Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1036 - Chương 1036 Tập Kích Và Chống Tập Kích! 2

Chương 1036

Tập Kích Và Chống Tập Kích! 2


Cơ thể của thanh niên tóc vàng bắt đầu vặn vẹo, trên mặt đất cũng xuất hiện một thiết bị hình cầu nhỏ màu trắng, thực ra là một máy chiếu.


Ninja có nhẫn thuật có thể độn thổ, còn những cường hóa khác cũng đều có phương thức chạy trốn của riêng mình, mà vị Jedi này lại tiến hành thoát thân với thủ đoạn nhỏ công nghệ cao này, cũng thật sự rất có sức tưởng tượng.


“Soạt soạt soạt…”


Thanh niên tóc vàng nhanh chóng chạy vào trong lùm cây, vừa đi vừa chảy máu, xương cốt trên người cũng không ngừng phát ra tiếng ma sát, so với thương thế xác thịt của Tô Bạch, thì thương thế mà thanh niên tóc vàng chịu từ chỗ hắn còn nghiêm trọng hơn rất nhiều, toàn bộ tay trái đều gãy xương, xương sườn và ngực cũng không biết đã gãy bao nhiêu cái, vào lúc này, anh ta còn có thể miễn cưỡng tiếp tục chạy trốn đã được tính là có thể chất ưu tú rồi.


Chỉ có điều, thanh niên tóc vàng không biết rằng phương thức chạy trốn mà anh ta tự cho rằng đã đủ để lừa phần lớn thính giả chưa từng tiếp xúc với Jedi này, ngay từ đầu đã bị Tô Bạch nhìn thấu, một bóng mờ màu máu trực tiếp lướt qua từ trong lùm cây bên người anh ta một cách im hơi lặng tiếng.


Cái này cũng giống như câu cá, trước tiên phải đánh đổi một mồi câu, mới có thể bắt được con cá lớn thực sự.


Tô Bạch có thể liếc mắt nhìn ra thủ đoạn nhỏ này cũng là nhờ trước đó ở trong nơi tối tăm tại Đại Lý kia suốt một tháng, một tháng rèn luyện trong bóng tối đó, khiến hắn có một bước tiến phát triển hơn đối với đôi mắt Huyết tộc của mình, cảm nhận về ánh sáng và bóng tối cũng đã có sự lý giải và nắm bắt ở mức độ cao hơn, cho nên một thủ thuật che mắt bằng hình chiếu 3D đơn thuần đó, hoàn toàn không thể lừa được hắn.


Thanh niên tóc vàng chạy chừng mười mấy phút, trước mặt có một dòng suối nhỏ, một người đàn ông tóc bạch kim tuấn tú đứng ở phía xa, bắt đầu giương cung cài tên nhắm thẳng vào anh ta, đây là một loại yểm trợ, phòng ngừa phía sau có truy binh.


Đợi sau khi thanh niên tóc vàng lại gần, người đàn ông tóc bạch kim mới thu cung tên về.


“Seedorf, tôi bị phát hiện rồi, tôi không đánh lại được anh ta, đáng ghét, sao trong người có thâm niên sao lại có một người đáng sợ như thế được?” Người đàn ông tóc vàng ngừng chạy, khuỵu một gối trên mặt đất, bắt đầu ho ra máu, đồng thời ho ra còn có một chút mảnh vụn của nội tạng, trước đó, anh ta quả thực đã cảm giác được một loại kinh hãi tột độ khi ở trước Tô Bạch, ánh mắt nhìn mình của đối phương giống như mèo vờn chuột vậy.


Bên dòng suối nhỏ, có hai cô gái, một cô gái mặc pháp bào, thoạt nhìn rất uy nghiêm, trên người cũng nổi lên khí tức của quang minh và tinh thuần, vị này chắc hẳn là ma pháp sư chính thống.


Một cô gái còn lại mặc quần áo đầy miếng vá, dáng vẻ xinh đẹp động lòng người, thoạt nhìn không giống Cinderella, nhưng cũng có khí chất thuộc về Cô bé Lọ Lem.


“Mesilla, cô tới xem chút đi, Mark bị thương rồi, xử lý cho cậu ta một chút.” Người đàn ông tóc bạch kim nói với nữ ma pháp sư ở bên dòng sông nhỏ.


Nữ ma pháp sư gật đầu, đứng dậy đi về phía bên này, người đàn ông tóc bạch kim Seedorf thì lại chủ động đi về phía dòng sông, cho dù thế nào, thì chắc chắn cũng phải có một người ở bên cạnh Cô bé Lọ Lem, đây là điểm mấu chốt để ba người này hoàn thành nhiệm vụ, tuyệt đối không thể thả lỏng một giây phút nào được.


Chỉ có điều, ngay khi nữ ma pháp sư bước về phía Mark đang bị thương, mà Seedorf thì vẫn chưa đến bên Cô bé Lọ Lem, Cô bé Lọ Lem đang đứng bên dòng sông rửa chân, đột nhiên nhìn thấy một màu đỏ kỳ quái nổi lên trong dòng suối trước mặt, cô ta lập tức sợ hãi đứng bật dậy.


Mà Seedorf ở cách xa, còn chưa kịp tới nơi này lại quát to một tiếng, rõ ràng, anh ta sở hữu huyết mạch của tinh linh, đã bắt được khí tức của dị vật.


“Phá ma tiễn!” Seedorf nhanh chóng giương cung cài tên, dây cung bị kéo căng, rồi lập tức bắn ra!


“Vút!”


Trong dòng sông nhỏ, nổi lên bóng hình của Tô Bạch, hắn nhìn thấy Cô bé Lọ Lem này cũng đang rửa chân, mẹ nó, xem ra người có thể nhìn ra vị hoàng tử này là một tên có bệnh cuồng chân, cũng không chỉ có một mình mình.


“Phập!”


Thực lực của Seedorf mạnh hơn Mark rất nhiều, Mark thuộc về cấp bậc của người có thâm niên bình thường, mà Seedorf thì lại thuộc về thực lực trung và hơn trong những người có thâm niên, một mũi tên này tới rất đúng lúc, bởi vì nó được bắn qua ngay khi Tô Bạch còn chưa ra tay với Cô bé Lọ Lem.


Nhưng một mũi tên này cũng có thể nói là không tới kịp.


Bởi vì nó không thể ngăn cản được Tô Bạch ra tay với Cô bé Lọ Lem ở trước mặt này.


Ngay khi một sự tồn tại ở loại cấp bậc này như Tô Bạch đối mặt với một người bình thường ở khoảng cách gần, thực ra có quá nhiều cách để giết chết người bình thường ở trước mặt mình.


Mũi tên trực tiếp xuyên thủng ngực của Tô Bạch, đâm thủng một lỗ trên ngực của hắn, cơ thể của hắn bị sức mạnh đáng sợ này kéo ngược về sau, nhưng trong nháy mắt, trong lòng bàn tay hắn đã ngưng tụ ra một đường nhũ băng, nhũ băng bắn ra, ghim thẳng vào mi tâm của Cô bé Lọ Lem, cơ thể của cô bé Lọ Lem lảo đảo vài bước, ngã xuống một cách vô lực, đã chết đến không thể chết hơn.


Cả người Tô Bạch thuận thế ngã vào trong dòng bước.


“Chết tiệt! Quang minh tịnh hóa!”


Cơ thể của nữ ma pháp sư bay lên nửa mét, vung pháp trượng trong tay mình với vẻ tức giận, một ma pháp hệ Quang gần như là cấm chú được cô ta thi triển ra ngoài.


Sức mạnh quang minh mang theo nhiệt độ đáng sợ đun sôi dòng suối trước mặt, trong lúc nhất thời, dòng suối ở trước mặt trực tiếp bị hong khô, toàn bộ con sông nhỏ cũng lộ ra các vết đứt gãy địa tầng, nhưng lại không nhìn thấy bóng dáng của người kia đâu.


Seedorf bước nhanh tới trước mặt Cô bé Lọ Lem, rót sinh mệnh lực tinh linh của mình vào trong cơ thể của cô ta như thể không cần tiền, nhưng sau đó, anh ta lại buông bàn tay đang đỡ Cô bé Lọ Lem ra trong sự oán hận.


Người đã chết rồi, có rót sinh mệnh lực gì đó cũng đã không còn chút ý nghĩa gì nữa.


Đám người bên mình không những không giết được Cô bé Lọ Lem của người ta, ngược lại còn để đối phương bắt được sơ hở, giết ngược lại Cô bé Lọ Lem bên mình...


Chương 1036

Bình Luận (0)
Comment