Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!

Chương 612


Edit: Linhlady




Mạc Vân Quả cảm thấy, lời Tô Chi Cảnh nói không hề quan hệ gì tới từ logic.


Nếu là ẩn tình hoa, làm sao có thể nói là diệu nhân nhi đây?


Từ góc độ của Mạc Vân Quả xem xét, Tô Chi Cảnh là người không có tư duy đàng hoàng, nàng không hiểu được quan hệ logic trong lời hắn nói, đương nhiên cũng không suy đoán được hắn đang nghĩ cái gì.


Lúc này trong nội tâm của Tô Chi Cảnh lại bắt đầu rối rắm, cương thi cùng hoa, là cùng một chủng loại sao?


Tô Chi Cảnh luôn bị vây trong cái vấn đề này, rối rắm không thôi, tỷ như nói hiện tại hắn, luôn rối rắm Mạc Vân Quả có phải tiểu cương thi kỳ quái kia không.


Có đôi khi hắn chắc chắn chính là nàng, nhưng ngay sau đó, hắn lại lật đổ cái kết luận này.


Vấn đề này lặp đi lặp lại nhiều lần, hắn cũng không biết chân tướng là cái nào.


Từ trước đến nay Tô Chi Cảnh tùy tâm sở dục, đặc biệt khi hắn trở thành chủ nhân nơi này, hắn càng làm việc theo ý mình muốn.


Bởi vì trên thế giới này, thật đúng là không có gì hắn làm không được.


Nha, không, có lẽ còn có một việc.


Tô Chi Cảnh nhìn đứa bé đang ngồi trên đùi mình, trong mắt xẹt qua một tia rối rắm.


Cùng lúc đó, mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp lại đem hành vi rối rắm của Tô Chi Cảnh bắt đầu bàn luận.


“Cái tệ Tô Chi Cảnh này, đến tột là rối rắm cái gì a quăng ngã! Vui vẻ chơi đùa được không quăng ngã!”


“A a a! Thấy hắn rối rắm, ta cũng muốn phát bệnh luôn!”


“Ai, ta dám khẳng định, cái tên Tô Chi Cảnh này nhất định là cung Song Tử! Chỉ có song tử mới rối rắm như vậy! ╮(╯▽╰)╭”


“Phỏng chừng trong nội tâm hắn đàn có hai thái cực đánh nhau đấy ~ chậc, thật muốn nhìn vừa thấy 23333333”


“Ta cũng phục, ta thấy hắn, lúc thì nhín mày, lúc lại giãn ra, tâm tình cũng muốn xoắn xuýt cả lên.”


“Ta chỉ muốn im lặng xem thường, sau đó quấn chặt chăn nhỏ, run bần bật……”


“Tiểu Quả Quả, ngươi nhanh nói với hắn ngươi là tiểu cương thi kia đi!”


“Trên lầu ngu ngốc à? Vừa rồi tiểu Quả Quả nhà ta không phải đã nhận mình là tiêu cương thi sao?”


“Ai, nhưng mà Tô Chi Cảnh cũng không tin tưởng, bất đắc dĩ……╮(╯▽╰)╭”


“Với cái tính cách hay rối rắm này của Tô Chi Cảnh, ở thế với của ta, sống không quá ba ngày.”


“666666 đột nhiên cảm thấy tò mò với thế giới của lầu trên.”


“╮(╯▽╰)╭ thu hồi ngươi lòng hiếu kỳ đi thiếu niên ~ thế giới của ta ngươi không hiểu ~”


Mạc Vân Quả:……


Phòng phát sóng trực tiếp vẫn là trước sau như một nói thật nhiều, nhưng cũng may, Mạc Vân Quả vẫn từ phòng phát sóng trực tiếp tìm ra được một ít thông tin quan trọng.


Tỷ như nói, nàng muốn Tô Chi Cảnh tin nàng là tiểu cương thi kỳ quái lúc trước.


Mạc Vân Quả vươn bàn tay mập mạp của mình ra, sau đó chọc chọc bờ vai của hắn nói: “Ta là tiểu cương thi kia.”


Tô Chi Cảnh sửng sốt, hắn bắt lấy tay nhỏ của Mạc Vân Quả, cảm giác mềm nhũn cũng không tồi.


Nhưng hiện tại giống như không phải lúc để ý cái này……


Tô Chi Cảnh nhìn Mạc Vân Quả chằm chằm, trong mắt ám lưu dũng động, hắn đè thấp giọng nói nói: “Chứng cứ?”


Mạc Vân Quả:……


Chứng cứ? Nàng nhớ lại hành độnglúc ấu của Tô Chi Cảnh.


“Ngươi cả ngày nói muốn ăn tua đậu hà lan, thích lôi kéo ta chạy đến đằng trước đi ăn những tua đậu đó, nhưng đại đa số thời điểm, chúng ta không ăn được, không chỉ có như thế, còn bị đánh thiếu cánh tay thiếu chân.”


Lời Mạc Vân Quả nói là thật, nhưng đồng thời khiến Tô Chi Cảnh bất đắc dĩ giật giật khóe miệng.


Cho nên nói, đứa bé trước mặt này, thật sự là tiểu cương thi đi?


Bình Luận (0)
Comment