Edit: Linhlady- ------------------------
Rừng rậm Mãng Hoang không hổ là nơi nguy hiểm nhất đại lục, sau khi Mạc Vân Quả biến thành hình người, Cố Khinh Thước còn chưa kịp ôm Mạc Vân Quả một cái, đã bị các mãnh thú khác tập kích.
Đương nhiên, Mạc Vân Quả biết được những mãnh thú đó đã đến, chỉ là cô không nói cho Cố Khinh Thước mà thôi.
Dựa theo phòng phát sóng trực tiếp nói, Cố Khinh Thước cần phải tôi luyện moit chút mới tốt, ừm…… Cho nên không cần nhắc nhở hắn!
Cố Khinh Thước phản ứng cực nhanh, hơn nữa thân thể cường hãn vô cùng, không tốn bao nhiêu thời gian đã thu phục được bọn chúng.
Trong quá trình đó hắn cũng tự tìm ra được nhược điểm của mãnh thú đó ở đâu.
Sau một tháng, Cố Khinh Thước lần lượt vượt qua các loại nguy hiểm.
Mạc Vân Quả thường thường có thể biết trước nguy hiểm, nhưng trước nay cô không hề nói với hắn.
Thứ nhất cô muốn rèn luyện hắn, thứ hai cô cũng tin tưởng khả năng của hắn.
Đương nhiên, Cố Khinh Thước cũng biết điểm này, đối với cách làm của Mạc Vân Quả hắn rất đồng ý.
Hắn muốn trở nên cường đại hơn, cũng cần thiết phải cường đại, chỉ có như vậy, hắn mới có thể bảo hộ cô!
Trong một tháng này, quyển sách mà Mạc Vân Quả cho hắn thông thiên đạo ly, hắn dùng nó bổ sing vào hệ thống tu luyện của mình, xác định được con đường đúng nhất, càng chính xác hơn.
Cùng lúc đó, Cố Khinh Thước ý thức được, luyện thể tuy rằng hắn là chủ chốt, nhưng đối mặt với một số nguy hiểm, với thân thể của hắn, không cách nào đột phát được.
Thế giới này phương thức có thể thừa nhận đó là cùng bản mạng thú kết hợp chiến đấu, cho nên khi luyện thể chi đạo, đồng thời, hắn cũng âm thầm tu luyện công pháp thế giới này, mà công pháp kia, đương nhiên là công Pháp truyền thừa của gia tộc hắn, là công pháp tối cao nhất, theo truyền thuyết trăm ngàn năm qua, chỉ có người sáng lập ra bộ công pháp này tu luyện thành công.
Nhưng người còn lại đều không có cách nào tu luyện được, cho nên khi công pháp này bị bỏ xó, mới có thể đến tay hắn.
Bộ công pháp này có tên rất hay, 《 hợp hoan lục 》, này trong đó che dấu trí tuệ phi thường, người bình thường khó có thể nhìn trộm.
Cố Khinh Thước cũng ngoài ý muốn mới biết mình có khả năng tu luyện, chỉ là lúc ấy hắn còn không có bản mạng thú, cho nên hắn không tiếp tục tu luyện.
Dù sao bản công pháp này, không có bản mạng thú, cũng chỉ uổng phí mà thôi.
Nhưng hiện tại không giống như vậy, hắn có tiểu Quả Quả, hắn nhất định có thể luyện thành bộ công pháp này.
Mạc Vân Quả cũng không biết Cố Khinh Thước trộm luyện bộ công pháp này, cô chỉ thấy Cố Khinh Thước càng ngày càng cường đại, không chỉ là thân thể, mà còn là tinh thần lực và linh hồn.
Đối với thấy đổi này, Mạc Vân Quả vui vẻ vô cùng.
Cô đánh giá một chút,thực lực của Cố Khinh Thước đã tương đương với cấp chín của thế giới này! (≧ω≦)/
Nói cách khác, dựa theo tiến độ này, không quá hai tháng nhiệm vụ của cô sẽ hoàn thành! O(≧▽≦)O
Mạc Vân Quả có chút vui vẻ nhỏ, cho nên sẽ thường thường cùng Cố Khinh Thước trò chuyện một chút, tỷ như lúc cô muốn ăn đồ ăn vặt trong nhẫn trữ vật của Cố Khinh Thước……
Bởi vì năng lực của Cố Khinh Thước đã tăng lên không ít, cho nên hai người quyết định đi vào sâu bên trong rừng rậm.
Nếu thời gian đầu bọn họ còn có thể ngẫu nhiên cảm ứng hơi thở con người, như vậy hiện tại bọn họ đã hoàn toàn không cảm giác được người tồn tại.
Nói cách khác, bọn họ đã bắt đầu tiến vào mảnh đất nguy hiểm nhất Mãnh Hoang, nơi à bất cứ con người nào cũng không muốn tiến vào.
Cố Khinh Thước lại thấy mừng rỡ lẫn tự tại, cuối cùng thì hắn cũng không cần cố ý tránh né những con người kia~
- ------