Phật Đạo (Phật Bản Thị Đạo)

Chương 74



Đám âm binh xung quanh bị tên quỷ tướng này vung đao đánh tan, hóa thành từng đám khói đen, sau đó bị hắn hút vào trong miệng.



Mỗi khi hấp thu xong một âm hồn thì cơ thể của tên quỷ tướng lại bành trướng thêm một chút, hình dáng cũng ngày một rõ ràng, cơ hồ như là một thực thể vậy!



“Khó trách vừa rồi tên đầu sỏ này không hiện thân, thì ra hắn còn bận đi thôn phệ đồng đội!” Chu Thanh giật mình bừng tỉnh, rồi lại kinh ngạc giương mắt nhìn cảnh tượng trước mặt.



Trong nháy mắt, tên quỷ tướng nọ đã chém giết được trên dưới một trăm âm binh, thân thể hắn ngày một to lớn, thậm chí kích thước cũng đã gần tương đương so với Lục Trượng Kim Thân ở sau lưng Chu Thanh. Đại điện vốn vừa rồi còn đầy chật quỷ hồn thì nay đã trở nên thưa thớt vắng lặng.



Chu Thanh phía trước không có đường đi, phía sau thì lại bị truy binh chặn nên trong lòng hết sức bối rối. Thân hình hắn liền động, kim quang tỏa ra lấp lánh.



Đúng lúc này, tên quỷ tướng nọ cũng đã thôn phệ xong âm hồn cuối cùng, hắn gầm một tiếng thật là lớn làm chấn động bốn bề, sau đó ổn trụ lại thân hình, bước tới bên cạnh 107 cây tinh trụ quang hoa(cột trụ có ánh sáng) chống đỡ cho đại điện.



Toàn thân tên quỷ tướng đều quấn đầy tinh mang. Hắn nhấc ngang một đao, mang theo một cơn gió lớn bổ về phía một cây tinh trụ ở gần đó.




Keng!



Một thanh trường đao màu đỏ như máu, toàn thân ngập tràn ma khí bỗng xuất hiện ở phía sau, chém mạnh lên gáy của tên quỷ tướng. Tên quỷ tướng liền chuyển hướng, vung đao về phía sau. Hai cây trường đao va chạm nhau trên không trung, phát ra âm thanh to lớn.



Tên quỷ tướng chợt lóe thân một cái, sau đó bước lên phía trước một bước dài. Tuy thân thể hắn to lớn đồ sộ nhưng không hề gây cho người khác cảm giác cồng kềnh nặng nề, mà ngược lại rất thanh thoát, nhẹ nhàng.



Chu Thanh thu hồi Hóa Huyết thần đao, hoành đao trước ngực. Lục Trượng Kim Thân ở phía sau cũng không còn thấy đâu nữa.



Trong đại điện tuy chỉ có ánh tinh quang chiếu rọi nhưng cảnh vật vẫn rất rõ ràng sáng sủa.



Thân hình Chu Thanh khẽ lui lại mấy bước, sau đó quay lưng đánh về phía đại môn bằng thanh thạch ở phía sau lưng, định mở đường chạy. Một đao vừa rồi, nếu không phải Chu Thanh đã gia tăng cường độ niệm lực thi có lẽ đã bị tên quỷ tướng kia chấn nát thẩn niệm ở trên đao rồi. Cũng chẳng biết tên quỷ tướng này dùng biện pháp nào mà lại có thể công kích loại chất vô hình vô dáng như thần niệm, khiến Chu Thanh có chút khó hiểu!



Khi nãy tên quỷ tướng đang chém vào cây tinh trụ thì bị Chu Thanh ngăn lại nên hắn tức giận vô cùng, mở trừng hai mắt. Trong mắt hắn không có nhãn châu, chỉ có hai đốm quỷ hỏa đang chớp động.



Tên quỷ tướng vung một đao đánh về phía Chu Thanh. Đao chưa tới nhưng hàn khí mà nó tạo ra đã xé rách cả y phục trên người của Chu Thanh! Mấy mảnh vải bị cắt đứt bay tung tán trên không, đủ thấy uy lực của nó mạnh đến mức nào!



Chu Thanh không dám ngạnh kháng, nhanh nhẹn xoay người vọt đi như con thoi, thoáng cái đã phóng ra ngoài hơn mười trượng, nhờ vậy mới tránh thoát khỏi đao mang khủng bố kia. Truyện "Phật Đạo "



Đao pháp của tên quỷ tướng này hết sức tinh diệu, nên đương nhiên hắn sẽ không để Chu Thanh né tránh một cách dễ dàng như vậy. Thanh đại đao trên tay hắn tiếp tục xoay tròn như cái bánh xe, sau đó vẽ một vòng cung như chim bay chém về phía Chu Thanh.



Chu Thanh kinh hãi, thầm nghĩ với khoảng cách này thì không còn kịp hoàn thủ được nữa rồi, tất cả đạo pháp, pháp bảo cũng không kịp thi triển, căn bản vì tốc độ một đao này quá nhanh.



Không còn cách nào khác, hắn đành phải triệu hồi Hóa Huyết thần đao.



Kim quang trên toàn thân hắn liền lóe lên, tay kết Bất Động Minh Vương ấn, cắn răng ngạnh kháng một chiêu!



Phụt!




Chu Thanh bị đao này phách cho bay ngược ra hơn ba trượng, miệng phun máu tươi. Hắn liền dùng tốc độ nhanh nhất lao về phía đại môn bằng thanh thạch ở phía sau.



Điều bất ngờ là đại môn này thì ra chỉ là ảnh ảo. Chu Thanh vọt vào trong nhưng không gặp bất cứ trở ngại nào, giống như rơi vào trong một cái hồ nước vậy. Sau khi hắn lao vào, đại môn từ từ biến mất. Toàn bộ Thiên Tinh đại điện kịch liệt rung động, cuối cùng, một đạo tinh quang bỗng từ trên chín tầng mây đánh xuống!



Khắp nơi ngập đầy ánh tinh quang, chân hỏa sinh ra từ tinh quang bùng lên thiêu cháy cả tòa đại điện rộng lớn. Tất cả 107 cây tinh trụ quang hoa đều bị ngọn chân hỏa tinh thuần này luyện hóa. Tên quỷ tướng gầm lên một tiếng thật to, sau đó thân hình hắn dần dần bị bao phủ trong ngọn lửa, biến mất không còn tăm hơi.



Sau khi tiến bước vào bên trong đại môn kia, Chu Thanh dường như đi lạc vào một thế giới khác, mông mông lung lung, hỗn độn vô thường, rất giống với cảnh tượng lần đó hắn tiến vào cảnh giới Thiên Nhân hợp nhất.



Chu Thanh vận công để điều trị nội thương, ngăn chận khí huyết trào ra. Cũng may chỉ bị chấn động trong phủ tạng, để một ít quỷ khí nhập vào cơ thể, nhìn chung không có gì đáng lo ngại.



Chỉ sau một thời gian ngắn, thương thế của Chu Thanh đã khỏi hẳn, bắt đầu quan sát động tĩnh chung quanh.



“Đây là trận pháp gì thế này?”



Đến thời điểm này, hắn đã nhận biết vừa rồi tuyệt đối không phải là ảo ảnh, mà thật ra mình đang bị vây trong một cái đại trận. Mặc dù bản thân Chu Thanh đã đạt đến sự lĩnh ngộ cực cao đối với trận pháp nhưng hắn cũng không nhìn ra được bất cứ manh mối nào, chỉ có thể xác định là đại trận này không gây ra nguy hiểm đến tính mạng, cùng lắm chỉ làm mình mệt mỏi một chút mà thôi.



Chu Thanh thở phào nhẹ nhõm, cũng không dự định tìm mọi cách phá trận ngay. Tâm thần hắn từ từ chìm vào Xá Lợi ở bên trong mi tâm, tách rời nguyên thần ra khỏi bản thể, sau đó thâm nhập vào trong tinh thần niệm lực mênh mông như biển bên trong nguyên thần.



Chu Thanh niết động thủ quyết, lặng lẽ vận hành Bát Cửu Huyền Công luyện hóa tinh thần lực của hơn trăm tên quỷ hồn khi nãy mình đã hút vào.



Trong khung cảnh tối tăm xung quanh, thân thể Chu Thanh bỗng sáng rực kim quang. Lục Trượng Kim Thân cũng đã xuất hiện ở sau lưng, 8 cánh tay đã dần dần ngưng tụ thành hình, còn 4 khuôn mặt cũng thêm rõ nét, càng nhìn càng giống thực thể.



Tám cánh tay của Kim Thân không ngừng vũ động, trong mỗi bàn tay đều có một đồ vật: có tay thì cầm hoa sen, có tay thì cầm tịnh bình, lại có tay cầm cây thương, có tay nắm cự kiếm, có tay cầm pháp trượng, tay thì cầm pháp luân, tay thì giữ lệnh bài, tay thì cầm kinh văn.



Toàn bộ thần niệm của Chu Thanh đều chìm đắm trong Xá Lợi thuần khiết vô bì, dần dần, Xá Lợi cũng nương theo pháp quyết trên tay hắn, mang toàn bộ thần thức của Chu thanh bay ra khỏi bản thể, sáp nhập vào bên trong Lục Trượng Kim Thân.



Pháp thân nhất thành, vĩnh hằng bất diệt!




Cảnh giới tối thượng của tu luyện tinh thần chính là dùng vô hình vô chất tinh thần lực để ngưng tụ thành pháp thân, tái chuyển thần thức, ấn ký của mình vào bên trong pháp thân, có chút nguyên lý tương tự với đoạt xá chi thuật của giới yêu đạo, ma đạo. Còn thân thể chỉ là vật chất hữu hình, dù cho có mạnh mẽ đến thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể vĩnh hằng tồn tại mãi mãi với thời gian, mà rốt cục, một ngày nào đó cũng sẽ phải tan biến, về với cát bụi.



Đối với bọn yêu ma ngoại đao, mỗi khi thân thể già cỗi, yếu ớt thì chúng lại đem nguyên thần đi tìm một cơ thể khác trẻ hơn, khỏe hơn để chuyển giá. Còn đối với người trong Đạo Môn thì dù thân có bị trọng thương thật nặng, hoặc có bị Thiên kiếp phá nát cơ thể thì cũng không bao giờ cướp lấy thân thể của người khác để hồi sinh. Mà cho dù nếu có đi chăng nữa thì đó cũng là con số rất nhỏ nhoi.



Về phương pháp tu luyện tinh thần, ngưng tụ pháp thân để chuyển giá nguyên thần thì cũng có người thử làm rồi. Nhưng xưa nay, tu luyện tinh thần cực kỳ khó luyện. Trong đó, việc ngưng tụ pháp thân, hóa thành thực thể được xem là bước khó khăn nhất.



Chưa kể, có quá nhiều công pháp để ngưng tụ pháp thân, mà uy lực của pháp thân mạnh yếu lại khác nhau, đâm ra khó bề kiểm chứng được công pháp nào là loại thượng hạng nhất để mà tu luyện. Khiến cho nhiều người tu luyện không đúng cách, dẫn đến pháp thân mình ngưng tụ ra có phẩm chất quá kém, vừa tốn thời gian, lại vừa tốn công sưc. Truyện "Phật Đạo "



Ngay cả đường đường một vị đại thần trong truyền thuyết là Linh Châu Tử Na Tra, khi nhục thân bị phá hủy cũng chỉ có thể dùng Côn Lôn Thất Thải Tiên Liên để trùng sinh nhục thân, chứ chưa dám sử dụng đến phương pháp ngưng tụ pháp thân này!



Chu Thanh tâm như gương sáng, không hề kích động mà chỉ chăm chú quan sát thân thể hoàn toàn mới lạ này của mình: 4 mặt, 8 cánh tay, trên mi tâm có thần nhãn, oai phong lẫm liệt.



Trong sát na, Chu Thanh chợt hiểu ra, thì ra Bát Cửu Huyền Công mà mình dùng chính là công pháp đích thực! Hay nói chính xác hơn, đó chính là công pháp tu luyện thượng hảo hạng!



Nửa trước của Bát Cửu Huyền Công này là cách tu luyện tinh thần niệm lực để ngưng tụ pháp thân trước, nửa sau của Huyền Công mới là cách tu luyện pháp thân. Truyện "Phật Đạo "



Vốn dĩ Chu Thanh vô tình mượn Đô Thiên Thần Sát đại trận thu nạp tinh thần lực của hơn trăm tên quân hồn, nhờ đó mới có thể luyện thành được khoáng cổ kỳ thuật này.



Pháp thân nay đã đạt thành, đã có thể từ bỏ được nhục thể. Tuy nhiiên Chu Thanh không muốn lấy diện mạo này để đi gặp người khác. Oai phong thì đúng là có oai phong thật đấy, nhưng nếu có kẻ nhìn thấy hình hài của hắn lúc này, cho dù có là người hay quỷ chắc cũng phải sợ chạy té khói!



Thân hình khổng lồ của Chu Thanh khẽ lay động, sau đó hóa thành một đoàn kim quang chui vào trong nhục thân. Điều oái ăm là khi nhập trở lại nhục thân thì hắn lại thấy vận động không được tự nhiên, cảm giác như mình đang dung niệm lực dể điều khiển nguyên thần thứ hai vậy.



“Phải rồi, bản thể của ta bây giờ chính là Kim Thân có 4 mặt 8 tay kia chứ không còn tấm thân xương thịt bình thường này nữa, khó trách cảm thấy mất tự nhiên như vậy!”


Bình Luận (0)
Comment