Edit: Linhlady- --------------------------
Cố Khinh Thước ôm Mạc Vân Quả nhanh chóng đi khỏi nơi này, một người một thú không tốn bao nhiêu thời gian đã về đến nhà.
Trong nhà vẫn như cũ đơn sơ như vậy, nhìn qua giống như không có gì thay đổi.
Cố Khinh Thước nhìn đại Bạch trong ngực, trong lòng nổi lên một trận ấm áp.
Chẳng sợ bản mạng thú của mình vẫn luôn là tiểu miêu, chỉ cần nó có thể bên cạnh mình, ở trong thế giới đầy ác ý này, luôn ở bên cạnh mình là đủ.
Cố Khinh Thước ăn bánh nướng khô quắt, nhìn thoáng qua đại Bạch chưa ăn cái gì, hắn nghĩ nghĩ, hay ngâm bánh nướng với nước cho bánh mềm ra một chút.
Cố Khinh Thước cầm bánh nướng ngâm nước đã mềm lại trước mặt Mạc Vân Quả, ý bảo nó ăn xong.
Mạc Vân Quả:……
Mạc Vân Quả một chút cũng không cảm thấy đói, suy nghĩ một chút, có lẽ đây không phải thức ăn cho bản mạng thú.
Móng vuốt của Mạc Vân Quả vỗ một cái lên tay hắn, sau đó từ không gian hệ thống lấy ra một cái đan đỉnh, đó là “Khí vương” trong phòng phát sóng trực tiếp đánh thưởng cho cô.
Cố Khinh Thước nhìn đan đirmh đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc.
Hắn nhìn đại Bạch, trong lòng cảm thấy có chút kì quái.
Đại Bạch của hắn, hẳn không hề đơn giản như vậy……
Mạc Vân Quả cũng mặc kệ Cố Khinh Thước nghĩ như thế nào, đem đan đỉnh lấy ra, sau đó Mạc Vân Quả cũng mang đống thảo dược đưa ra.
Trong lúc nhất thời, trong phòng đều ngập mùi hương thảo dược, đương nhiên, trong mắt của Cố Khinh Thước đống thảo dược này chẳng qua là đám cỏ dại mà thôi.
Khoé môi Cố Khinh Thước cong cong, bế Mạc Vân Quả lên, xoa xoa đầu cô, nói: “Ngươi còn có không gian sao? Ta liền biết đại Bạch rất lợi hại!”
Mạc Vân Quả:……
“Thế nhưng ngươi ang đống cỏ dại này về làm gì?”
Cố Khinh Thước tò mò hỏi.
Người trong phòng phát sóng trực tiếp nghe Cố Khinh Thước nói như vậy, đều có chung ý nghĩ muốn tẩn hắn, những cái đó đều là bảo bối! Bảo bối!
Một móng vuốt của Mạc Vân Quả lại đập xuống tay Cố Khinh Thước, sau đó linh hoạt nhảy lên bàn, ngồi ngay ngắn ở đó.
Cố Khinh Thước ngồi xuống, nhìn đại Bạch “Ngoan ngoãn” ngồi ở trên bàn, vươn tay ra muốn sờ nó.
Mạc Vân Quả lại đập xuống bàn tay to không an phận của Cố Khinh Thước, chỉ chỉ vào một gốc thảo được.
Cố Khinh Thước nhìn theo hướng móng vuốt của Mạc Vân Quả, duỗi tay cầm gốc thảo dược kia.
Hắn nhìn gốc thảo dược, cũng không cảm thấy có cái gì đặc biệt, nhưng nếu đại Bạch nhà mình thích, hắn vẫn nên cho nó hảo.
Cố Khinh Thước đưa gốc thảo dược cho Mạc Vân Quả, rồi lại bị một móng vuốt chụp được.
Mạc Vân Quả chỉ chỉ đan đỉnh bên cạn mình, ý bảo hắn bỏ vào đi.
Cố Khinh Thước cũng không nói cái gì, chỉ theo động tác của nó buông xuống.
Mạc Vân Quả nhìn thảo dược cuối cùng cũng bỏ vào đúng chỗ, hơi há miệng một ngọn lửa u lam từ trong miệng cô xuất hiện, nháy mắt nhiệt độ trong phòng tăng lên không ít.
Cố Khinh Thước kinh ngạc nhìn đại Bạch nhà mình, giờ khắc này, hắn mới chân chính ý thức được, bản mạng thú của mình, thật thật không đơn giản.
Mạc Vân Quả cũng mặc kệ sut nghĩ của Cố Khinh Thước, lúc này trong trạng thái tam dùng.
Đầu tiên, phải xem phòng phát sóng trực tiếp hướng dẫn luyện đan, sau đó nhìn đúng đan dược chỉ cho Cố Khinh Thước lấy, bảo hắn bỏ vào lò luyện, còn phải cẩn thận khống chế được ngọn lửa, để tránh quá lớn thiêu phòng ở, lại miễn cho quá nhỏ luyện không thành đan.
Trong lòng Cố Khinh Thước kinh nghi, ngược lại động tác trong tay không ngừng làm theo ý Mạc Vân Quả.
Theo quá trình thảo dược được đưa vào, trong phòng bắt đầu tản ra hương vị nói không nên lời.
Cố Khinh Thước hít sâu một hơi, chỉ cảm thấy cả người đều sảng khoái.
Hắn nhìn tiểu miêu trước mặt cùng đan lô bên cạnh nó, như suy tư chuyện gì đó……
- ------