Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 1046 - Chương 1046 Hoàng Tử Nôn Nóng Không Chịu Được 2

Chương 1046

Hoàng Tử Nôn Nóng Không Chịu Được 2


Cố Du Trung và Lam Sắt dẫn Cô bé Lọ Lem của mình tiến vào, An Lạc đưa ra thiệp mời của mình với vẻ mặt tươi cười, cũng được cho vào trong.


Mà bên này, hai người phương tây cũng lần lượt đưa ra vật phẩm thân phận của mình, đưa qua rồi cũng nhận được quyền tiến vào.


Bên ngoài, gần như chỉ còn lại Tô Bạch.


Cố Du Trung, Lam Sắt, An Lạc và Nặc Oa đều không vội vàng tiến vào bên trong, mà là đứng trên bậc thềm, dường như đang xem trò cười của Tô Bạch, An Lạc thì lại có hơi khẩn trương, anh có chút lo lắng nếu Tô Bạch thật sự không tiến vào, mà lại trực tiếp không ăn được thì đạp đổ, nói cho Cố Du Trung chuyện đôi giày thủy tinh màu đỏ, vậy kế hoạch muốn hại Cố Du Trung của mình không phải sẽ vì thế mà hoàn toàn đổ bể hay sao, thậm chí còn thu hút sự thù hận của Cố Du Trung và Lam Sắt đối với mình trong thế giới chuyện xưa này.


Dù sao thì hành động của mình cũng được xem là cố tình đẩy người vào chỗ chết.


Hai thính giả phương tây khác hiển nhiên cũng phát hiện ra thân phận của Tô Bạch, nguyên nhân không nằm ở hắn, mà là nhìn cô gái đi đôi tất lưới đứng bên cạnh hắn kia cũng đã rất rõ rồi, cũng chỉ có thính giả mới tính ra được bộ quần áo nóng bỏng này đủ để thỏa mãn bệnh cuồng chân của hoàng tử, thậm chí bọn họ còn cảm thấy có hơi tiếc nuối, tại sao mình không sớm nghĩ ra điểm này cơ chứ?


Nhưng Tô Bạch vẫn chủ động đi về phía trước, ánh mắt của Cố Du Trung hơi híp lại, anh ta cảm thấy Tô Bạch có hơi không biết tự lượng sức mình, cường độ bảo vệ ở buổi tiệc này rất đáng sợ, cho dù hắn là thính giả, nhưng ở nơi này nhất định phải tuân thủ quy tắc, dám làm loạn thì chỉ có một con đường chết.


An Lạc cũng có hơi khó hiểu, trước đó Tô Bạch trả lời anh ta rằng hắn không có thiếp mời và chứng minh thân phận, không giống như đang nói dối, mà hắn cũng không cần thiết phải nói dối vào lúc này.


“Xin ngài dừng bước.” Hai nam hầu duỗi tay chặn Tô Bạch lại.


Cinderella ở bên cạnh Tô Bạch nắm chặt tay hắn, bởi vì cô ta biết, Tô Bạch hoàn toàn không có thời gian đi nhận được chứng minh thân phận gì đó, bởi vì mấy ngày này hắn đều ở bên cạnh mình, tuy rằng hắn thực ra cũng không có yêu cầu hưởng thụ sự phục vụ của mình, nhưng hắn tuyệt đối không rời đi.


Khóe miệng của Tô Bạch lộ ra một nụ cười, nhưng sau đó, làn da của hắn bắt đầu trở nên trắng bệch, hai chiếc răng nanh lộ ra ngoài, khẽ gầm nhẹ một tiếng với hai nam hầu trước mặt.


Đây là cơn giận tới từ Huyết tộc cao cấp đối với sự bất kính của bọn họ!


Hai nam hầu lập tức hoảng hốt, vội vàng quỳ xuống, những nam hầu phụ trách bảo vệ ở xung quanh cũng lập tức quỳ xuống.


Thứ gì cũng có thể làm giả, chứng minh thân phận hay thiệp mời đều có thể làm giả, nhưng uy áp tới từ Huyết tộc thì không thể làm giả!


Vừa rồi Tô Bạch để lộ ra khí tức Huyết tộc cao cấp của mình, nên bọn họ hiển nhiên biết rõ, người mà mình đối mặt là một vị Huyết tộc cao cấp!


Tô Bạch mỉm cười, thu lại răng nanh của mình, làn da cũng trở về bình thường, rồi hắn nắm tay của Cinderella bắt đầu từ từ bước lên, đồng thời, ánh mắt còn lướt qua gương mặt của đám người An Lạc và Cố Du Trung đang nấn ná ở đó.


Ồ, không ngờ chứ gì, lão tử là huyết thống Huyết tộc, tới nơi này như về đến nhà, còn cần đến thiệp mời sao?


Hoàng tử đang ngồi trên vị trí của mình, khách dự tiệc ở nơi này ít hơn ở bên ngoài rất nhiều, nhưng cũng tới trăm người, mọi người cùng nhau ăn uống linh đình, hi hi ha ha, rõ ràng rất náo nhiệt.


Người phụ nữ quyền quý đó cũng chính là vương phi ngồi bên cạnh hoàng tử, đưa tay đặt lên vai anh ta, hỏi thăm thương thế của anh ta với vẻ hơi quan tâm.


Trước đó mình bị người đánh lén ở trên đường, người đó lại ra ngoài cùng hoàng tử, nghe nói đôi bên trải qua một trận chém giết, mà hoàng tử cũng không thể giữ lại tên thích khách đó được.


Hoàng tử vất vả lắm mới khuyên được lão vương phi rời khỏi bên cạnh mình, một mình anh ta cuối cùng cũng có thể yên tĩnh một chút, anh ta bưng ly rượu lên, nhấp một ngụm, nhưng lại cảm thấy có hơi khó vào miệng.


Thực ra, trong mấy ngày này, quanh quẩn trong đầu hoàng tử thực sự chỉ có loại cảm giác uống máu của đối phương vào ngày ấy, loại mùi vị đó mang theo một loại quen thuộc và đặc biệt xa lạ, như thể là rượu ngon đậm đà nhất trên thế gian, khiến anh ta có hơi khó mà kiềm chế được, hoàng tử biết rõ, mình đã mê mẩn hương vị đó rồi.


Cái này cũng khó tránh, Huyết tộc vốn có tình cảm chân thành nhất với máu tươi, mà trong máu tươi của Tô Bạch, có thành phần của bản thân Huyết tộc, lại dung hợp với rất nhiều huyết thống khác, giống như kẹo thập cẩm, đối với Huyết tộc mà nói, quả thực là một loại hấp dẫn khó có thể chối từ được, hơn nữa khẩu vị của hoàng tử này cũng vẫn luôn rất độc đáo.


Còn nữa, đối với buổi tiệc này, hoàng tử hoàn toàn không để tâm đến bao nhiêu, mẫu hậu của mình tin vào lời của nhà tiên tri đó, nhưng anh ta cũng không tin, hơn nữa anh ta quả thực không có hứng thú gì đối với phụ nữ hết, chỉ có hứng thú với đàn ông mà thôi, kêu anh ta tới nơi này tuyển tú chọn vương phi, thực sự có loại cảm giác khó chịu như cho lồng sắt nghe nhạc hội vậy.


Nhưng không có cách nào khác, để duy trì hình tượng của vương thất Huyết tộc, cho dù anh ta có không bằng lòng bao nhiêu, thì cũng phải đi trên con đường này.


“Hửm?”


Mũi của hoàng tử đột nhiên giật một cái, trong mơ hồ, dường như anh ta ngửi thấy một mùi quen thuộc đó. Hoàng tử lập tức đứng dậy, ánh mắt liếc khắp xung quanh, sau đó, vương tử đã đoán ra, mùi hương đó truyền tới từ phía cửa.


“Lẽ nào cưng cũng tới rồi sao?”


Một tia sáng lóe lên trong mắt hoàng tử rồi biến mất, anh ta lập tức đi xuống khỏi vị trí của mình, tiến về phía cửa ra mà đúng lúc này, có rất nhiều thính giả đang ôm đủ các loại suy nghĩ khác nhau, dẫn Cô bé Lọ Lem của mình bước qua cửa lớn.


Mà hoàng tử thì lại xuất hiện trước mặt bọn họ một cách nôn nóng khó dằn được như vậy.


Toàn bộ thính giả, bao gồm cả Tô Bạch, trong đáy lòng đột nhiên đều “thoải mái” hơn một chút, mẹ nó, không cần một bước đệm nào, mà cứ trực tiếp chạy về phía Cô bé Lọ Lem như vậy sao?


Mà bấy giờ, ánh mắt của hoàng tử lại nhìn chằm chằm vào một đôi chân, từ trên đôi chân đó, anh ta ngửi thấy mùi hương mê đắm đã khiến mình mất ăn mất ngủ!


Chà, thật nóng lòng được liếm đôi chân đó quá!


Chương 1046

Bình Luận (0)
Comment