Phật Đạo (Phật Bản Thị Đạo)

Chương 66



Chu Thanh nhìn đoàn hắc vụ quay cuồng bên trong thông đạo to lớn, đôi mắt có vẻ hơi thèm thuồng nói: "Những hắc sát ma vụ này cũng là tài liệu tốt để luyện chế pháp bảo tàn độc, lúc này ta cần phải đi trước một bước!"



Thừa lúc Hiên Viên pháp vương cùng Ôn Lam Tân đang thu thập hắc âm huyền băng, Chu Thanh lấy ra từ trong ngực một cái bình ngọc bình thường, liên tục thêm vào mấy cái bùa chú ở trên thân bình, tay bấm một cái bí quyết hút vào, bắn về phía đoàn hắc vụ đang quay cuồng như giao long ở dưới kia. Một đường đen tuyền rộng cỡ ngón tay út thẳng tắp xuất hiện từ trong hắc vụ, bị hút vào bên trong bình ngọc. Chu Thanh không ngừng biến ảo thủ quyết, vận chuyển chân nguyên, nén những hắc vụ bị hút vào trong bình ngọc. Bình ngọc càng lúc càng nặng, cuối cùng từ một cái bình nho nhỏ mấy lạng lại lên tới mấy chục cân. Rốt cục bình ngọc không chịu nổi gánh nặng, phát ra những âm thanh rắc rắc, Chu Thanh lập tức ngừng thu hắc vụ, thu hồi bình ngọc, đi xuống nhìn ngó, phát hiện ra hắc vụ quay cuồng bên trong thông đạo không hề có xu hướng giảm bớt, không khỏi đầu phình ra như cái đấu!




Chu Thanh liên tục lắc đầu: "Mẹ nó, bảo vật ở ngay trước mắt mà lấy không nổi!" Không có cái gì buồn bực hơn cái này, chẳng khác gì một kẻ nghèo đến cùng cực đột nhiên lại xông vào một kho báu, nhưng rồi lại phát hiện ra bên trong kho báu toàn là núi vàng, muốn mang đi cũng chẳng được!



Lúc này Hiên Viên pháp vương cùng Ôn Lam Tân lại không để ý đến hắn mà đều thi triển thần thông. Vạn Ma phiên của Ôn Lam Tân xoắn một cái, lực hút khổng lồ nhập vào bên trong hắc vụ đang quay cuồng trong thông đạo. Vù! Một đạo hắc vụ sền sệt như một dòng nước có thực thể toàn bộ tiến vào trong Vạn Ma phiên, trên lá cờ lập tức hắc khí lượn lờ, hư ảnh của cái đầu quỷ dữ tợn lúc ẩn lúc hiện. Hắc sát ma vụ cuồn cuộn không dứt chảy vào trong lá cờ, ma quỷ dữ tợn lại càng lúc càng rõ ràng hơn, cuối cùng nóng lòng muốn thoát ra, rít gào ở trên lá cờ, giống như muốn bứt ra khỏi sự trói buộc!



" Ha ha! Sát khí ở nơi này còn nồng hậu hơn gấp bội Minh Ma đảo của ta, lão tổ ta vừa lúc có thể dùng để rèn luyện cho ba ngàn sinh hồn rồi!" Hiên Viên pháp vương thấy Ôn Lam Tân mượn dùng hắc sát ma khí để ngưng tụ thành ma thần chi tướng, cũng thấy hâm mộ không thôi. Ma thần chi tướng này chính là thân ở ngoài thân, có hiệu quả kì diệu như nguyên thần thứ hai, tuy rằng không giống như nguyên thần thứ hai có thể thi triển tất cả pháp thuật của chính mình, giống như một mình thứ hai, nhưng mà lúc đối địch nếu phóng ra thì cũng có trợ lực rất lớn. Hơn nữa ma thần này là do âm hồn ngưng tụ, không phải thực thể, pháp bảo phi kiếm tầm thường căn bản là không thể làm bị thương được. Nhất là hơn một ngàn oan hồn do Ôn Lam Tân tụ tập được phối hợp với những hắc sát ma khí dũng mãnh này lại càng tăng thêm uy lực, công lực còn hơn bản thể tới ba tầng, quả nhiên là thực lực đại tăng, Hiên Viên pháp vương sao có thể không hâm mộ chứ?



Huyết thủ (tay máu) cực lớn mọc ra từ sau lưng, trực tiếp xộc vào trong đoàn hắc vụ đã giảm bớt đi nhiều nhưng vẫn quay cuồng không ngừng kia. Vô số hư ảnh đầu người xông ra từ trong huyết thủ, hớp từng ngụm từng ngụm vụ khí giống như là hớp nước. Mỗi lần hớp vào, huyết thủ đó lại như to ra thêm không ít, khiến cho những hư ảnh đầu người lộ ra cũng càng thêm rõ ràng. Không tới một lát, cái huyết thủ cực lớn kia đã nhồi đầu thông đạo, hắc vụ ở trong thông đạo bị hai người hút đi sạch sẽ. Hiên Viên pháp vương ha ha cười lớn, vô cùng đắc ý, hiển nhiên là uy lực pháp bảo của mình đã tăng nhiều. Chu Thanh thấy hai người đều kiếm được không ít ưu đãi, mà chính mình đến cả sợi lông cũng không mó được, hận đến mức ngứa răng, nhưng mà lại chẳng làm gì được, ai bảo mình không có pháp bảo để thu thập tài liệu chứ! Truyện "Phật Đạo " Truyện "Phật Đạo "



Ba người cướp ở trước thông đạo, chỉ thấy một tảng đá liền khối được tạc thành hình bậc thang tà tà thông xuống sâu trong nền đất. Tuy rằng là đi xuống phía dưới, nhưng mà địa thế lại rất bằng phẳng, lối đi rộng mở ít nhất có thể đi song song tới ba mươi mấy người. Lối đi cao khoảng mấy trượng, người đi ở đó giống như là đi ở trong một đại địa rộng lớn, chả thấy giống như đi ở dưới ngầm tí nào.




"Chậc chậc! Không phải chỉ để phong ấn oan hồn thôi sao, cần gì phải làm mạnh tay đến như vậy. Cho dù là hiện đại, muốn ở trong núi làm ra một lối đi rộng lớn như thế này chỉ sợ cũng khó khăn, chẳng lẽ là dùng pháp lực để mở ra, vậy thuật sĩ Từ Phúc kia quả nhiên là có bản lĩnh như thần tiên rồi." Truyện "Phật Đạo "



Chu Thanh ba người đi dọc theo lối đi này tới hơn trăm mét, nhưng mà liếc nhìn cái cầu thang làm bằng đá không nhìn thấy rõ điểm cuối kia, không khỏi trong lòng nghi hoặc: "Nói cũng kỳ quái, dọc theo đường đi chúng ta không đụng phải oan hồn quỷ vật, hay là nơi này không phải là nơi phong ấn, có lẽ nào lời đồn là sai không?" Nghe thấy Chu Thanh lải nhải, Ôn Lam Tân tuy rằng kiến thức rộng rãi, nhưng cũng biết rằng cuốn bí văn viễn cổ đó dù thế nào cũng không ít tuổi hơn cái lão yêu quái ngàn năm Hiên Viên pháp vương kia.



"Con đường này tên là đường Tư Mã, sâu ba trăm trượng, không có oan hồn bị phong ấn. Từ Phúc năm đó ở trên đường này hạ rất nhiều phong ma chú ấn, phòng ngừa oan hồn đào thoát phong ấn mà đi lên. Thật là đáng tiếc! Cho dù lão đó có thủ đoạn thông thiên, cũng không thể ngăn được sức mạnh của thời gian, pháp lực của những bùa chú bám vào đường Tư Mã này toàn bộ đã bị xói mòn, các ngươi xem!" Hiên Viên pháp vương vươn ngón tay chỉ lên đỉnh đầu, Chu Thanh Ôn Lam Tân hai người cẩn thận xem xét, quả nhiên ở trên những tảng đá trên đỉnh lối đi có khắc rậm rạp chi chít những bùa chú nho nhỏ.



"Lão yêu quái này, biết cũng không ít! Nhất định phải luôn chú ý, không để cho lão lợi dụng!" Nếu Hiên Viên pháp vương biết được suy nghĩ trong lòng Chu Thanh lúc này, chắc chắn sẽ chửi ầm lên: Lão tử hảo tâm giải thích cho ngươi, ngươi lại hoài nghi lão tử bla bla.




Trong lúc ba người đang nói chuyện, bên dưới lối đi đột nhiên truyền tới một trận rít gào, gầm gừ từ xa xa vọng lại. Tốc độ quả thực là kinh người, chỉ trong chớp mắt, tiếng gầm cực lớn đã khiến cho toàn bộ con đường Tư Mã phải ong ong vang theo. Sát! Sát! Sát! Một bóng người được bao vây trong hắc vụ đột nhiên xuất hiện ở trước mặt ba người. Vút! Một cây giáo đồng đen ánh sáng lạnh tản ra bốn phía, hàn khí bức người đánh vào đầu của Hiên Viên pháp vương đang nói chuyện. Sát khí khôn cùng, khí tức thô bạo xuyên qua không gian, trực tiếp bám lên cây giáo đồng đen, hình thành một không khí quỷ dị, khóa chặt lấy ba người. Cây giáo tuy rằng là đánh xuống Hiên Viên pháp vương, nhưng mà ở trong không trung lại hóa thành ba hư ảnh, tính cả Chu Thanh và Ôn Lam Tân vào tròng.



Đinh! Đinh! Đinh! Ba tiếng vang lên, bởi vì thanh giáo đồng đen kia đến quá nhanh, ngay cả Hiên Viên pháp vương, Ôn Lam Tân loại cao thủ bậc này cũng không kịp tránh né, cố lấy chân nguyên đánh bừa một cái. Mà Chu Thanh cho dù có Cực Quang tráo hộ thể, vẫn bị một giáo kia đánh vào khiến cho khí huyết của hắn như bị lộn ngược. Sự khinh thường mới vừa rồi đã thay đổi hoàn toàn! Mà cái bóng người kia cũng không thoải mái gì, bị chân nguyên của hai đại cao thủ phản kích, bị chấn ra thành bột phấn, nhiều điểm ma trơi bay lượn bên trong không gian của lối đi, rồi lại nhanh chóng hợp lại thành hình người. Đó là một binh lính không đầu mặc giáp, tay cầm giáo đồng đen cổ đại, thanh giáo đồng đen có vầng sáng lượn lờ kia không phải là thực thể, mà cũng là do âm hồn ngưng tụ lại mà thành binh khí.



" Cừ thật, đây chính là một oan hồn binh lính đã thoát ly ra khỏi phong ấn, thật là lợi hại!" Hiên Viên pháp vương kêu to, hai mắt sáng lên, mãnh quỷ thế này quả nhiên có thể hơn được cả vạn hồn phách thông thường. Vung tay lên, huyết thủ cực lớn của lão liền tóm lấy tên lính không đầu đó, muốn mạnh mẽ bắt lấy hắn! Ôn Lam Tân lại nhanh hơn, Vạn Ma phiên rời tay mà ra, tranh ở phía trước Hiên Viên pháp vương. Ma thần ở bên trên lá cờ đột nhiên lại phóng to ra đến thập bội, cái mồm to như bồn máu mở ra, cắn tên binh lính không đầu kia. Hai người thấy một oan hồn hung ác bá đạo như vậy, làm gì có chuyện để tặng cho đối phương cơ chứ?



Sát! Từ lồng ngực của tên lính không đầu kia phát ra tiếng rít gào cực lớn! Cây giáo đồng đen được ngưng tụ lại từ âm hồn đâm về phía trước, khí thế thô bạo không ngờ lại có thể hình thành lực đạo, giữ chặt lấy huyết thủ và ma thần đang ở ngay trên đỉnh đầu hắn. Có điều một kích đồng thời của Hiên Viên pháp vương cùng Ôn Lam Tân có uy lực đáng sợ đến mức nào cơ chứ, sợ là cả một quả núi cũng bị san bằng. Tên lính không đầu kia rít gào liên tục, nhưng vẫn bị hai cái thứ đòi mạng kia chậm rãi ép chặt xuống dưới


Bình Luận (0)
Comment