồn lực lượng khẽ vây lấy hai người, Băng long bên trong thể nội không ngừng chuyển động, tỏa ra hàn băng pháp lực, truyền đến cơ thể nữ nhi trước mặt.

Ý thức cậu theo dòng pháp lực hùng hồn cũng là tiến nhập vào thể nội nàng.

Tại đây sẽ diễn ra quá trình phá bỏ phong ấn pháp tôn cảnh.

Lực lượng cực hàn vừa xuất hiện, lớp phong ấn ngoài cùng này vốn đang dao động mãnh liệt liền ôn nhu hơn một chút.

Những ảnh hưởng tàn phá thể nội chủ nhân của nó theo đó cũng giảm đi.
Linh Nhi nhìn Trần Phong, ánh mắt đượm buồn.

Nàng không muốn mình trở thành gánh nặng, làm liên lụy đến cậu.

Thanh niên nắm lấy tay nàng nhưng không nói gì.

Trong quá trình này, mọi ý nghĩ hai người đã được liên kết với nhau, không cần nói ra, cũng không thể che giấu bất cứ điều gì, những tâm tư của cậu theo đó Linh Nhi cũng hiểu được:
Đừng nghĩ như vậy!
Ngay khi hàn băng pháp lực tiếp xúc với phong ấn, hai người lập tức đón nhận một cơn đau khủng khiếp bùng phát khắp cơ thể bên ngoài lẫn linh hồn ý thức bên trong.

Trần Phong nghiến răng chịu đựng.

Cậu không hề chuẩn bị trước cho thứ này, hoàn toàn không ngờ được việc ổn định phong ấn lại có thể gây ra cơ sự như vậy.
Toàn bộ nhận thức thanh niên bị nhấn chìm trong địa ngục kinh hoàng.


Cậu có thể cảm nhận rõ ràng được thứ này tuy so với lần cậu khôi phục cơ thể thì nỗi đau thể xác vẫn còn kém rất xa, nhưng khi ấy cậu không phải chịu uy áp linh hồn, còn hiện tại đây, áp lực linh hồn cậu đang đón nhận là cực kỳ đáng sợ.

Cơn đau vô tận này xuyên thấu khắp ý thức cậu, nhức nhối khôn nguôi, quả thực là rất khủng khiếp.
Cậu gắng quay sang nhìn Linh Nhi.

Từ khi bắt đầu, hai người vẫn luôn nắm chặt tay nhau như cũ, hoàn toàn không rời.

Bàn tay nàng cũng đang run lên vì đau đớn, khuôn mặt xinh đẹp lúc này nhăn nhó vì trải qua địa ngục trần gian, hết sức thống khổ.
Trần Phong kéo tay, ôm lấy nàng, giữ chặt trong lòng như muốn lấy đi, một mình chịu đựng cơn đau vô cùng vô tận ấy.

Bên trong vòng tay mạnh mẽ, ấm áp của cậu, người con gái run rẩy không ngừng, thở d.ốc liên tục không cách nào ổn định, nhưng vẫn đem ánh mắt yêu thương nhìn cậu, nhẹ nở ra một nụ cười.
Thanh niên trông thấy thì càng siết chặt nàng hơn, trong lòng day dứt vô bờ.

Người con gái ấy từ khi sinh ra đã phải chịu biết bao khổ cực, thậm chí so với cậu còn muốn đau đớn hơn rất nhiều.

Cậu hận thế gian sao bất công với nàng đến vậy, khiến nàng phải trải qua những thứ ấy.

Cậu cũng giận sự ngu ngốc của bản thân, đã có những lúc cậu quá ích kỷ, không chịu hiểu, làm nàng thêm phiền muộn.
Bàn tay mềm mại run run chạm lên má cậu.

Nãy giờ Trần Phong suy nghĩ những gì, Linh Nhi đều biết rõ, nhưng nàng hoàn toàn không trách cứ thế giới này, cũng không hề cảm thấy cậu làm gì sai.

Tất cả những đau thương mà nàng đã gặp phải và vượt qua đều là thử thách của nàng.

Chính những sự kiện đó đã giúp nàng trưởng thành hơn và trở thành Linh Nhi ngày hôm nay.

Ngược lại với người yêu mình, nàng không cảm thấy chút nào bất công, mọi thứ đều có ý nghĩa của riêng nó, là những bài học quý giá của cuộc đời này, là những kinh nghiệm trong cuộc sống.
Ngược dòng ký ức, nàng nhớ lại tuổi thơ của mình.


Nàng ra đời chưa lâu thì mẫu thân đã bị phong ấn trong băng đá vĩnh cửu, phụ thân thì vừa phải gồng gánh công việc tông phái, vừa phải hứng chịu những chỉ trích từ các lão bất tử cao tầng, lại vừa một tay nuôi nàng khôn lớn.

Trong khi đó, nếu nhìn nhận cho đúng, ông chính là người đang phải sống với đớn đau và dằn vặt lớn nhất cuộc đời, khi mà ông đã phải chứng kiến thê tử hi sinh thân mình vì Linh Nhi còn ông lại không thể làm gì.

Cho dù là ai đi nữa, nếu như suy nghĩ thấu đáo, sẽ thừa sức nhận ra lần này Đường Hồng Thiên kiếp nạn, chính là nặng nề, thống khổ nhất trong đời.

Vậy mà ông vẫn phải một mực cam chịu trong đơn độc, không ai chịu hiểu, không ai giúp đỡ, đó mới là điều đau đớn nhất!
Linh Nhi còn nhỏ nên ngây thơ, không nghĩ ngợi được gì nhiều, nhưng cuộc sống của nàng lại không đầy đủ như một tiểu công chúa thông thường, ngược lại còn thiếu thốn tình cảm mẫu thân và bị mọi người ngoại trừ phụ thân xa lánh.

Lên ba tuổi, nàng bắt đầu tu luyện pháp lực.

Mọi chuyện vẫn hết sức ổn định khi nàng đột phá hư cảnh trung kỳ và hậu kỳ.

Nhưng sau ba tháng kể từ ngày bắt đầu, khi nàng đột phá đến thực cảnh, hiểm họa lần nữa xảy đến với Linh Nhi, mà nguyên nhân chính là do lớp phong ấn đầu tiên dao động đến điên cuồng.
Ngoại tông chủ Đường Hồng Thiên khi ấy chẳng khác nào chết đi sống lại, lo lắng mất ăn mất ngủ trong khi đứa con gái bé bỏng của ông đang phải chịu những cơn đau khủng khiếp bên trong tầng thượng của Băng Phong Bão giới.

Những tiếng khóc thét, kêu gào của đứa con một tay nuôi nấng chẳng khác nào những lưỡi dao sắc lạnh, không ngừng đâm vào trái tim vốn đã tổn thương nặng nề của vị pháp sư ấy.

Ông không thể làm gì ngoài việc cầu xin các bậc thần linh phù hộ cho con gái mình.
Một tuần đau đớn, khổ cực trôi qua, cuối cùng Linh Nhi cũng hoàn thành công đoạn đột phá, phong ấn trong cơ thể theo đó cũng ổn định trở lại.

Đường Hồng Thiên bế đứa con bé bỏng trên tay mà đôi mắt ngấn lệ.

Ông không phải kẻ khờ, kiến thức ông đủ sâu rộng để hiểu rằng con đường pháp sư của con gái ông từ nay gian nan đến thế nào.

Cứ mỗi lần đột phá cảnh giới, con bé sẽ phải chịu đau đớn như địa ngục trần gian này, mà ông, phụ thân của nó chỉ có thể bất lực đứng nhìn không thể làm gì.
Trần Phong đón nhận những ký ức vừa rồi, trong lòng không khỏi quặn thắt lại.


Tình cảm dành cho gia đình của vị ngoại tông chủ Thiên Huyền tông thực sự to lớn biết nhường nào.

Đối với cậu, ông quả thực là một con người vô cùng vĩ đại.

Thanh niên nhớ lại những khoảnh khắc mình nói chuyện với Đường Hồng Thiên.

Từng lời nói, cử chỉ, hành động của ông đều đã thể hiện mọi suy nghĩ, mong muốn của ông luôn luôn hướng tới Linh Nhi, những gì ông làm đều là hi vọng những điều tốt đẹp nhất có thể đến với con gái mình.
Cậu trân trọng và nghiêm túc thực hiện lời hứa của mình với ông.

Nhưng lúc này đây, đối với cậu nó còn hơn thế, sau khi đã thấm thía và thấu hiểu tình phụ tử của ông dành cho con gái mình.

Cậu tự thề rằng cả đời này sẽ mãi mãi ở bên bảo vệ, che chở cho Linh Nhi.

Nàng cảm nhận được suy nghĩ của cậu thì khẽ mỉm cười.

Mặc cho cơn đau khủng khiếp vẫn không ngừng hành hạ cả thể chất lẫn linh hồn hai người, tình yêu của họ cùng niềm tin về một tương lai tươi sáng đã tiếp thêm sức mạnh cho ý chí vốn đã được tôi luyện của cả hai.
Giống như thực cảnh, những lần đột phá lên pháp vũ cảnh hay pháp quan cảnh, Linh Nhi cũng phải trải qua quá trình phá bỏ phong ấn khổ cực này.

Tuy nuối tiếc với việc mất đi Băng Thiên Hỏa Thánh, những lão giả cao tầng của phía Đông ngoại tông Thiên Huyền ngày qua ngày đã chứng kiến quá trình trưởng thành của Linh Nhi.

Cảm nhận được quyết tâm hơn người cùng thiên phú tu luyện đặc biệt đó, bọn họ bắt đầu ngầm chấp nhận nàng, nhờ vậy, áp lực lên phụ thân nàng cũng được giảm đi phần nào.
Sau khi đạt đến pháp quan cảnh, Linh Nhi mới năm tuổi, nghĩa là chỉ hai năm kể từ khởi điểm tu luyện.

Điều này cho dù là đối với toàn thể ngoại tông Thiên Huyền mà nói vẫn là chân chính thân phận tuyệt thế thiên tài, gần như là hàng ngàn năm có một.

Tuy nhiên Đường Hồng Thiên một lần nữa chống lại các cao tầng trong tông, quyết định tạm ngưng việc tu luyện pháp lực của nàng lại.

Thay vào đó ông muốn nàng tới thư phòng học tập cũng như giao lưu cùng với các đệ tử.
Có thể nói đây chính là hành động mà các lão bất tử trong tông bất đồng với vị ngoại tông chủ trẻ tuổi này nhất.

Nhưng dẫu sao ông không chỉ là người đứng đầu mà còn là phụ thân của Linh Nhi, vì vậy mà bọn họ không thể không làm theo và hỗ trợ trong khả năng.

Bất quá chỉ sau ba năm thời gian, tất cả bọn họ đều đã phải ngả mũ trước Đường Hồng Thiên, hoàn toàn quy phục trước khả năng nhìn người của ông và đưa ra hướng đi cực kỳ tuyệt hảo.
Không những vậy, đối với Linh Nhi, bọn họ không chỉ nhìn nhận nàng chỉ là con gái của Băng Thiên Hỏa Thánh nữa, mà cô bé còn có tiềm năng vô hạn vượt xa vị cường giả huyền thoại năm nào.


Lí do là bởi trí thông minh của Linh Nhi vượt trội hơn bất cứ óc tưởng tượng nào của các vị pháp sư già.

Cô bé không những vô cùng ham học mà còn đọc đâu nhớ đó, không sót một chữ nào.

Nhưng đồng thời, Linh Nhi cũng không phải dạng mọt sách thông thường, cô bé còn vô cùng hoạt bát và lanh lợi.
Tuổi thơ đơn độc một mình khiến mong muốn được mọi người công nhận của Linh Nhi vô cùng mạnh mẽ.

Quyết tâm ấy cùng với khát khao cháy bỏng, cộng thêm với tấm lòng nhân ái, vị tha được nuôi dưỡng bởi tình yêu vô bờ bến của Đường Hồng Thiên và những trang sách đầy tri thức đã từng bước rung động trái tim của những pháp sư trẻ tuổi tràn đầy nhiệt huyết trong tông.
Năm chín tuổi, Linh Nhi bắt đầu được mọi người công nhận và quý mến như một cô bé đáng yêu, tốt bụng và tài năng về mặt lý thuyết.

Tuy nhiên, với việc trải qua những tình cảnh khó khăn ngay từ khi còn rất nhỏ đã giúp nàng có một suy nghĩ trưởng thành hơn hẳn lớp trẻ cùng trang lứa.

Linh Nhi không muốn hình ảnh của mình trong mắt mọi người chỉ là một cô bé nhí nhảnh như thế.

Lao đầu vào nghiên cứu linh hồn lực lượng cùng luyện dược thuật, nàng một lần nữa khiến toàn thể phía Đông ngoại tông phải kinh ngạc.
Thiên phú phương diện linh hồn của Linh Nhi rất cao, đủ để sánh ngang với các luyện dược sư giỏi nhất ngoại tông, nhưng với việc hệ nguyên tố pháp thuật chỉ đơn thuần là hỏa, nàng không thể nào có thể chân chính trở thành một luyện dược sư.

Bất quá Linh Nhi cũng không hề chán nản hay thất vọng, ngược lại, việc trở thành lương y cùng kiến thức sâu rộng về các loại dược liệu đã giúp nàng cứu giúp và chữa trị cho vô số đệ tử trong tông.

Từ đó mà ánh mắt mọi người dành cho nàng càng thêm kính trọng và yêu quý.
Xuất phát là một người bị tất cả ghét bỏ và xa lánh, nhưng Linh Nhi với sự hậu thuẫn của phụ thân đã từng bước chứng minh bản thân, tạo nên một vị trí vững chắc trong lòng tất cả mọi người.

Đó là quá trình kéo dài hàng chục năm và hơn thế nữa, bất quá nàng chưa một lần mất đi hi vọng, ngược lại ngọn lửa ấy vẫn cháy mãnh liệt bên trong tâm trí, giúp nàng vượt qua tất cả.
Nhưng mọi người cũng chỉ nhìn thấy những cố gắng bên ngoài và thành tựu của nàng, hoàn toàn không thấy được những nỗi đau bên trong nội tâm nàng, hay hiểu được những gì Linh Nhi trải qua.

Chứng kiến và hiểu được quá khứ của nàng, tình cảm Trần Phong dành cho nàng càng cao thêm một bậc, đồng thời bí mật của cậu về Thần Văn gần như đã được xác định rõ ràng hơn.

Một ngày kia khi cả hai đã đủ trưởng thành, cậu sẽ cùng nàng san sẻ mọi thứ trên phiến đại lục này, không còn bất cứ vướng mắc hay bí mật nào.

Nhưng hiện tại khi cả hai chỉ đang ở pháp tông cảnh giới, cậu sẽ giữ kín nó, nhận mọi nguy cơ có thể xảy ra để bảo vệ nàng khỏi mặt tối của thế gian này.
Có những thứ trường tồn đến vĩnh hằng, ánh sáng của nàng cũng là như vậy, bởi ta sẽ bảo vệ nó bằng mọi giá!.

Bình Luận (0)
Comment