Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 78 - Chương 78 Bạo Phát

Chương 78

Bạo Phát


Đồng thời còn đang nức nở.


Người thanh niên này, Tô Bạch có thể chắc chắn anh ta nằm trong số những thanh niên phương Tây, nhưng lúc này đây, biểu hiện của người này, rõ ràng không bình thường.


Bỗng nhiên, Tô Bạch ý thức được, chính mình dường như không chú ý đến một vấn đề, trong thế giới chuyện xưa lần này, địch nhân chân chính của hắn cũng không phải là những thính giả phương Tây.


Người thanh niên phương Tây đột nhiên dừng quỳ lậy, anh ta nắm một ngọn giáo trong tay, trực tiếp đâm vào bụng mình, sau đó bắt đầu móc những thứ như ruột từ trong bụng mình ra, giống như là tế phẩm, chuẩn bị kính dâng chính mình, anh ta chủ động thu dọn sạch sẽ, hiến tế.


Đây là một cảm giác rất khủng bố, đầu ngón tay Tô Bạch bởi vì dùng sức siết chặt giáo, cho nên có chút trắng bệch.


- Bé ngoan, đến chỗ mẹ nào.


Bỗng nhiên, Tô Bạch nghe thấy một tiếng gọi ôn nhu.


Ngay sau đó, hắn phát hiện tất cả xung quanh đều thay đổi, trở nên thật ấm áp, trở nên thật dễ chịu và thoải mái, trước mặt hắn là một bà lão, bà ta đang vươn tay mình ra, đi về phía Tô Bạch, giống như chuẩn bị ôm hắn.


Tô Bạch đứng dậy, chủ động đi đến chỗ bà lão kia.


- Mẹ rất đói, bé ngoan, con cho mẹ uống máu tươi của con, được không?


- Vâng, con hiểu rồi.


Tô Bạch thật thà trả lời, sau đó hắn lấy con dao thái, cứa vào cổ tay mình, máu tươi cuồn cuộn chảy ra.


- Đến đây nào bé ngoan, đưa cánh tay cho mẹ, mẹ đói quá, con thật sự là một người con hiếu thảo.


Tô Bạch đem vết thương đưa tới bên miệng đối phương, bà lão lập tức bắt đầu hút máu tươi của Tô Bạch, bà ta hút rất nhanh cũng rất hung mãnh, đồng thời càng không ngừng dùng ánh mắt ôn nhu hiền lành nhìn Tô Bạch, liên tục cổ vũ cho Tô Bạch.


Khóe môi Tô Bạch vẫn luôn nở nụ cười, một nụ cười thành tín, một nụ cười thỏa mãn.


Nhưng nếu như có người đứng ở bên cạnh nhìn thấy tình cảnh này, có thể nhìn thấy một con huyết đỉa to bằng một bàn tay, đang cắn trên cánh tay Tô Bạch, tham lam hút máu từ chỗ miệng vết thương.


- Ừng ực…Ừng ực…


Tiếng hút máu vang lên rất rõ ràng, mang theo một loại cảm giác tuyệt vọng và e ngại, rất có nhịp điệu.


Cả người Tô Bạch dần dần trở nên khô quắt, gần như già đi mấy chục tuổi, tin tưởng không bao lâu sau, hắn sẽ biến thành một cái xác khô không có sức sống.


Nhưng Tô Bạch lại không hề hay biết, khóe miệng hắn vẫn là nụ cười mỉm.


Huyết đỉa giống như quả bóng được bơm hơi, càng lúc càng lớn, càng ngày càng bành trướng, nó càng lúc càng đỏ, nếp nhăn trên da thịt nó càng trở nên rõ ràng, giống như gương mặt của một bà lão dữ tợn.


Thế nhưng, ngay lúc mạng sống của Tô Bạch sắp lấy cách thức này để hoàn toàn kết thúc, hắn gần như chỉ là một cái xác khô chỉ còn có da bọc xương, trong mắt Tô Bạch toát ra hai ngọn lửa…


Ở thế giới truyện xưa trước, bởi vì Tô Bạch hút máu tươi của Cửu muội, cho nên hắn trúng thi độc (cương thi) và hàn độc, may mắn nhiệm vụ hoàn thành kịp thời, sau khi rời đi thế giới chuyện xưa, Phát Thanh Khủng Bố dựa theo quy tắc chung, giúp Tô Bạch điều trị thân thể, nó giúp cho Tô Bạch áp chế thi độc và hàn độc xuống, thể chất chủ chốt của Tô Bạch vẫn là thể chất Vampire. Nhưng vào lúc này, máu tươi trong cơ thể Tô Bạch gần như bị hút sạch.


Thi độc và hàn độc.


Ngay lúc này,


Bạo phát!


…………


Sâu trong mắt Tô Bạch dâng lên vẻ Âu Mỹám đại biểu cho một loại chết chóc cực hạn, khi cương thi không còn đường lui sẽ sản sinh ra một thể chất đặc thù, chỉ có khi chết đi mới có thể sản sinh ra một sinh mệnh mới.


Hiện tại Tô Bạch đã hoàn toàn bị ép đi đến điểm giới hạn này.


Thể chất của Tô Bạch là Vampire, trong cơ thể hắn chứa hàn độc lẫn thi độc, nhưng trên thực tế mà nói cũng không phải là quá mạnh, thậm chí rất khó để được xếp vào cường giả. Đây chính là nguyên nhân vì sao Nhất Cố và mập mạp không muốn dẫn Tô Bạch đến nơi này kiếm một bát canh, cũng là nguyên nhân dù cho trên người Tô Bạch có năng lực thuộc tính khá mạnh, nhưng vẫn giống như cũ, không có cách nào đem địa vị của bản thân đặt vào vị trí quan trọng trong lòng Nhất Cố và mập mạp.


Thế nhưng, cho dù sức mạnh ở mức thấp nhất, nó cũng giống như một con đom đóm sáng rực, làm thế nào cũng không thể chối bỏ được sự tồn tại của nó.


- Rống!


Tô Bạch phát ra một tiếng gần như không phải là tiếng rống giận của người, cả cơ thể hắn gần như ở biên giới chuẩn bị sụp đổ.


Nhưng cũng chính vì thế mà huyễn ảo (ảo giác) của huyết đỉa đối với Tô Bạch đã hoàn toàn mất đi tác dụng, bởi vì khi con người hóa thân thành cương thi, nhìn qua giống như không có biến hóa gì đặc biệt, nhưng trên thực tế sinh mệnh đã hoàn toàn biến đổi, chính vì thế, huyễn ảo của huyết đỉa đã mất đi tác dụng.


Tô Bạch cúi đầu nhìn huyết đỉa vẫn đang bám vào trên cánh tay mình hút máu, hắn hơi mở miệng ra, lúc này hai chiếc răng nanh của vampire, vừa hay có thể trở thành răng nanh của cương thi.


Vận xui, tai nạn, đen đủi, từ từ theo hơi thở thuộc tính âm Âu Mỹtrên người Tô Bạch mà nhộn nhạo phát ra, bàn tay khô khốc của hắn bắt lấy huyết đỉa, giống như bắt lấy một đứa nhỏ nghịch ngợm.


Huyết đỉa giãy giụa kịch liệt, nhưng con huyết đỉa này vốn dĩ dựa vào năng lực tạo ra huyễn ảo đáng sợ kia mà kiếm cơm, ví dụ như nó thích giả thần giả quỷ dọa người, khiến hắn không thể quang minh chính đại đi khiêu chiến với ai, huyết đỉa chính là làm vậy. Ban đầu nó gần như hoàn toàn đem Tô Bạch đùa giỡn trong lòng bàn tay. Nhưng vào lúc này đây, khi nó bị bàn tay khô khốc đến trơ cả xương trắng của Tô Bạch bắt lấy, nó lại trở nên bất lực đến đáng thương.


Tô Bạch ngẩng đầu, sau đó giơ tay lên, con huyết đỉa kia cứ vậy bị Tô Bạch nhét vào miệng mình.


Một giọt cũng không thiếu, một chút cũng không lãng phí,


Hút máu của ta,


Không cần ngươi nhổ ra trả,


Ta ăn lại ngươi là được,


Cả vốn lẫn lời phải trả hết cho ta!


Huyết đỉa bị nhai cắn trong miệng Tô Bạch, sau đó hắn ực một cái nuốt xuống. Tô Bạch mở hai tay mình ra, không ngừng phát ra tiếng hoan hô hưng phấn mà chỉ có mình hắn hiểu.


Thế nhưng ngay lúc đó, động tĩnh từ nơi này rốt cuộc cũng hấp dẫn tới sự chú ý của người khác.


Phía sau Jack là hai người thanh niên người phương Tây, trang phục trên người cả ba đều thuần một màu trắng ngà chói lọi, hiển nhiên cả ba người đều là đấu khí cường giả, đây là một loại hình thức cường hóa được lưu hành khá phổ biến ở trong những thính giả phương Tây. Thật ra trong thế giới chuyện xưa lần này, ba người bọn họ chính ba người có thực lực mạnh nhất trong nhóm thính giả kia.


Đối mặt với ba luồng hơi thở mạnh mẽ đang đến gần, Tô Bạch không hề lựa chọn tránh né, thậm chí còn không có chút phản ứng nào. Hắn chỉ yên lặng đứng đó, hai tay buông xuống bên hông, vẻ âm Âu Mỹtrong mắt ngày càng nồng đậm hơn, trên mặt không chút biểu tình, nhưng lại giống như mang theo một loại khinh thường sâu sắc.


Ba gã đấu khí cường giả từ ba hướng vây lấy Tô Bạch, Tô Bạch bị vây ở giữa ba người.


- Cậu là ai?


Chương 78

Bình Luận (0)
Comment