Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!

Chương 416

Edit:Linhlady

Hiện tại Mạc Vân Quả vẫn như cũ là dáng vẻ của một đứa bé, cho nên việc Cảnh Khải Thiên thích nhất đó là các loại chọc chọc chọc.

Mạc Vân Quả người nhỏ, hơn nữa lực lượng của Cảnh Khải Thiên thật sự quá mức cường đại, nàng căn bản phản kháng không được.

Ở trong ngày tháng như vậy, thoáng chốc đã qua một tháng.

Tuy rằng bên ngoài nhìn vào nhiệm vụ giống như không có gì thay đổi, nhưng Mạc Vân Quả từ chỗ Đoàn Tử biết được tiến độ nhiệm vụ đã đạt được 50% rồi!

Mạc Vân Quả không hiểu được nhiệm vụ này xảy ra chuyện gì, chỉ có thể hỏi người trong phòng phát sóng một chút xem sao, nhưng nhóm người này lại bắt đầu mở não tưởng tượng.

"Chẳng lẽ Cảnh Khải Thiên phi thăng huyền bí ở chỗ chọc tiểu Quả Quả nhà ta?"

"Lầu trên ngươi  có phải muốn nói chỉ cần chọc chọc chọc, như thế Cảnh Khải Thiên liền có thể phi thăng?"

"Nói như vậy, chúng ta mỗi người nhiều chọc chọc tiểu Quả Quả nhà ta không phải tốt rồi sao? ( xem thường)"

"╭(╯^╰)╮ hừ, không được chọc tiểu Quả Quả nhà ta, không vui  ̄へ ̄"

"Chẳng lẽ bởi vì ta gia tiểu Quả Quả tiên khí rò rỉ ra ngoài, ảnh hưởng tới thực lực của Cảnh Khải Thiên?"

"Tiểu Quả Quả nhà ta dù cho là tiên đan, cũng không thể đạt được đến loại trình độ này đi? Tiếp xúc nhiều là có thể phi thăng? Nếu đổi lại người thường, tiếp xúc nhiều là có thể kéo dài tuổi thọ, ta đồng ý với ý đó, nhưng thay đổi  của Cảnh Khải Thiên......"

"Có lẽ thực lực của Cảnh Khải Thiên vốn dĩ có thể đủ để phi thăng, chỉ kém một chút nữa thôi?"

"Nhiệm vụ này tiến độ tăng tới 50%, cũng không phải lập tức tăng lên, mỗi ngày tăng một chút, nhưng thật lầu trên nói do tiếp xúc nhiều với tiểu Quả Quả có thể ảnh hưởng thực lực có điểm phù hợp."

"Ta không đồng ý loại quan điểm này."

"Lầu trên ngươi không đồng ý, vậy ngươi tới nói vì sao không đồng ý."

"Ta không biết......"

"╭(╯^╰)╮"

Mạc Vân Quả nhìn nửa ngày, cũng không tìm được tin tức gì hữu dụng, nàng ngồi ở chỗ kia, tùy ý để Cảnh Khải Thiên chọc gương mặt nàng.

Cảnh Khải Thiên nhìn Mạc Vân Quả ngốc ngốc, càng thêm thích chọc nàng.

Hai tháng gần đây, hắn ẩn ẩn cảm thấy mình có điều đột phá, cứ tiếp tục như vậy, không bao lâu, hắn có thể phi thăng.

Nhưng hắn cũng biết, loại trạng thái điều đột phá này liên tục không được bao lâu, nguyên nhân hắn không thể phi thăng không phải bởi vì thực lực, mà là bởi vì tâm.

Dựa theo thực lực, mấy năm trước hắn đã có thể phi thăng rồi, nhưng tâm hắn có vướng mắc khiến hắn không thể nào phi thăng được.

Cảnh Khải Thiên biết, cánh để mình phi thăng, cách này trong truyền thuyết thần, còn thiếu một loại cảm tình.

Hắn từ nhỏ cha mẹ đều mất, lại được sư phụ dẫn dắt trên con đường tu chân, nhưng sư phụ đã sớm rời bỏ, ngày tháng sau này cũng chỉ còn lại mình hắn tu luyện.

Hắn vốn dĩ trời sinh tính đạm mạc, sau khi thực lực càng thêm cường đại, càng coi sinh mệnh như cỏ rác, chỉ cần hắn nhẹ nhàng vung tay lên, những sinh mệnh tràn đầy sức sống đó sẽ vĩnh viễn biến mất.

Hắn từ trước đến nay tự do tự tại tại, chưa bao giờ cảm nhận được hàm nghĩa của từ vướng bận, không thể hiểu được câu nữ nhi nhi thường tình mà người tu chân lại bỏ đi cơ hội tốt, cũng không không thể hiểu được vì sao người tu chân có thể vì một chút lợi ích nhỏ mà giết hại thân nhân của mình.

Cảnh Khải Thiên không hiểu được, cho nên phần tâm thần sẽ có chỗ thiếu hụt.

Cái gọi là thành tiên, nhất định phải xóa bỏ thất tình lục dục, nhưng nếu là, người này ngay từ đầu đã không có mấy thứ này thì sao?

Cảnh Khải Thiên vẫn luôn biết vấn đề nằm ở chỗ này, nhưng hắn lại lười thay đổi, hoặc chuẩn xác mà nói, hắn chưa bao giờ tìm được người có thể tác động đến tâm của hắn......
Bình Luận (0)
Comment